Diệp Viễn cũng không từ chối điều gì, kể cho Ngọc Thư nghe về thế giới bên ngoài kia.
Đã mấy lần Ngọc Lãnh định xen vào cuộc nói chuyện của hai người bọn họ, thế nhưng lại bị ánh mắt có chút hung dữ của Diệp Viễn ngăn lại.
Tiến vào trong tộc của ba tỷ muội Ngọc Lãnh, Diệp Viễn mới biết bản thể của ba người bọn họ là gì.
Vừa vào trong tộc, Diệp Viễn lập tức bị một đám hồ ly vây chặt lấy.
Diệp Viễn cũng không xa lạ gì đối với loài hồ ly này, bọn chúng được gọi là Ngọc Diện Tiên Hồ!
“Ngọc Lãnh tỷ tỷ, nam nhân này là ai vậy? Cũng đẹp trai đấy!”
“Ngọc Lãnh tỷ tỷ, hình như nam nhân này là nhân loại? Theo quy định của Thần Cấm Yêu Vực chúng ta, không phải đã nói thấy người là phải giết sao? Nhưng đẹp trai như vậy mà phải chết cũng hơi phí!”
“Ngọc Lãnh tỷ tỷ, hẳn cũng đẹp trai đấy, hay là đế hắn lại cho muội đi!”
Những Ngọc Diện Tiên Hồ này vẫn chưa thể biến hoá thành người, nhưng về cơ bản đều là yêu thú cấp bốn.
Nhìn thấy những Ngọc Diện Tiên Hồ này, trong lòng Diệp Viễn cũng rất kinh ngạc.
Tộc Ngọc Diện Tiên Hồ này cũng quá cường đại rồi đi? Một nhóm tiểu hồ ly đi ra, song lại đều có tu vi cấp bốn hậu kỳ, chỉ còn cách hóa hình một bước.
Diệp Viên hiếu biết rộng, han biết tuổi của những con Ngọc Diện Tiên Hồ này cũng không quá lớn so với tộc của bọn chúng.
Xem ra, thực lực của tộc Ngọc Diện Tiên Hồ này sợ rằng là mạnh hơn cả ở Vô Biên Giới!
Cũng chính vì vậy, Diệp Viễn cũng có chút hiếu kỳ trước những người được gọi là trưởng lão trong tộc này.
Rốt cuộc những người này sẽ có thực lực ra sao?
“Ha ha, các ngươi đều thích ca ca cũng không vấn đề gì, nhưng đợi sau khi hoá thành người rồi hẵng tới tìm ca ca! Các ngươi vẫn còn non quá!” Diệp Viễn dùng thú ngữ thông dụng cười hi hi giao tiếp với bọn chúng.
Nghe vậy, tất cả bọn chúng bao gồm cả Ngọc Lãnh, Ngọc Thư đều ngấn người.
Vốn dĩ đám yêu hồ này chỉ vì thấy Diệp Viễn ưa nhìn, nên mới nói đùa với Ngọc Lãnh, cũng không mong Diệp Viễn có thể nghe hiểu.
Nào ngờ Diệp Viễn lại có thể nghe hiểu lời của bọn chúng, hơn nữa lại dùng thú ngữ thông dụng để đáp lại bọn chúng!
Nên vốn dĩ cả đám bọn chúng vẫn đang ồn ã cười đùa, đến lúc này tất cả dường như hoá đá.
Thậm chí còn có vài con hồ ly đỏ mặt, tỏ ra vô cùng ngượng ngùng.
“Ngươi… ngươi lại biết cả thú ngữ thông dụng!” Ngọc Lãnh ngạc nhiên hỏi.
“Cũng chỉ là thú ngữ thông dụng bình thường mà thôi, ha ha, ta còn biết các ngươi là tộc Ngọc Diện Tiên Hồ!” Diệp Viễn cười nói.
Ngọc Lãnh không còn biết nói gì
hơn.
Người thiếu niên này từ trên xuống dưới đều toát lên mùi người, dường như chẳng có chút liên quan gì tới yêu thú!
Tộc hồ ly có rất nhiều nhánh, Ngọc Diện Tiên Hồ bọn chúng chỉ là một nhánh trong số đó.
Nhưng Diệp Viễn lại có thể gọi đích danh tên của tộc bọn chúng ra, chứng tỏ hắn rất am hiểu về yêu tộc!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!