Một Hồn Hải Cảnh lại không thể bắt được một tên tiểu tử chỉ mới là Hoá Hải sơ cấp.
Một nỗi nhục không tên chợt bốc lên ngùn ngụt trong đầu hắn.
Người này lại ra tay lần nữa, để rửa sạch nỗi nhục ban nãy, đột nhiên một giọng nói vang lên: “Châu Diệp sư huynh, hoá ra huynh ở đây.”
Châu Diệp quay đầu lại, vẻ mặt tức giận nói: “Tân Nham sư đệ, đệ đợi một lát, đợi ta xử lý xong tên tiểu tử thối không coi ai ra gì kia đã!”
Người vừa mới tới là Tân Nham đã đột phá lên Hồn Hải cảnh.
Tân Nham nhìn theo hướng nhìn của Châu Diệp, vô cùng kinh ngạc nói: “Diệp Viễn!”
Nhưng người nay nhanh chóng thay đổi biểu cảm, vòng qua trước mặt Châu Diệp, cúi người cung kính nói: “Trước kia đã có mạo phạm tới Diệp sư đệ, Tân Nham xin ở đây bồi tội.”
Diệp Viễn cũng rất ngạc nhiên khi thấy Tân Nham đã đột phá lên Hồn Hải Cảnh.
Lần trước hắn bắt Tân Nham, cảnh giới của Tân Nham còn cách Hồn Hải Cảnh rất xa, không ngờ hắn đi một đàng khôn một dặm, lại có thể đột phá tới Hồn Hải Cảnh trong nháy mắt như vậy.
Châu Diệp ngạc nhiên, Tân Nham là thiên tài của Vạn Kiếm Tông vậy mà lại cúi đầu với một tên vô lại Hoá Hải cảnh?
“Tân Nham sư đệ, đệ có nhâm lẫn gì không, sao lại khom lưng cúi đầu với tên tiểu tử này?” Châu Diệp vô cùng nghi hoặc hỏi.
Tân Nham khẽ cười trầm giọng nói: “Châu Diệp sư huynh, tuy đệ không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng Diệp sư đệ không phải là người huynh có thể động vào được đâu. Huynh mau quay về đi, lão tố đang tìm huynh có việc.”
Châu Diệp lặng người, bất giác nhìn về phía Diệp Viễn.
Hắn rất hiếu Tân Nham, trong tông môn hắn là người khá cao ngạo. Nhưng một Tân Nham cao ngạo như vậy, lại cúi đầu trước một thiếu nhiên mới chỉ mười mấy tuổi!
Rốt cuộc người thiếu niên này là người như thế nào?
“Còn ngẩn người ra làm gì? Tính tình của lão tổ như thế nào huynh còn không biết sao, huynh mà tới muộn đệ cũng không biết sẽ có hậu quả như thế nào đâu!” Tân Nham cau mày nói.
Châu Diệp giật mình, bất giác gật đầu, vội vàng quay người rời đi.
Diệp Viễn nhìn thấy Tân Nham, cười nói: “Với thực lực hiện tại của huynh, đáng ra không cần sợ ta mới đúng, tại sao lại làm như vậy?”
Không giống với những võ giả bình thường, mặc dù cùng là đột phá lên Hồn Hải Cảnh, nhưng thực lực của hắn lại mạnh hơn rất nhiều.
Đối với Tân Nham mà nói, lẻn được Hồn Hải Cảnh là một bước đột phá. ở trong cảnh giới này, là khoảng thời gian bùng phát tiềm năng của hắn.
Cho dù là Diệp Viễn, lúc này cũng không dám nói chắc chắn có thể thắng được Tân Nham.
Tân Nham lại lúng túng nói: “Ta và Diệp sư đệ đã không phải đối thủ ở cùng một tầng cấp với nhau, nên đệ cũng đừng cười ta, ta biết một mình đệ có thế hạ sát được cường giả Hồn Hải cảnh. Trong lần truyền thừa tại Hạo Thiên Tháp này, ắt hẳn Diệp sư đệ sẽ lên thẳng tới tầng sáu, tới lúc đó nhất định một bước lên trời!”
Diệp Viễn nghe vậy lại có chút hiếu kỳ, hỏi lại: “Hả? Huynh làm sao biết ta có thể lên tới được tầng sáu?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!