Nhưng Bùi Văn Cường lại nói đến một mũi tên cũng không chạm tới Diệp Viễn được.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Diệp Viễn này, ngoại trừ tài luyện đan ra còn có rất nhiều năng lực mà hắn chưa biết đến. Những năng lực này, rất có thể sẽ có liên quan trực tiếp tới sự thành bại của chuyến này.
Cái giá Bùi Văn Cường đưa ra khiến ai cũng có thể dao động.
Mối quan hệ giữa hắn và Diệp Viễn căn bản không có nhiều ràng buộc, nếu Diệp Viễn thực sự chuyển hướng đi theo Bùi Văn Cường, hắn sẽ tổn thất rất nặng nề.
“Diệp Viễn, gã Bùi Văn Cường này…”
ứng Thiên Nhai vừa định nói, lại bị Diệp Viễn đưa tay ngăn trở.
“Bùi thành chủ, cảm tạ sự coi trọng của ngươi, gia nhập phía ngươi không thành vấn đề.”
Nghe Diệp Viễn nói vậy, sắc mặt ứng Thiên Nhai trở nên cực kỳ khó coi, còn Bùi Văn Cường lại đắc ý đầy mặt.
Mà ngay tại lúc này, Diệp Viễn đột nhiên đổi giọng: “Có điều phải đợi kết thúc chuyến đi này.”
Sắc mặt Bùi Văn Cường lập tức trầm xuống: “Ngươi dám đùa bỡn ta?”
Diệp Viễn ra vẻ vô tội, nói: “Sao lại gọi là đùa bỡn ngươi được? Diệp mỗ làm việc luôn có nguyên tắc của mình, chuyến này đã nhận lời với ứng thành chủ, tất nhiên phải thủ chữ tín với người. Đợi khi kết thúc chuyến này, giữa ta và ứng thành chủ sẽ không còn ràng buộc gì, đến lúc đó gia nhập thành Thanh Hoàn chẳng phải vẹn cả đôi đường?”
Bùi Văn Cường cười lạnh: “Tiểu tử, xem ra ngươi còn không rõ tình thế lúc này nhỉ.”
Diệp Viễn cười cười: “Ta hiểu rất rõ tình thế hiện nay! Ngươi muốn giết chúng ta đương nhiên có thể, nhưng mà ít nhất cũng phải bỏ ra năm, sáu mạng bên ngươi! Nếu ta đoán không lầm, nhóm người này là đại bộ phận tinh anh của ngươi rồi đi? Nếu bọn họ đều chết, ngươi lấy gì mà thăm dò động phủ thượng cổ này? Đương nhiên, ngươi cũng có thể trình báo tình hình nơi này lên cho Thánh Địa, để Thánh Địa phái người tới thăm dò, nhưng khi đó nó còn liên quan gì đến Bùi thành chủ ngươi nữa không?”
Bùi Văn Cường cười nhạt: “Năm sáu người? Ngươi quá đề cao ứng Thiên Nhai rồi đấy. Hắn chỉ là bại tướng dưới tay ta mà thôi.”
Diệp Viễn lắc đầu: “Ta nói dĩ nhiên không phải ứng thành chủ. Quân huynh ở thành CỔ Phong vẫn thuộc hàng danh tiếng số một, huynh ấy còn từng một thân một mình diệt một đại thế gia của thành Cổ Phong kìa, đối phó ba, bốn kẻ cũng không có vấn đề gì đi?”
Bùi Văn Cường biến sắc: “Ngươi chính là gã Quân Thiên Vũ kia!”
Quân Thiên Vũ thản nhiên đáp: “Chính là Quân mỗ.”
Diệp Viễn hơi bất ngờ một chút, hẳn không nghĩ tới danh tiếng của Quân Thiên Vũ lại to lớn đến thế, thậm chí cả Bùi Văn Cường cũng đều biết đến.
ứng Thiên Nhai nhìn ra lòng nghi hoặc của Diệp Viễn, bèn giải thích: “Thánh Địa từng mời chào Quân Thiên Vũ, nhưng hắn đã cự tuyệt. Quân Thiên Vũ là người có thể cảm ngộ chân ý vô thượng, dĩ nhiên Thánh Địa cực kỳ coi trọng.”
Bấy giờ Diệp Viễn mới chợt hiểu, thì ra Quân Thiên Vũ là ngọa long không cầm quyền.
Người bình thường nhận được lời mời của Thánh Địa nhất định sẽ gia nhập ngay không một chút do dự.
Dù sao thì tài nguyên trong Thánh Địa không phải là thứ mà một thành Cổ Phong nho nhỏ có thể so sánh được.
Nhưng Quân Thiên Vũ là một ngoại lệ, hắn cự tuyệt lời mời chào của Thánh Địa mà không hề do dự.
“Quân huynh quyết định đúng lắm!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!