Hành trình tới Hạo Thiên Tháp lần này, hắn cảm thấy bản thân đã hoàn thành mục tiêu đặt ra, là nhất định phải khiến tam tông lác mắt.
Lần này hắn ra ngoài, nhất định sẽ nhận được sự săn đón của tam đại tông môn, và trở thành nhân vật chạm tay có thể bỏng!
Thế nhưng khi hắn đứng trước cửa chính của Hạo Thiên Tháp thì lại không có một ai để ý tới hẳn.
Tất cả mọi người đều đang dán mắt nhìn về phía luồng sáng, bên trên đó chỉ còn lại mấy cái tên, nhưng như thê’ cũng đủ biết bên trong đã xảy ra chuyện gì.
“Kỳ lạ, ta cũng đã ra rồi, bọn họ còn đang nhìn cái gì? Đệ tử hàng đầu của tam tông có lợi hại nữa, cũng không thể ở lại tầng thứ năm chống đỡ được lâu như ta!” Liễu Hồng trong lòng thầm dấy lên nghi vấn.
Liễu Hồng cũng rất hiếu kỳ, lẽ ra mọi người phải biết hắn đã ra khỏi Hạo Thiên Tháp rồi chứ, nhưng tại sao lại không có lấy một ai chú ý tới hắn?
Theo suy nghĩ của hắn, đáng ra bây giờ hắn đã được các đại tông môn vây quanh, được đám người Ninh Nhất Hiền nhiệt liệt mời chào tham gia vào liên minh Vô Biên.
Nhưng hiện thực lại khác xa hoàn toàn với suy nghĩ của hắn.
Gần như không một ai quan tâm tới sự xuất hiện của hắn, lúc này mọi người vẫn đang dồn sự chú ý tới truyền thừa bên trong Hạo Thiên Tháp.
Và hắn cũng đã quên luôn trước đó
I A A , , I ‘a I X 4 ~ / • Ù r«v • A I < X X
nhân vật thân bí đã nói rằng Diệp Viền và bọn họ không giống nhau.
Hắn vẫn không cảm thấy, trong Hạo Thiên Tháp còn có người nào lại có thể đạt được thành tích tốt hơn hắn!
Đối thủ của hắn, chỉ là đệ tử hàng đầu của tam tông mà thôi!
Nhưng tình huống lúc này là như thế nào?
Không kìm được lòng hiếu kỳ, Liễu Hồng liền hỏi một tán tu bị đẩy ra khỏi Hạo Thiên Tháp từ sớm.
“Truyền thừa Hạo Thiên Tháp cũng sắp kết thúc rồi? Bọn họ còn đang nhìn cái gì vậy?” Liễu Hồng hỏi.
Người này có chút kích động khi quay lại nhìn và phát hiện ra đó là Liễu Hồng.
Trong lần truyền thừa ở Hạo Thiên Tháp lần này, quả thực là Liễu Hồng đã có được thành tích rất đáng ngưỡng mộ, hơn nữa còn với thân phận là tán tu nên khiến cho rất nhiều tán tu khác phải sùng bái.
“Hoá ra là Liễu sư huynh, huynh đã ra ngoài rồi! Lần này đúng là Liễu sư huynh đã tạo ra kỳ tích, thật đáng để ta học tập!”
Có được sự tâng bốc của người này, Liễu Hồng như tìm lại được cảm giác tồn tại, không kìm được vui sướng, nhưng lại cố làm ra vẻ điềm đạm nói: “Không dám không dám, chúng ta đều là tán tu như nhau, đương nhiên nên giúp đỡ lẫn nhau.”
Người này nghe vậy vui ra mặt, tuy rằng hắn cũng được chọn vào trong Hạo Thiên Tháp, nhưng nếu lấy hắn ra so với Liễu Hồng, thật chẳng khác nào đem quạ ra so sánh với công. Hơn nữa nếu có được mối giao tình này, đương nhiên trong tương lai sẽ rất có lợi cho hắn.
Dù sao mọi người cũng đều sắp gia nhập liên minh Vô Biên, với thực lực của Liễu Hồng chắc chắn hắn sẽ được trọng dụng.
“Liễu sư huynh khiêm tốn rồi, huynh rất có phong thái của đệ tử đại phái! Sau lần truyền thừa ở Hạo Thiên Tháp này, Liễu sư huynh ẳt sẽ trở thành người đứng thứ hai trong lớp người trẻ tuổi, đúng là rất đáng khâm phục!” Vị tán tu đó vui vẻ nói.
Lời nói này của hắn vốn dĩ là đang chúc mừng Liễu Hồng, nhưng Liễu Hồng lại cảm thấy như đang châm chọc hắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!