Hai mươi thùng Tiên Minh Ngọc Nhưỡng, lập tức khiến đám người vây xem sôi trào.
Tiên Minh Ngọc Nhưỡng ở Vô Phương Thành đại danh đỉnh đỉnh, rất nhiều người chỉ được nghe nói đến tên thôi chứ chưa được thấy hình. Có cơ hội được ngửi mùi thơm của rượu từ xa, đã là may mắn ba đời mới tu được rồi.
Vậy mà hôm nay, Ngũ Huyền lại mang ra hai mươi thùng một lúc, quả thực là khiến người ta chấn động quá mức.
Không ít võ giả đều thèm đến nhỏ cả dãi, vô cùng ngưỡng mộ những người được uống chỗ rượu kia.
Diệp Viễn thấy vậy, không khỏi bật cười nói: “Lão ca cũng thật hào phóng! Được, vậy ta xin nhận trước, cảm ơn lão ca!”
“Ha ha, giữa chúng ta còn cám ơn với không cám ơn cái gì chứ? Huống hồ ta cũng chỉ là mượn hoa kính phật, ta chỉ phụ trách cung cấp nguyên vật liệu mà thôi! Đúng rồi, ta vẫn còn một phần lễ mừng, là của hội trưởng đại nhân. Hiện giờ hắn đang bế quan luyện đan cho nên không thể đích thân tới, nhưng hắn bảo ta nhất định phải mang lòng cảm tạ của hắn tới!”
Ngũ Huyền cười lấy ra một thanh trường kiếm, hàn khí tỏa ra bốn phía.
Những võ giả đứng xung quanh xem kia đã đứng cách xa mấy chục trượng nhưng vẫn có thế cảm nhận được hàn khí bức người, mà đây còn là trong trường hợp Ngũ Huyền không thôi động nguyên lực.
Diệp Viễn đón lấy trường kiếm từ tay Ngũ Huyền, khen ngợi: “Kiếm tốt!”
Ngũ Huyền cười nói: “Thanh kiếm này gọi là Huyễn Dĩnh Kiếm, chính là một huyền khí hạ phẩm.”
Diệp Viễn gật gật đầu, chắp tay nói: “Lão ca trở về đa tạ hội trưởng đại nhân giúp ta!”
Phần lễ mừng này của Đan Thần Tử, trên danh nghĩa là tặng cho vợ chồng Diệp Hàng, nhưng kỳ thực là chuẩn bị cho Diệp Viễn.
Huyền khí và linh khí không giống nhau, là hai loại khái niệm hoàn toàn khác nhau.
Linh khí có quý hơn đi chăng nữa thì trên thị trường cũng có thể dùng nguyên tinh đế mua được, nhưng huyền khí lại là có tiền cũng không mua được. Dù cho ngươi có nhiều nguyên tinh hơn đi chăng nữa, cũng rất khó có thể mua được từ thương nhân.
Về cơ bản huyền khí là binh khí của cường giả Thần Du cảnh, Vô Biên giới cực kỳ ít.
Đan Thần Tử vừa ra tay đã là một huyền khí hạ phẩm, có thể nói là vô cùng hào phóng.
Có điều trong lòng Diệp Viễn cũng không cảm thấy có gánh nặng gì, bởi vì hắn đã giúp Đan Thần Tử hoàn thành Long HỔ Cường Hồn Đan!
Người khác không biết giá trị của loại đan dược này, Diệp Viễn lại có thể không biết được sao?
Nhận một huyền khí của hắn là mình đã bị thua thiệt rồi.
Có điều Đan Thần Tử có thể nhớ tặng lễ vật cho mình, cũng coi như là hắn có lòng.
Hơn nữa theo sự tiến bộ thực lực của Diệp Viễn, Thương Hoa Kiếm đã dần dần bộc lộ có chút không đủ dùng. Mà chất lượng của Thương Hoa Kiếm đã đến cực hạn, nếu còn tăng thêm cấm chế nữa sẽ có chút mạo hiểm bị vỡ vụn.
Mặc dù bây giờ hắn không thể nào phát huy được hết toàn bộ uy lực của Huyễn Dĩnh Kiếm, nhưng so với Thương Hoa Kiếm thì sẽ lợi hại hơn rất nhiều.
Đây cũng chỉ có Diệp Viễn làm được, đổi lại là những võ giả Hóa Hải cảnh khác thì chỉ có thể dử dụng một số linh khí cao cấp mà thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!