“Bạch Quang, lùi lại mau!”
Không kịp nghĩ nhiều, Diệp Viễn lùi ngay lại phía sau.
Bạch Quang cũng phản ứng không chậm, vội vàng lùi ra cùng Diệp Viễn.
Nhìn là biết, mục tiêu của người kia chính là Thanh Linh Thụ.
Thực lực của người này quá cường đại, đám HỔ Nhung cũng không dám trực tiếp đối chiến với gã, đều lựa chọn lùi lại.
Trước Thanh Linh Thụ, một bóng người dần dần hiện ra. Đám người Hổ Nhung vừa thấy rõ người đó thì đều lập tức biến sắc mặt.
“Ha ha ha, vất vả cho các vị nhiều rồi! Món quà này rất tốt, ta sẽ nhận vậy.” Người nọ cười to, nói.
“Bằng Thiên, ngươi thật hèn hạ!” Hổ Nhung giận đến không thể kiềm chế được mắng.
Người vừa tới không phải ai khác mà chính là tộc trưởng của tộc Thiên Sơn Đại Bằng, Bằng Thiên!
Người này vậy mà vẫn núp ở quanh đây, chờ bọn Diệp Viễn thắng rồi mới xông ra, tranh đoạt Thanh Linh Thụ!
Vẻ mặt Bằng Thiên cực kỳ đắc ý, nói: “Hèn hạ? Linh vật của đất trời, là dành cho người có duyên! Hiển nhiên các ngươi đều không phải là người có duyên đo!?
Nói đoạn, ánh mắt của gã nhìn về phía Diệp Viễn rồi nói: “Tiểu tử, ngươi đúng là không làm ta thất vọng, ngươi vậy mà thực sự có thể bắt được Thanh Linh Thụ! Nhưng chắc ngươi không ngờ tới, mọi hành vi của ngươi đều sẽ chỉ làm lợi cho người khác đâu nhỉ? Ha ha ha…”
Nói đến chuyện đắc ý, Bằng Thiên nhịn không được cất tiếng cười dài.
Sắc mặt của đám người Hổ Nhung đã cực kỳ xấu, nếu Thanh Linh Thụ này rơi vào tay Bằng Thiên, Hổ Viêm chỉ còn nước thập tử vô sinh.
Kết cục này, bọn họ không thế nào gánh nổi.
Sắc mặt Diệp Viên lại không quá uế oải thất vọng mà chỉ bình tĩnh hỏi: “Tộc trưởng Bằng Thiên thật giỏi tính toán, Diệp mồ bội phục. Không biết sao ngươi có thể đoán được ta có khả năng chế ngự Thanh Linh Thụ này?”
Bằng Thiên đắc ý nói: “Trước đó ta cũng không dám chắc mười phần, nhưng thời cơ ngươi xuất hiện quá là trùng hợp. Lúc này tới tộc Ám Ma Hổ thì mục tiêu chỉ có thể là Thanh Linh Thụ. Tuy thực lực của ngươi còn thấp nhưng năng lực lại rất thần kỳ, tất nhiên phải có chỗ hơn người. Vậy nên ta quyết định để ngươi tự do phát huy thử một lần, không ngờ lại thật sựthành công! Mặc dù ngươi không thành công thì cũng có tộc Ám Ma HỔ này làm con tốt thí cho ta cũng được rồi. Ha ha ha..
;;
Hiển nhiên Bằng Thiên đã sớm biết những hành động gần đây của tộc Ám Ma Hổ, mà tộc Ám Ma Hổ còn giả vờ thần bí lắm, thật đúng là một chuyện nực cười.
Diệp Viễn nói: “Xem ra ngươi phái Bằng Hải đến tộc Ám Ma Hổ, cố gắng thỏa mãn mọi yêu cầu của ta chính là để chúng ta lơ là cảnh giác? Mà mấy năm gần đây, thực ra ngươi đã sớm điều tra rõ ràng tình hình của Hổ tộc, lại vẫn án binh bất động, là bởi bản thân ngươi không chắc mình có thể đối phó với Thanh Linh Thụ, cho nên muốn để Hổ tộc xung phong lên trước, làm con tốt thí?”
Bằng Thiên cười lớn, nói tiếp: “Ha ha, tiểu tử này quá là thông minh, nói không sai chút nào! Lão phu tại Đông Minh Vực này chính là một người nổi danh ngang Hổ Viêm, sao lại đấu không nổi với gã Hổ Nhung ngu xuẩn này được? Người này tự cho mình thông minh, dùng các loại thủ đoạn dụ dỗ Bằng tộc, còn tưởng mình làm kín kẽ lắm, nhưng lại không biết ta chỉ muốn gậy ông đập lưng ông, khiến Hổ tộc làm người chết thay cho ta mà thôi!”
Nghe Bằng Thiên nói xong, sắc mặt HỔ Nhung đã cực kỳ tồi tệ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!