Một mảnh đất linh của Hổ tộc ở gần khu rừng hắc ám, có một mảnh là thuộc Thanh Linh mạch, có vẻ như Thanh Linh Thụ nhìn trúng mảnh đất đó, vì thế nên cứ luôn ở xung quanh đó chần chừ.” Bạch Quang nói.
Trên lãnh địa của Hổ tộc lại có một mảnh thuộc Thanh Linh Mạch, thảo nào mà hắn ở đó mãi không đi.
Diệp Viễn suy nghĩ một lúc, quay sang nói với Bạch Quang: “Ta đến tìm HỔ Nhung nói chuyện.”
“Cái gì, ngươi muốn tham gia vây bắt Thanh Linh Thụ! Này, quả nhiên là ngươi đến vì Thanh Linh Thụ! Mặc dù ngươi là huynh đệ của Hổ chủ, nhưng mà tộc Ám Ma Hổ chúng ta vì một ngày này đã dùng thời gian mười năm! Dựa vào cái gì mà bắt chúng ta phải chia cho ngươi bát canh này?”
HỔ Nhung vừa nghe xong yêu cầu của Diệp Viễn, thiếu chút nữa là nhảy dựng lên.
Nếu như không phải Bạch Quang ở bên cạnh, hắn đã sớm động thủ với Diệp
I I* X ‘ạ •
Viên rồi.
Trước đây hắn ta đoán Diệp Viễn tới là vì Thanh Linh Thụ, bây giờ xem ra quả nhiên là thế.
Ngày trước Hổ Nhung còn cảm thấy lạ, vì sao HỔ chủ lại đặc biệt quan tâm tới Thanh Linh Thụ. Bây giờ xem ra chính là vì tên tiểu tử ở trước mắt này.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!