Diệp Viễn cười nói: “Rất không ổn đấy, người này nói năng chắc nịch như vậy, ta còn tưởng hắn cũng có chút năng lực, ai dè mới bước đầu tiên đã đi nhầm! Cẩn thận chút đi, sợ rằng sẽ có biến cố gì đây.”
Quân Thiên Vũ nghe vậy, lòng thoáng kinh ngạc, đồng thời cũng âm thầm cảnh giác đề phòng.
Hắn thật sự không ngờ được Diệp Viễn còn tinh thông trận đạo!
Người kia, liệu còn có thứ gì không biết đây?
Đối với lời Diệp Viễn nói, Quân Thiên Vũ tuyệt đối không hoài nghi, bởi hắn đã sớm biết Diệp Viễn lợi hại cỡ nào.
I/
Hạ Thư Minh ấn cây cọc thứ hai xuống, giây lát dường như động phải thứ gì, tất cả mọi người đều biến sắc.
“Không ổn! Mọi người cẩn thận!” ứng Thiên Nhai hét lớn.
Hắn còn chưa dứt lời, vô số mũi tên từ bốn phương tám hướng vèo vèo bắn ra, đan vào nhau thành một tấm lưới dày đặc, bủa vây tất cả mọi người ở đây.
“Vèo vèo vèo…”
Uy lực của những mũi tên này rất mạnh, ngay cả cường giả Thiên Khải Cảnh cũng phải thận trọng ứng đối.
“Mấy người các ngươi đến cạnh ta!” ứng Thiên Nhai hô mấy gã tùy tùng Vô Lượng cảnh.
Lần này, rốt cuộc Diệp Viễn cũng thấy được thực lực của ứng Thiên Nhai.
Giây lát, hắn đã phóng nguyên lực ra ngoài, bao phủ lấy mấy gã tùy tùng của mình.
Vỏ số mũi tên xuyên qua tấm chắn bằng nguyên lực của hắn cũng trớ nên vô lực mềm oặt, không còn chút uy hiếp nào.
Nhưng Hạ Thư Minh lại không có được thực lực mạnh cỡ đó.
Tuy hắn cũng đã đến Thiên Khải Cảnh nhưng thực lực quá kém.
Tấm chắn nguyên lực của hắn cũng có thể phòng bị làn mưa tên này nhưng cũng tạo cho hắn những thương tổn không nhỏ, đây còn là nhờ vị cường giả Thiên Khải cảnh hắn mang đến đã giúp hắn ngăn cản đại bộ phận mũi tên rồi.
Mưa tên kéo dài chừng một khắc đồng hồ mới hoàn toàn dừng lại.
Toàn bộ y phục của Hạ Thư Minh đã bị mưa tên chọc thủng lỗ chỗ như tổ ong, bản thân hắn cũng bị thương ngoài da thịt không nhẹ, trông vô cùng chật vật.
Mà điều làm hắn càng khó chịu hơn là, vừa rồi hắn mới hùng hồn nói muốn phá trận, kết quả lại thành thế này. Vì thế, mặt hắn chợt nóng bừng lên như lửa đốt.
“Hạ đan thánh, chẳng phải vừa rồi ngươi mới nói để ngươi lo sao? Đây là cách ngươi lo đấy à?” ứng Thiên Nhai sầm mặt xuống nói.
Vừa rồi Hạ Thư Minh tăng giá chèn ép, để có thể đi vào ứng Thiên Nhai đã cố nhịn.
Nhưng rồi thì sao, người này vỗ ngực bôm bốp bảo đảm, cuối cùng lại thọc ra đại họa cho mọi người, ứng Thiên Nhai còn có thể vui vẻ nói chuyện được mới lạ.
Hạ Thư Minh xấu hổ đầy mặt, nhưng cũng không phục: “Phương pháp phá trận của ta rõ ràng không có vấn đề gì, nhưng vì sao lại ra tình huống này? Chẳng lẽ là phương pháp mở cửa không phải là phá trận?”
ứng Thiên Nhai nghe nói vậy, lông mày cũng nhíu chặt lại.
Bản lĩnh của Hạ Thư Minh hắn cũng biết, không đến mức ăn nói bậy bạ, chung quy vừa rồi hắn cũng bị thương.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!