Bởi vì, đã không có ai có thể khiêu chiến bọn họ.
Dựa theo quy tắc, người dưới dài có thể khiêu chiến người trên đài, người thắng có thể tiếp tục ở lại lôi đài chờ người khác đến khiêu chiến.
Sau khi thất bại thì ngày thứ hai vẫn tiếp tục có cơ hội khiêu chiến, có điều mỗi người chỉ được khiêu chiến nhiều nhất ba lần.
Nếu như ba lần đều thất bại, vậy thì sẽ mất đi cơ hội tiếp tục khiêu chiến.
Một đài chủ muốn đạt được một vị trí để tăng cấp, thì nhất định phải thắng liên tiếp một trăm trận hoặc là không có ai tiếp tục khiêu chiến!
Đương nhiên, cũng không phải là mỗi một người đều phải đánh hết một trăm trận. Chỉ cần khiêu chiến có thể đánh bại đài chủ thì sẽ có được một trận đấu giống như đối phương!
Đối với quy tắc như vậy, thì không ai có thể đạt được dễ dàng. Hơn nữa đánh giằng co một hồi như thế này thì căn bản là không thể kết thúc trong ba ngày năm ngày được.
Một người đài chủ, mỗi ngày chỉ có thể nhận hai mươi trận khiêu chiến.
Lúc này, thành chủ Nghiệp thành Dương Sâm chậm rãi đi lên đài cao, khích lệ mấy câu đối với bẽn dưới, sau đó cuộc thi của phân khu thi đấu Nghiệp Thành chính thức bắt đầu!
Có điều, sau khi Dương Sâm tuyên bố bắt đầu, trong lúc nhất thời không có ai dám đi lên lôi đài, nên có chút yên tĩnh.
Có điều những người trẻ tuổi có chút tài năng này đều không phải là người ngu, biết chỉ cần mình lên bây giờ sẽ bị đánh te tua, cuối cùng cũng chỉ có thể làm bia đỡ đạn.
Không có thực lực thì ai dám làm người đầu tiên lên lôi đài cơ chứ?
“Diệp Viễn, không phải Dương Văn Miểu nói ngươi rất mạnh sao? Sao hả, sao không lên đài thử xem? Dựa vào thực lực của ngươi, muốn thắng liên tiếp một trăm trận chắc cũng không thành vấn đề chứ?” Hạng Hạo chế nhạo nói.
“Ha ha, gấp cái gì, trận đấu này ít nhất cũng phải mất nửa tháng.” Diệp Viễn nhàn nhạt nói.
Hạng Hạo khinh thường hừ lạnh: “Hừ! Không có can đảm chính là không có can đảm, còn giả bộ cái gì!”
Chính vào lúc Hạng Hạo đang khinh thường, bỗng nhiên trong đám người truyền tới một trận náo loạn, hóa ra là có người đầu tiên lên lôi đài rồi!
“Là Dương Văn Miếu! Hắn… thế mà hắn lại là người đầu tiên lên đài rồi!”
“Trời ơi, đấy chính là tự tin tuyệt đối mà! Ngoại trừ Dương Văn Miếu, có ai dám làm người đầu tiên lên đài cơ chứ?”
“Dương Văn Miểu là người đầu tiên lên đài ta cũng không có bất ngờ gì, nhưng mà ta lại muốn biết, ai là người đầu tiên dám lên khiêu chiến hắn.”
Mọi người trầm mặc một hồi, những lời nói này đều là những lời nói từ trong lòng mọi người.
Quan niệm Dương Văn Miểu là đệ nhất cường giả, đã sớm ăn sâu vào trong lòng mọi người, ai dám lên khiêu chiến đây?
Sau khi Dương Văn Miếu lên đài đứng ôm kiếm, hai mắt hơi nhắm lại, nhưng mà một đám người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, thê’ mà lại không có ai dám lên.
Đúng lúc này, một người đi lên một cái lôi đài khác, ôm quyền hướng về mọi người nói: “Tại hạ Lý Thiên thành Bắc Vọng, đồng ý thử một lần, vị nào đồng ý lên đây chỉ giáo?”
Hành động của Lý Thiên dẫn tới sự chú ý của mọi người.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!