Phong Nhược Tình là lão sư dẫn dắt đoàn khảo hạch lần này, nàng chỉ là tạm thời thay thế mà đến. Lúc này, đương nhiên cần nàng ra mặt.
“Ha ha, Phong cỏ nương, đã một thời gian ngươi không đến công hộl chúng ta rồi, chỉ sợ lại đang dốc lòng nghiên cứu chế thuốc đi? Ngươi cứ như vậy đi xuống, lão nhản chúng ta đây thật đúng là xấu hố nha!” Một lão giả dẫn đầu dường như cùng Phong Nhược Tinh quen biết, vừa gặp mặt liền bắt đầu hàn huyên.
Phong Nhược Tình lúc này lại khôi phục dáng vẻ lão sư thanh u xuất trần, hơi hướng phía lão giả chào, cười nhẹ nói: “Vương hội trưởng, Tôn hội trưởng, các vị trưởng lão vẫn khỏe chứ. Vương hội trưởng nói đùa, lần trước đến bất quá mới có nửa năm, nào đã lâu? Nhược Tinh đạo hạnh thấp kém, sao dám làm Vương hội trưởng xấu hổ. Ngài mới chính là ngôi sao sáng của giới luyện dược sư Tần quốc!”
“Ha hả, Phong cỏ nương thật biết ăn nói. Có điều lão Vương ta cũng không hay nói giỡn, theo ta thấy không quá ba năm, Tân quốc chí sợ sẽ nhiều thêm một đại đan sư.” Lời này của Vương hội trưởng, đúng là đối Phong Nhược Tinh vô cùng tán thưởng.
Phong Nhược Tình nhẹ cười đáp: ‘Vương hội trưởng quá khen, Nhược Tình không dám nhận.”
Vương hội trưởng ha ha cười nói: “Nhận được! Nhận được chứ! A, đây không phải Vạn Uyên hiền chất sao? Không ngờ tới ngươi cũng đến tham gia khảo hạch, là tham gia khảo hạch đan đồ cao cấp sao?” Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người đều hướng về phía Vạn Uyên, hiển nhiên không nghĩ tới Vạn Uyên thế nhưng quen biết phó hội trưởng đại nhân của Luyện Dược Sư công hội.
Vạn Uyên đác ý nhìn thoáng qua Diệp Viễn, tiến lên hành lễ nói: “Vương hội trưởng, tiểu chất đúng là tới tham gia khảo hạch đan đồ cao cấp.”
“Khá lắm! Khá lắm! Hiền chất quả là xuất thân từ gia tộc học rộng uyên bác, tuổi như thế đã có thực lực của đan đồ cao cấp, Vạn lão đệ có người kế nghiệp rồi! Quả nhiên là Trường giang sóng sau xô sóng trước, ta vậy mà đã trở thành lão hủ rồi.” Vương hội trưởng có chút tự giễu nói.
“Vương hội trưởng đang lúc tráng niên, sao đã nói già đây? Các vị trưởng lão đều là luyện dược sư đỉnh cấp của Tân quốc ta, Vương hội trưởng cùng Tôn hội trưởng càng là nhân vật tôn kính, con đường tiểu bối chúng ta phải đi vẫn còn rất dài a”. Vạn Uyên vồ mông ngựa thật vang, trực tiếp đem tất cả mọi người đều kéo vào.
“Ha ha, già rồi già rồi, không thế so với năm đó được đâu. Phong cô nương, hôm nay ta cùng lão tôn mang đến hai hậu bối, gia nhập vào đội các ngươi, không có ý kiến đi?” Vương hội trưởng lại chuyến hướng Phong Nhược Tinh nói.
Phong Nhược Tình gật nhé đầu, nói: “Để cho bọn họ nhận thức được thực lực của hai vị cao đồ, biết được nhân ngoại hữu nhân cũng rất tốt.
” “Nào có nào có, đảy là đệ tử sau cùng của ta, kẽu Từ Phượng Nhi; bẽn cạnh lão Tôn là tôn nữ của hắn, cũng là truyền nhân đắc ý của hắn, gọi là Tôn Khả Vân. Hai cái tiếu bối này nếu không nên thân, Phong cô nương cũng đừng chê cười a. Hai đứa các ngươi còn không mau lại đây gặp Phong lão sư, nàng so các ngươi cùng lắm chí hơn vàl tuối, đã là đan sư trung cấp, các ngươi phải học hỏi nhiều một chút.”
Vương hội trưởng một mạch hạ thấp hai vị cô nương này, nhưng là trong mắt lại không che dấu được hài lòng.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!