Trong Hạo Thiên Tháp, hai mươi ngày chớp mắt trôi qua.
Trong thời gian này Diệp Viễn nhờ vào Thiên Tâm Địa u Nhũ, liên tiếp thuận lợi đột phá hai tầng tiểu cảnh giới, kết quả lên đến Hồn Hải cảnh tầng sáu.
Chỉ cần có đủ nguyên lực để chống đỡ, thành quả mà Diệp Viễn đạt được là tất yếu.
Có điều lượng Thiên Tâm Địa u Nhũ mà Diệp Viễn tiêu hao cũng khá là đáng kế. Nguyên lực cần thiết để đột phá thực sự quá kinh người!
“Những gì ta căn dặn, ngươi đã nhớ kỹ chưa?” Long Đằng hỏi.
Diệp Viễn nhìn Long Đằng một cách kỳ lạ rồi hỏi lại: “Tiền bối đã chịu nhiều cực khổ rồi! Người giờ đây thành ra như vậy, nếu ta không đập tên kia một trận thích đáng thì chẳng phải là có lỗi với người sao?”
Trái lại, Long Đằng chẳng có chút gì là xấu hổ, cứ nghe vậy mà cười lớn: “Ha ha ha, thứ ta muốn chính là câu này của ngươi!”
Lần này Long Đằng ra tay, Diệp Viễn phát hiện tính tình mình quả thực đã thay đổi rất nhiều, chẳng còn cái tính cẩn trọng như trước kia.
Có thể thấy, Long Đằng cũng chẳng muốn tận diệt gã Long chủ kia, thực chất chỉ là ghê tởm và thấy nhục nhã cho lý tưởng của đối phương.
Thật không may, Diệp Viễn lại trở thành chân tay của hắn!
Tất nhiên là dù Diệp Viễn có đồng ý hay không thì thân phận này cũng khó mà chạy đi đâu được.
Sáng hôm sau, ngay khi Diệp Viễn vừa bước ra khỏi Hạo Thiên Tháp, hắn liền nghe thấy một tiếng gầm lớn.
“Tên tiểu tặc Diệp Viễn, mau chui ra gặp bản Long chủ ta đây! Nhân loại hèn mọn kia, dám giả mạo ta, xem ra ngươi chán sống rồi!”
Diệp Viễn mới ra khỏi nhà, đúng lúc lại đụng phải Hùng Chiến.
Hùng Chiến nhìn thấy Diệp Viễn, bất ngờ tới mức sắp rụng cả quai hàm.
“Ngươi…. ngươi đã đột phá… hai tầng tiểu cảnh giới rồi sao?”
Đột phá tới hai tầng tiểu cảnh giới chỉ trong một đêm, chuyện này… đích thị là nghịch thiên!
Diệp Viễn chỉ cười mà chẳng giải thích gì thêm.
Chuyện đã vậy, càng giải thích lại càng thêm hồ đồ, thà rằng cứ ra vẻ bí hiểm lại tốt hơn.
Diệp Viễn ra tới bên ngoài, nhìn thấy một thiếu niên mặc lam y, nhẹ nhàng nói: “Con chó từ đâu tới vậy, sáng ra đã ở đây sủa bậy, phá hỏng giấc ngủ của người ta?”
Thiếu niên kia chỉ hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Ta tự hỏi thể loại cao thủ gì mà lại đi mạo danh Long chủ, hóa ra chỉ là tên tiểu tốt cấp bốn! Cho ngươi một cơ hội, quỳ xuống trước mặt bản Long chủ, ta sẽ tha ngươi tội chết!”
Diệp Viễn như thể vừa giác ngộ được điều gì đó, hắn nói: “Hóa ra ngươi chính là Long chủ đương nhiệm sao?
Lúc trước ta nghe nói Long chủ luôn là bậc hào kiệt cái thế, hôm nay tận mắt nhìn thấy, quả thực khiến ta quá thất vọng rồi.”
Long chủ kia tối sầm mặt, trầm giọng nói: “Bản Long chủ ta như thê’ nào, không tới lượt thứ rác rưởi hạ đẳng như ngươi bình phẩm! Xem bộ dạng của ngươi, chẳng lẽ đang định lên lớp ta sao?”
Diệp Viễn bình tĩnh đáp: “Để ta giáo huấn ngươi thì cũng không tệ, chỉ là ta thấy ngươi không đủ tư cách đó mà thôi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!