HỐ viêm giống như một người điên, xuất ra tất cả công lực của mình, điên cuồng công kích chiếc lồng hỏa diễm.
Nhưng mà vô luận hắn công kích thế nào đi chăng nữa, lồng hỏa diễm này vẫn không nhúc nhích chút nào!
Lời mà Diệp Viễn nói, có khi nào là nói sai?
Diệp Viễn nhìn về phía Thanh Linh Thụ, cười nói: “Còn lại thì phải xem ngươi rồi!”
Thanh Linh Thụ cũng là đầy một bụng oán hận với Hổ Viêm, lúc này thấy dáng vẻ điên cuồng của hắn, trong lòng cũng có vẻ sảng khoái.
Nghe Diệp Viễn nói, hắn có chút hưng phấn: “Đa tạ, lần này tính là ta thiếu ngươi một ân tình! Bằng không nếu ta muốn giết hắn, thật đúng là có chút không dễ dàng!”
cảnh giới của Hổ Viêm xấp xỉ với Thanh Linh Thụ, mặc dù Thanh Linh Thụ trời sinh vô cùng cường đại, nhưng mà nếu như Hổ Viêm muốn chạy trốn, muốn giết hắn thật đúng là không dễ dàng lắm.
Diệp Viễn cười nói: “Không cần khách khí, ngươi nhìn dáng vẻ của hắn, không tránh khỏi hắn sẽ tìm đến giết ta, ta chỉ là tự vệ thôi.”
Thanh Linh Thụ không dài dòng nữa, ngưng tụ một đạo thần hồn cường đại trực tiếp tấn công!
“Tru Hồn Kiếm!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!