Ngũ Huyền cũng rất hiếu kỳ, rốt cuộc là Diệp Viên kiểm tra Nhậm Đông như thế nào.
Trong phòng luyện đan của Ngũ Huyền lúc này đã đầy ắp người.
Tiêu Như Yên nghe nói Diệp Viễn muốn kiểm tra Nhậm Đông thì cực kỳ không muốn, sống chết nhất định phải theo tới.
Mà Tào Phương cũng hết sức hiếu kỳ, quỷ thần xui khiến thế nào cũng cùng theo đến.
Tất nhiên Diệp Viễn thấy nhưng không nói thêm gì.
Ngũ Huyền thấy những nguyên liệu mà Nhậm Đông lựa chọn thì không khỏi kinh ngạc: “Diệp lão đệ, sao hắn lại chọn toàn nguyên liệu cấp một vậy? cửa vào khảo hạch nhập môn này của ngươi cũng quá thấp đi?”
Diệp Viễn cười nói: “Lão ca cứ nhìn trước, một lát nữa sẽ biết. Nhậm Đông này đúng thật là có chút ngộ tính, không ngờ nhanh như vậy đã có thế làm được. Nhìn hai mắt hắn toàn tơ máu, có lẽ mấy ngày này đều không chợp mắt.”
Khảo hạch nhập môn mà Diệp Viễn bố trí, sao có thể dễ dàng đạt được như vậy?
Cho dù là Tiểu Vô Tướng Thuật cấp thấp nhất, muốn đạt đến trình độ luyện chế được đan dược cấp một siêu phẩm, người tư chất tốt một chút cũng phải khổ luyện thời gian nửa tháng. Thậm chí nếu tư chất kém thì còn không tìm được bí quyết luyện chế.
Đúng như Diệp Viễn dự liệu, mấy ngày này một khắc Nhậm Đông cũng không nghỉ ngơi, từ sớm tới tối đều nhốt mình trong phòng luyện đan, chính là để nhanh chóng hoàn thành khảo hạch nhập môn.
Hơn nữa muốn đạt đến trình độ dùng Tiểu Vô Tướng Thuật này luyện chế được đan dược siêu phẩm, cũng không phải là cứ khổ luyện là có thể thành công.
Nếu như không có Diệp Viễn làm mẫu thì Nhậm Đông không thể nào tìm ra được bí quyết nhanh như vậy. Mấy ngày nay hắn vẫn luôn nhớ lại cảnh lúc Diệp Viễn tay không luyện đan, không ngừng đối chiếu mới có thể lĩnh ngộ được.
Chỉ là bởi vì Tiểu Vô Tướng Thuật quá đơn giản, dường như không hàm chứa bao nhiêu kỹ thuật, Nhậm Đông mới có thể đạt được đến trình độ này trong mấy ngày.
Thế nhưng Nhậm Đông có thể đạt tới trình độ này, cũng cho thấy thiên phú của hắn hơn người.
Theo Diệp Viễn thấy, thiên phú đan đạo của Nhậm Đông hẳn là vượt qua cả Tiêu Như Yên.
Đám người đều vô cùng hiếu kỳ nhìn Nhậm Đông, muốn xem rốt cuộc khảo hạch nhập môn này là thứ gì.
Mặc dù Nhậm Đông rất mệt, nhưng lúc này lại đang trong trạng thái vô cùng hưng phấn.
Diệp Viễn mở ra cho hắn một cánh cửa khác, khiến hắn nhìn thấy một con đường thông thiên đại đạo. Đối với luyện dược sư mà nói, không có thứ gì có thế khiến người ta phấn khích hơn điều này.
Tất cả đều đã chuẩn bị sẵn sàng, Nhậm Đông vẻ mặt hưng phấn nói với Diệp Viễn: “Sư phụ, người quan sát kỹ vào nhé!”
Nhậm Đông vừa ra tay, tất cả mọi người đều không khỏi mở to mắt nhìn hắn.
“Tiểu Vô Tướng Thuật? Lão đệ, rốt cuộc trong hồ lô của ngươi bán thuốc gì?” Ngũ Huyền hoàn toàn bị làm cho mê muội đi rồi.
Dùng Tiểu Vô Tướng Thuật để làm khảo hạch nhập môn, sao cửa ải này của Diệp Viễn lại thấp như thế chứ?
Cho dù là đại Đan sư thu nhận đồ đệ, cũng không thể dùng cái này để kiếm tra được.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!