Tròng mắt Diệp Viễn đột nhiên sáng lên, trong lòng vui vẻ nói: “Đúng rồi, chính là nó! Đây là cỗ khí tức huyền diệu, ẩn chứa trong đó là sức mạnh của văn tự màu vàng kim thần bí! Chỉ là… loại khí tức huyền diệu này của Tà Linh Tử quá nhỏ yếu rồi, nếu như không phải hắn đem hồn lực bộc phát ra hết thì căn bản là không thể nào cảm giác được! Xem ra, khoảng cách hắn tới Thần cảnh còn rất xa!”
“Tiểu tử, chết đến nơi rồi mà ngươi vẫn còn ngẩn người ở đó!”
Tà Linh Tử đang chuẩn bị xuất đại chiêu thì chợt phát hiện Diệp Viễn đang ngấn người, điều này làm cho hắn rất tức giận.
Mình đường đường là người có quyền lực ở thời đại Thần Đạo, thế mà lại bị một tiểu tử hậu bối khinh thường như thế, hắn làm sao có thể chịu nổi điều này?
Lúc này Diệp Viễn mới hồi phục lại tinh thần, trên mặt nở một nụ cười xin lỗi nói: “A, xin lỗi, mới vừa rồi nghĩ đến một số chuyện, không chú ý tới. A… may là vẫn còn kịp, đây chính là thần hồn bí kỹ mạnh nhất của ngươi? Cũng chẳng có gì đặc biệt cả, ngươi khiến ta quá thất vọng
May là bây giờ Tà Linh Tử chỉ là thần hồn, nếu như bây giờ hắn có cơ thể bình thường thì nhất định sẽ tức đến mức thổ huyết trọng thương.
Lời này của Diệp Viễn thực sự quá khinh người rồi, tốt xấu gì hắn cũng từng là cường giả Đạo Huyền cảnh đỉnh phong, vậy mà lại bị một tên tiểu bồi khinh bỉ!
Chỉ là hắn còn chưa kịp phản bác, trên mặt đã lộ ra vẻ hoảng sợ.
“Ha ha, một chiêu này đã vô dụng từ lâu rồi. Hồn lực của ngươi bây giờ miễn cưỡng thì có thể chống đỡ được một chiêu này. Tiền bối thời Thần Đạo, nếm thử thật tốt mùi vị một chiêu này đi, bởi vì… ngươi chỉ có một cơ hội đế cảm nhận nó thôi!”
Diệp Viễn hời hợt nói, nhưng hồn lực đã lặng lẽ lan tỏa toàn bộ thần thức!
“Này… Điều này sao có thể? Ta… thần hồn bí kỹ của ta… lại không có cách nào thi triển! Ngươi… ngươi đã dùng công pháp quỷ gì vậy!”
Vẻ mặt của Tà Linh Tử giống như là gặp ma vậy, hắn dùng toàn lực phát động hồn lực, nhưng mà hồn lực của hắn giống như là khô héo đi vậy, không thể nào ngưng tụ lại được.
Tà Linh Tử đã sống đến hàng vạn năm, công pháp hắn nhìn thấy nhiều không đếm xuể, nhưng chưa từng thấy qua thần hồn bí kỹ nào đủ để có thể khiến cho đối thủ muốn đánh trả cũng không được!
Công pháp như thế cũng kinh khủng quá rồi.
Diệp Viễn cười nhạt nói: “Không sai, bây giờ là thời đại mạt pháp, nhưng mà chính vì không có cách nào đột phá Thần Cảnh nên các võ giả đã dùng các loại thủ đoạn, nghĩ rằng muốn ép đột phá. Cho nên thực lực của võ giả bây giờ, cũng không yếu như ngươi tưởng tượng! So sánh như vậy thì những võ giả có cùng cảnh giới, thậm chí là so với thời đại đó của các ngươi đều sẽ mạnh hơn! Cho nên… đừng coi thường võ giả thời đại mạt pháp!”
Vẻ mặt Tà Linh Tử khiếp sợ nhìn Diệp Viễn, giống như là đang nhìn thần vậy.
“Không! Không được! Tà Linh Tử ta đã đặt chân đến Thần cảnh, làm sao có thể chết ở chỗ này được!”
Tà Linh Tử điên cuồng kêu gào, nhưng mà bất luận hắn kêu gào thế nào, cũng không cách nào ngưng tụ được hồn lực.
“Vạn… Hồn… Tịch… Diệt!”
Bốn chữ này phát ra từ miệng Diệp Viễn giống như là tiếng của thần linh.
Lời này vừa ra khỏi miệng thì toàn bộ thần thức đều yên tĩnh trớ lại!
Miệng Tà Linh Tử vẫn còn đang điên cuồng nói, nhưng mà không phát ra được một chút âm thanh nào.
Hồn lực của hẳn đã bị một cỗ sức mạnh không tên chôn vùi.
Mà thần hồn của Tà Linh Tử giống như là tấm kính, cả người bị vỡ thành vô số mảnh!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!