Nào ngờ, đúng lúc này lại có một tiểu tử tên Diệp Viễn ở đâu nhảy ra, khiến cho Tử Thần Tông vấp ngã lộn nhào, đồng thời làm rối loạn những bố trí trước đây của Phong Hoàng bệ hạ.
Lúc đó, Hà Minh Đức kinh sợ trong lòng, mỗi đêm đều không thể ngủ yên, chỉ sợ Phong Hoàng bệ hạ nổi nóng giết chết hắn.
Nhưng ai ngờ, Phong Hoàng bệ hạ không những không giết mà còn để hắn phụ trách toàn bộ công việc ỏ Nam Vực này.
Mặc dù chuyện đã đi vào quá khứ nhưng nỗi hận thù trong lòng Hà Minh Đức vẫn chưa tan.
Thời gian trước, cuối cùng Hà Minh Đức cũng sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện ỏ Nam Vực, sau đó nhằm thẳng vào Tân quốc là noi có mối quan hệ khá thân thiết với Diệp Viễn.
“Có vẻ ngươi rất đắc ý rất vui vẻ nhỉ!” Hà Minh Đức đang dương dương tự đắc thì bỗng nghe được một giọng nói vang lên trong đại điện.
Hà Minh Đức biến sắc, lạnh lẽo hỏi: “Ai? Hù dọa ai đó? Có giỏi thì đường đường chính chính đứng ra đây!”
Lúc này hắn đang vô cùng kinh ngạc, có người có thể lặng lẽ tiến vào chủ điện của Tử Thần Tông mà toàn bộ tông môn, bao gồm cả hắn, đều không hề hay biết!
Khi nào thì Nam Vực này có một nhân vật cường đại cỡ đó?
Một thanh niên áo trắng thong dong bước vào đại điện, Hà Minh Đức vừa nhìn thấy hắn liền sợ đến nhũn chân, suýt thì ngã khỏi ghế.
Thanh niên này không phải ai xa lạ mà chính là Diệp Viễn đến từ Bắc Vực.
Rời khỏi Nam Vực quá lâu, Diệp Viễn vẫn có chút không yên lòng với Tân quốc.
Tuy cha mẹ đã rời Tân quốc một thời gian dài nhưng ở đó vẫn còn khá nhiều người khiến Diệp Viễn bận tâm.
Tỉ như chưởng quầy Phùng Tam, hoặc như Hô Diên Dũng và Giang Vân Hạc,…
Lần này Diệp Viễn trở lại Nam Vực là muốn từ di tích Đại Diễn Chân Tông tiến vào Cuồng Phong Giới, tiện đường qua Tân quốc một chuyến, không ngờ Tân quốc đã bị tận diệt.
Chưởng quầy Phùng Tam chết thảm, Dược Hương Các bị giải tán, Hô Diên Dũng, Giang Vân Hạc và gia tộc Nam Phong đều bị đày đi đào mỏ.
Hành vi của Hà Minh Đức đã triệt để khiến Diệp Viễn tức giận.
Nay Hà Minh Đức đã trở thành kẻ đứng đầu Nam Vực, làm loại chuyện này đã không còn cần cố kỵ điều gì. Diệp Viễn nghe ngóng một hồi cũng biết đây là Tử Thần Tông giở trò sau lưng.
Diệp Viễn phái Bạch Quang đi giải cứu đám Hô Diên Dũng, còn bên này, hắn tự mình tìm tới.
Thực ra Diệp Viễn chỉ tới chậm một chút, khi hắn tới Tử Thần Tông, trưởng lão bị phái ra làm việc cũng vừa hoàn thành trở về tông môn, vì thế hắn liền được chứng kiến màn trò chuyện đó.
Điều khiến Hà Minh Đức kinh ngạc chính là, mới hai, ba năm không gặp,
Diệp Viễn đã trở thành cường giả Thần Du Cảnh rồi.
Hà Minh Đức biết thiên phú của Diệp Viễn cực cao, nhưng không ngờ lại cao đến cỡ này!
Thấy Diệp Viễn, Hà Minh Đức quỳ phịch xuống, cầu xin: “Diệp… Diệp Viễn, ta… ta… tất cả chuyện này đều là mệnh lệnh của Phong Hoàng bệ hạ, ta chỉ phụng lệnh làm việc mà thôi, cầu ngươi đừng…”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!