Sau khi Diệp Viễn đánh xong chưởng cuối cùng, đã nằm vật ngay xuống đất. Nếu theo lời người mặc đồ đen đã nói lúc trước, thì đáng lẽ hắn đã thất bại mới đúng.
Thế nhưng đến cá tên ngốc cũng có thể nhận ra, Diệp Viễn đã vượt qua tầng thứ bảy, hơn nữa còn hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc!
Diệp Viễn khẽ ngẩng đầu lên, cười lớn nói: “Ha ha, vậy thì tốt.”
Lúc này Diệp Viễn mới biết, ba tầng cuối cùng không có xuất sắc vượt ải.
Nhưng có thể chống đỡ được ba chưởng vừa rồi, quả thực cũng không cần tới cái danh xưng xuất sắc vượt ải.
Hắn cũng đã dùng toàn bộ khí lực của hắn để tiêu diệt ba còn Thanh Long vừa rồi. Nếu như không phải cố gắng tới cùng, hắn đã sớm ngã xuống rồi.
Có thể duy trì tới chướng cuối cùng, một mặt là vì dựa vào ý chí quật cường của hắn, hai là bởi vì cơ thể hắn vừa được trải qua lần luyện hóa máu rồng.
“Ngươi đúng là thiên tài, trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà đã nắm được sức mạnh của Chân Long, hơn nữa lại còn đưa nó vào trong Chước Nhiệt chân ý! Tiểu tử, ta rất coi trọng ngươi đấy!” Người mặc đồ đen nói bằng giọng tán thưởng.
Diệp Viễn cười nói: “Thực ra ta cũng không biết tại sao khi dùng toàn lực để đối phó lại với chưởng lực của tiền bối, sức mạnh của Chân Long tiềm tàng trong cơ thể ta lại cứ thế dâng lên, sau đó hòa nhập với chưởng pháp của ta.”
Người mặc đồ đen khẽ gật đầu nói: “Xem ra ngươi là võ giả bẩm sinh, thật không thể lường trước được những thành công trong tương lai của ngươi.”
Diệp Viễn nghe vậy không khỏi cảm thấy kinh ngạc, từ kiếp trước tới tận bây giờ, đây là lần đầu tiên có người đánh giá hắn như vậy.
ở kiếp trước Diệp Viễn cũng đã trưởng thành trong vô số những lời tán dương, nhưng không ai để ý tới thiên phú trên con đường võ đạo của hắn, mà đều nhìn vào những thành công chói lóa trên con đường đan đạo do hắn tạo ra. Cũng chính bởi thế mà người ta đã lãng quên luôn thiên phú võ đạo của hắn.
Mãi tới khi được trọng sinh ở kiếp này, Diệp Viễn đã lập chí trở thành cường giả võ đạo, sau khi hắn dành nhiều thời gian và tâm huyết trên con đường võ đạo, mới phát hiện dường như bản thân có rất nhiều tiềm năng trên phương diện này.
Nếu như các võ giả khác phải mất rất nhiều thời gian và tâm huyết để câm ngộ Thanh Cương Phiêu Linh Kiếm Ý, Tâm Lặng Như Nước, Phong ý cảnh, Hỏa ý cảnh, thì hẳn lại không phải dùng quá nhiều thời gian để cảm ngộ những thứ này.
Tuy rằng có không ít lần gặp được duyên kỳ ngộ, nhưng cũng không thể phủ nhận thiên phú của hắn có tác dụng rất lớn.
Không có thiên phú thì cho dù có gặp duyên kỳ ngộ, cũng chỉ có thể tay trắng ra về mà thôi.
“Nếu như ngươi đã có thể cảm nhận được, vậy hãy nghỉ ngơi một lát củng cố những gì ngươi vừa nhận được, ở tầng thứ tám ta chỉ ra hai chưởng mà thôi, ngươi vẫn nên tự lượng sức thì hơn!” Nói rồi, người mặc đồ đen liền biến mất.
“Khụ… cuồi cùng cũng tới tầng thứ tám…” Diệp Viễn hít một hơi thật sâu, tự nhủ nói.
Mục tiêu mà Diệp Viễn tự đặt ra cho bản thân hắn là tầng thứ bảy, chỉ là không ngờ rằng, thu hoạch trong lần tới Hạo Thiên Tháp này của hắn lại vượt xa so với tưởng tượng rất nhiều.
Lúc này thực lực của hắn đã tăng lên rất nhiều, hoàn toàn đủ tư cách để nhận khiêu chiến ở tầng thứ tám.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!