“Ha ha, Nhậm thành chủ bớt giận, Diệp Viễn không phải là người bồng bột, làm như vậy ắt có dụng ý riêng của hắn. Trong Hạo Thiên Tháp, không phải cứ ai nhanh người đấy là người có thể trụ lại được tới cuối cùng.” Thất Hải đột nhiên xuất hiện bên cạnh Nhậm Tinh Thuần, nói đôi lời nhắc nhở.
“ồ? Hải lão, lẽ nào ngài biết Diệp Viễn đang làm gì trong đó sao?” Nhậm Tinh Thuần có chút ngạc nhiên khi nhìn thái độ này của Thất Hải.
Thất Hải mỉm cười đáp: “Trình độ của Diệp Viễn không giống với bọn họ, cho nên cũng có cái nhìn khác với người khác. Trong tầng thứ nhất và tầng thứ hai có vô số yêu thú, hơn nữa những yêu thú này đều không phải thật, nên rất phù hợp cho việc rèn luyện. Nếu như ta đoán không sai, có thể hắn lợi dụng đám yêu thú đó để tôi luyện bản thân, nên mới qua cửa muộn hơn so với người khác.”
Nhậm Tinh Thuần tròn mắt nhìn Thất Hải, tuy rằng hắn có niềm tin đối với Diệp Viễn, nhưng nếu nói như vậy cũng không phải là quá khoa trương rồi hay sao.
Đến ngay cả võ giả Hồn Hải cảnh cũng không dám ở lại tầng thứ nhất lâu như thế, còn Diệp Viễn lại dám ở lại một mình tới lúc thời gian gần kết thúc?
Hơn nữa không có sự kiềm chế của người khác, một mình hắn làm sao có thể xông qua được?
“Hải lão, tuy thực lực của Diệp Viễn cũng không tệ, nhưng dù sao nó cũng chỉ là một võ giả Hoá Hải cảnh. Tu luyện ở trong đấy như vậy ta sợ nguyên lực của nó sẽ không đủ dùng!” Nhậm Tinh Thuần uất ức nói.
Câu này nghe ra thì tưởng là đang xót cho Diệp Viễn, nhưng thực ra là đang trách hắn làm chuyện dại dột.
Bên trong có nhiều yêu thú như vậy, nếu như bị loại vì cạn kiệt nguyên lực, thì không phải là chịu thiệt thòi lắm sao!
Nếu bị loại thật, đừng nói thành chủ đại nhân như hẳn, mà ngay cả Diệp Viễn cũng không biết sẽ giấu mặt vào đâu cho được!
“Ha ha, lão già ngươi lo lắng không đâu. Xem ra ngươi vẫn chưa hiểu thằng cháu ngoại này của ngươi rồi. Diệp Viễn hành sự có phần lỗ mãng, thậm chí có chút không màng tới hậu quả, nhưng sau khi sự việc kết thúc ngươi sẽ thấy mọi thứ đều được hắn tính toán kỹ càng. Hắn chặn đánh Tử Thần Tông, giam giữ cháu của Tân Hồng Đào, diệt Thiên Dã Tông, có việc nào mà nó không suy nghĩ đã hành động chưa? Yên tâm, thằng cháu này của ngươi sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!” Giọng Thất Hải chắc nịch nói.
Nhậm Tinh Thuần ngẫm nghĩ lại thấy mọi việc quả đúng như Thất Hải vừa nói.
Đúng là hắn không hiểu nhiều về đứa cháu ngoại này. Đương nhiên, chuyện này cũng là do Diệp Viễn cố ý tạo khoảng cách với hắn.
Tính khí đứa cháu này của hắn còn bá đạo hơn cả hắn, trước giờ hai người chưa từng hiểu ý nhau. Nếu như tới cuối cùng không phải do hắn lùi bước, thì tên tiểu tử này cũng phá nát trời!
Thất Hải rất có niềm tin vào phán đoán của mình, nhưng có nằm mơ hắn cũng không dám nghĩ, mục đích cuối cùng của Diệp Viễn lại là giết sạch yêu thú ở trong từng tầng!
Nếu như hắn biết Diệp Viễn làm gì ở trong đó, không biết còn có thể đĩnh đạc được như vậy hay không.
Sau khi lên tới tầng thứ ba, đột nhiên Diệp Viễn phát hiện ra nơi này thoáng đãng hơn rất nhiều.
Nếu ở tầng thứ nhất và tầng thứ hai, chỗ nào cũng là yêu thú. Đặc biệt là ở trong tầng thứ nhất, nhiều tới mức như tóc mọc trên đầu. Chỉ nhìn vào số lượng thôi, cũng khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng.
Thế nhưng sau khi tiến vào tầng thứ ba thì hắn phát hiện yêu thú không còn nhiều như lúc trước nữa.
Hắn tiến vào tầng này cũng đã được một lúc rồi, nhưng vẫn chưa nhìn thấy một con yêu thú nào!
Không đến mức những yêu thú ở đây đều bị những người khác giết hết rồi chứ?
Diệp Viễn đến muộn hơn so với người khác ba ngày, cho nên lúc này, ở tầng ba đã sớm không còn ai.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!