Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Nhiệm vụ Diệp Viễn đã nhận, đều thể hiện trong lệnh bài thân phận, quân sĩ vừa nhìn đã biết, đương nhiên sẽ không làm khó.

Quân sĩ kia dẫn ba người đi vào chưa được mấy bước đã đụng phải một người sĩ quan trung niên.

“Sao lại đem người đi vào đại doanh?”

Quân sĩ kia vội vàng hành lề, nói rõ ràng tình huống.

Sĩ quan trung niên nghe vậy liền nói: “Ha, thì ra là như vậy. Vừa đúng lúc ta đến chỗ thống lĩnh đại nhân để phục mệnh, ngươi về trước đi, để ta dẫn bọn họ tới.”

Quân sĩ kia có chút do dự: “Đây…”

“Yên tâm, có ta ở đây, sẽ không có ai làm khó ngươi.” Sĩ quan trung niên nói.

“Vâng, Tống Phàn tướng quân!”

Sau khi quân sĩ kia đi, Tống Phàn dẫn ba người đi vào sâu bên trong đại doanh.

Vừa đi, Tống Phàn còn hiếu kỳ hỏi Diệp Viễn: “Thật đúng là có chút dũng khí mà, chỉ là Thần Du cảnh nho nhỏ, mà lại dám nhận nhiệm vụ của tổng thống lĩnh đại nhân! Bệnh cũ này của hắn cũng đã có mười mấy năm rồi, đến bây giờ vẫn không có ai có thể trị hết, ngươi lấy tự tin ở đâu ra vậy?”

Diệp Viễn nói: “Không có ai chữa khỏi được, là do bọn họ không có năng lực. Nếu ta đã dám đến, đương nhiên là đã nắm chắc.”

“Ha ha, ta có biết một chút nhiệm vụ của tổng thống lĩnh đại nhân, những người đã từng đến đây đều là tràn đầy tự tin, nhưng cuối cùng đều bị tổng thống lĩnh đại nhân loạn côn đánh đuổi ra ngoài. Ta sợ là cơ thể nhỏ bé của ngươi không chịu được đòn!” Tống Phàn mỉm cười nói.

Diệp Viễn nhìn hắn một cái, nhưng mà không nói gì nhiều. Gia hỏa này, hiển nhiên là đang gây sự.

Đúng lúc này, bỗng nhiên Dư Minh mở miệng nói: “Tống tướng quân, không đúng, đây hình như không phải đường đi phủ thống lĩnh?”

Đại doanh của vệ quân thành Dư Minh rất ít đến, nhưng mà phương hướng thì hắn vẫn biết.

Nhìn thấy đường đi càng ngày càng hoang vắng, người càng ngày càng ít, dựa vào sự khôn khéo của Dư Minh, làm sao có thể không phát giác được có điều gì đó không bình thường?

Bỗng nhiên Tống Phàn xoay người cười lạnh nói: “Tiểu tử, đừng có trách Tống mỗ lòng dạ ác độc! Muốn trách, thì trách các ngươi đã đắc tội với người không nên đắc tội! Ta đây sẽ tiễn các ngươi lên đường, tới bên kia, tốt nhất là khiêm tốn một chút. Lúc chưa có thực lực, thì tốt nhất đừng có nên ngông cuồng!”

Lúc này, sát ý của Tống Phàm đã lộ ra.

Dư Minh biến sắc nói: “Tống tướng quân, ngài đây là có ý gì?”

“Ha ha, ngươi vẫn chưa rõ sao? Đây là có người thuê người giết người rồi! Ta đoán một chút, a… có phải là Cố Hồng hay không?” Diệp Viễn giễu cợt nói, cũng không có gì lo lắng.

“Ha, không cần phải dò xét, ngươi nghĩ rằng ta sẽ ngây thơ như vậy sao?”

Ngoài miệng Tống Phàn không thừa nhận, nhưng trong lòng đã cả kinh, không nghĩ tới là Diệp Viễn vậy mà không chút do dự, chỉ cần một câu đã nói trúng!

Chỉ là đối với Diệp Viễn mà nói, chuyện này căn bản cũng không cần phải đoán.

Thời gian hẳn phi thăng chưa có lâu, người duy nhất có động cơ gây bất lợi cho hắn thì chỉ có Cố Hồng mà thôi.

Diệp Viễn cười nói: “Không thừa nhận phải không? Không sao, lúc sau ngươi sẽ phải thừa nhận!”

“Chết đến nơi rồi vẫn còn mạnh miệng! Đi chết đi!”

Tống Phàn cắn răng một cái, liền muốn động thủ tiêu diệt Diệp Viễn.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận