“Hô… hô… chủ nhân ma quỷ đó của ngươi, lần này đã chết hẳn rồi! Hiện tại mới chỉ dùng một chiêu này mà đã không chịu nổi, lần này cho dù có đan dược phụ trợ, không mất đến nửa tháng thì sợ rằng là cũng không thể nào khôi phục được.” Diệp Viễn vừa thở dốc, vừa bất đắc dĩ nói.
Thương Viêm ở một bên nghe Diệp Viễn nói, như là gặp sấm sét giữa trời quang!
Hắn vừa mới nói gì?
“Chủ nhân… chủ nhân bị giết rồi!”
Chuyện này… sao có thể như vậy được?
Cho dù trạng thái của Tà Linh Tử bây giờ kém hơn nhiều khi còn ở thời kỳ đỉnh phong, nhưng mà chỉ là đối phó với một tiểu tử Thần Du cảnh, thì cũng không phí quá nhiều sức chứ?
Thương Viêm hắn vẫn luôn ở bên cạnh Tà Linh Tử, hắn cường đại như vậy, thế mà không đoạt xá được một tên tiểu tử Thần Du Cảnh?
Lúc này Thương Viêm giống như bùn nhão ngồi bệt trên mặt đất, nhưng vẫn không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn Diệp Viễn, ánh mắt hắn nhìn Diệp Viễn giống như là đang nhìn thấy quỷ vậy.
Người thiếu niên này trẻ tuổi như vậy mà cũng có thể đánh bại được Tà Linh Tử, đây đúng là quái vật mà!
Hắn đoạt xá Từ Diễm, sau đó thông qua bí thuật của Từ Diễm dẫn ứng Thiên Nhai tới, đây là chuyện mười phần thì chắc đến tám chín phần.
Thương Viêm biết những người tới lần này đều là võ giả Thiên Khải cảnh, nhưng như vậy không đủ đế làm cho hắn sợ hãi.
Nhưng mà hắn ngàn tính vạn tính, cũng không tính được lần này lại tới một tên yêu nghiệt như vậy!
Diệp Viễn nuốt vào một viên đan dược phục hồi hồn lực, nghỉ ngơi một lúc, cuối cùng cũng hồi phục.
Khi ánh mắt của hắn nhìn đến Thương Viêm, Thương Viêm không nhịn đươc run môt cái.
Diệp Viễn cười to một tiếng nói: “Ngươi không cần phải sợ, ta thực sự chỉ muốn hỏi ngươi mấy vấn đề. Nếu như ngươi thành thật trả lời, ta cũng không phải là không thể tha cho ngươi một con đường sống.”
Thương Viêm cả kinh, vội vàng nói: “Đại… đại nhân cứ hỏi, nếu như tiểu nhân biết thì nhất định sẽ trả lời!”
Diệp Viễn gật gật đầu, hỏi: “Ngươi ở thời đại Thần Đạo, có biết làm thế nào để đạt được đến Thần cảnh hay không?”
Vấn đề Diệp Viễn hỏi khiến cho sắc mặt Thương Viêm biến thành hết sức khó coi.
“Đại nhân, cho dù là ở thời đại Thần Đạo, thì Thần cảnh cũng là cảnh giới không thể nào đoán được. Đừng nói là ta, cho dù là bản thân Tà Linh Tử cũng đã loanh quanh ở cánh cửa này rất lâu rồi mà không thể nào vào được!” Thương Viêm cười khổ nói.
Diệp Viễn cười mà như không cười nhìn Thương Viêm nói: “Nói như vậy thì, ngươi không không có chỗ nào dùng được rồi? Tiểu Hỏa, giết nguyên linh của hắn!”
“Đừng, đừng, đừng! Ta… mặc dù ta không biết làm thế nào để đạt được đến Thần Cảnh, nhưng mà biết muốn đạt được đến Thần cảnh thì cần có một vật cực kỳ quan trọng!” Thương Viêm vội vàng nól.
Nghe Thương Viêm nói, trong lòng Diệp Viễn không khỏi khẽ động, đúng là có chút ngoài ý muốn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!