“Tuân lệnh đại soái!”
Nói xong, Tiết Hồng Phi bay đi.
Diệp Viền thấy vậy, cũng bay tới, cùng với Tiết Hồng Phi tới một nơi xa hơn đế so tài.
“Diệp Viễn, ngươi là nhân tài, tới giờ vẫn chưa nhìn ra thế cục sao? Chi bằng ngay lúc này cải tà quy chánh. Ta có thể để ngươi sống!” Tiết Hồng Phi nói với uy thế của kẻ bền trên.
Diệp Viễn nghe vậy liền bật cười, không phải tên kia mới là kẻ không biết sống chết thế nào sao?
“Ngươi biết ta?”
Diệp Viễn có chút ngạc nhiên về việc kẻ kia nói ra tên của mình, trong ấn tượng của hắn, không hề có tên này.
“Cái ngày mà ngươi và Thất Hoàng Tử đại chiến, ta đã quan sát từ xa”. Tiết Hồng Phi cười đáp.
Diệp Viễn nghe xong liền hiểu ra, ban nãy hắn nhìn thấy Tiết Hồng Phi cùng một kẻ khác vạch lá tìm sâu, thì ra là nhận ra mình.
Nhìn lại Vương Thành ngày đó, cũng không ít kẻ đứng ngoài lén quan sát.
Diệp Viễn gật gù, biểu thị rằng mình đã hiểu, nhưng lại nói: “Lão già kia, giờ ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, nhưng có thể cải tà quy chính, không cần phải phò trợ ác vi nữa, Triệu Thiên Dận chỉ còn là con châu chấu sau mùa thu thôi, chẳng còn nhảy nhót được bao lâu nữa đâu.”
Diệp Viễn nói rất to, cứ thế truyền đi.
Trăm vạn đại quân của Cuồng Phong Giới nghe xong lời này của Diệp Viễn, liền cười như sấm.
Với bọn họ mà nói, Diệp Viễn chính là đầu óc có vấn đề, căn bản chẳng còn nhìn rõ thế cục nữa rồi.
Người như vậy, làm sao làm thống soái được?
“Ha ha ha, hắn cho chúng ta cơ hội cải tà quy chính kìa! Ha ha ha, cười chết mất!”
“Bắt trăm vạn đại quân đầu hàng mấy vạn người kia, tên này đúng là rơi mất não rồi sao?”
“Ngươi nhìn xem trong đám địch nhân kia, chỉ có mấy kẻ là đột phá được đến Thần Du tầng một, đã vậy còn dám ăn nói ngông cuồng, ta thật khâm phục dũng khí của hắn!”
Những cường giả Thần Du cảnh của Cuồng Phong Giới kia, ai nấy cũng cười ngoác đến tận mang tai.
Đại chiến trước mặt, lại được nghe một câu chuyện cười như vậy, cũng là một liều thuốc bổ!
Trên thực tế không chỉ họ, mà cả đám người sở Thạch cũng thấy ngớ ngẩn.
Dù rằng bọn họ hoàn toàn tin tưởng Diệp Viễn, nhưng cũng không thể tưởng tượng ra cảnh Diệp Viễn có thể dùng thủ đoạn như vậy mà thay đổi thế cục.
Dù Diệp Viễn có thể hạ thủ được cường giả Thần Du cảnh tầng tám của đối phương, vẫn khó lòng đế chiến thắng được!
Nếu như là một người khác, sở Thạch sớm đã dẫn đại quân của mình tháo chạy rồi.
Chỉ duy có Diệp Viễn có thể khiến bọn họ quyết chiến tới cùng.
Tiết Hồng Phi tự nhiên chỉ coi đó là câu nói đùa, hắn cười đáp: “Ngươi cũng thấy phản ứng từ đại quân của ta rồi đấy, có điều người không nhìn sắc mặt của võ giả phe ngươi sao? Xem ra đại quân của ngươi cũng chả có hy vọng gì ở ngươi cả!”
Diệp Viễn không hề nghĩ vậy, điềm đạm nói: “Xem ra ngươi chọn chống đối tới cùng rồi? Ta đã cho ngươi cơ hội, chỉ là ngươi không biết trân trọng. Nếu đã như vậy, thì đừng có trách ta!”
Tiết Hồng Phi cười lớn: “Diệp Viễn, ta biết ngươi mang trên người, nhưng mà ta đâu có sợ, dù có lợi hại thế nào, cũng chẳng thể đột phá được xiếng xích của Hồn Hải cảnh! Nhưng ta thì…”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!