Hùng Chiến khẽ lắc đầu nói: “Vô… vô dụng, để… để hắn đi đi thôi! Hỏa độc này… ngay cả ta cũng không có… biện pháp, hắn… hắn làm sao được?”
Diệp Viễn lãnh đạm nói: “Mặc kệ ta có biện pháp nào hay không, e là không thể nghe theo lời Hùng Chiến tộc trưởng rồi! Tử Giao tộc người ta đã đánh tới cửa, ngươi lại mang bộ dáng này, mạch này của Hỏa Nguyên Chân Cương Hùng, phỏng chừng phải chôn vùi ở đây thôi!”
Nghe Diệp Viễn nói xong, bỗng nhiên Hùng Chiến mở hai mắt ra hỏi Hùng Thiết: “Hắn nói… là thật sao?”
Hùng Thiết run lên, khẽ gật đầu.
Diệp Viễn nói tiếp: “Được rồi, không có thời gian để lãng phí nữa đâu. Hiện tại con cháu ngươi đang vì Hùng tộc xuất chiến rồi, ngươi lão già này cũng phải làm chút gì chứ?”
“Muốn… muốn ta làm cái gì?” Hùng Chiến trong lòng cả kinh, lẩm bẩm nói.
Diệp Viên không đế ý đến hắn, mà quay ra nói với Hùng Thiết: “Thiếu chủ, ngươi đi trước đi, trong tộc còn cần ngươi đi chủ trì đại cục! Nhớ kỹ lời ta từng nói!”
Hùng Thiết nhìn Diệp Viễn một chút, bỗng nhiên gật đầu một cái nói: “Diệp huynh, chuyện ở đây xin nhờ huynh rồi! Tộc trưởng, nếu như lần này ta không về được, người nhất định phải giết Tử Phong, báo thù cho ta!”
Nói xong, Hùng Thiết dứt khoát kiên quyết quay đầu rời đi.
Hùng Chiến nhìn theo bóng lưng Hùng Thiết, không khỏi nhíu nhíu mày lại. Diệp Viễn biết hỏa độc của Hùng Chiến lại phát tác, đang thiêu đốt kinh mạch của hắn.
Bỗng nhiên, Hùng Chiến nhắm hai mắt lại nói: “Muốn ta làm cái gì, nói đi!”
Diệp Viễn nhìn thấy tình cảnh này, khóe miệng hơi lộ ra ý cười, hắn biết chiến ý trong lòng Hùng Chiến đã dâng trào lên.
Thân là Đan Đế, kiếp trước Diệp Viễn đã cứu trị cho không biết bao nhiêu người. Hắn rõ tâm tư bệnh nhân như lòng bàn tay, biết nên lấy phương pháp như thê’ nào đến kích thích dục vọng cầu sinh của bệnh nhân.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!