Hoàn cảnh thoạt nhìn rất náo nhiệt nhưng trong lòng mọi người đều đã có cái nhìn riêng của mình.
Tối nay mọi người tới đây, có một phần lớn là vì Thánh Khí được đấu giá cuối cùng.
Tổ chức một buổi đấu giá, dĩ nhiên cửa hàng Thiên Duyên cũng sẽ tiết lộ chút tin tức ra bên ngoài.
Bán đấu giá Thánh Khí, đương nhiên sẽ khiến rất nhiều người tò mò tới xem.
Cho nên cuộc chiến cuối cùng của tối nay vẫn là cuộc chiến vì món Thánh Khí kia.
Chỉ cần Thánh Khí không phải thứ đồ bỏ đi gì, thì món đồ được đấu giá cuối cùng nhất định sẽ tạo thành cuộc chiến tranh đoạt kịch liệt.
Những món đồ trước đó chỉ như món khai vị trước bữa ăn mà thôi.
Mãi cho đến khi kết thúc màn đấu giá món đồ thứ tám, Diệp Viễn vẫn chưa từng ra tay lần nào.
Mục Vân thì đã để ý đến một thứ, nhờ sự chỉ bảo của Diệp Viễn nên đã đấu giá thành công.
Thứ Mục Vân muốn mua chính là một môn võ kỹ chuẩn cấp chín, có thể coi là một thứ tốt ở Thánh Địa Xích Hà.
Có điều môn võ kỹ chuẩn cấp chín này, đối với đại gia tộc trong Thánh Địa thì chỉ thuộc dạng có cũng được mà không có cũng chẳng sao, cho nên cạnh tranh mua nó không quá kịch liệt.
Dưới sự chỉ dẫn của Diệp Viễn, Mục Vân đã mua nó với giá mười triệu địa nguyên tinh.
Khi tuyên bố kết thúc cuộc đấu giá đó, ánh mắt Thải Vân thoáng lóe lên chút bất đắc dĩ, hiển nhiên cô nàng rất không hài lòng với giá bán được.
“Tiếp theo đây chúng ta bắt đầu đấu giá món đồ thứ chín của tối nay, nói đến món đồ này, thật ra cửa hàng Thiên Duyên của chúng ta cũng không biết tác dụng của nó. Nhưng chúng ta đã mời rất nhiều bậc thầy giám định, bọn họ đều khẳng định, cục sắt màu đen này tuyệt đối không phải thứ tầm thường. Chúng ta đã mời đại sư Mục Nguyên Phi giám định khối sắt đen này, cuối cùng đại sư đưa ra kết luận rằng, nó có thể là một chất liệu luyện khí cực kỳ cao cấp.
Đương nhiên, công năng cụ thể ra sao, e rằng phải dựa vào chính các vị đây đi tìm hiểu. Khối sắt này có giá khới điếm là một triệu địa nguyên tinh, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một trăm ngàn, bắt đầu đấu giá.”
Thải Nguyệt giới thiệu xong, không ít người đã mất đi hứng thú với khối sắt đen sì xấu xí này.
Ngay cả cửa hàng Thiên Duyên cũng không biết rõ công dụng của nó thì nói gì đến người khác.
Còn về lời giám định đó là một tài liệu luyện khí cao cấp, trời biết liệu có thể dùng được hay không. Cho nên khi Thải Nguyệt vừa dứt lời, bầu không khí có vẻ hơi nhạt nhẽo.
Thải Nguyệt quét mắt nhìn khắp hội trường, sắc mặt thoáng lộ vẻ thất vọng.
Xem ra, món đồ này phải để lại đấu giá sau rồi. Nhưng đây cũng là chuyện nằm trong dự định, bọn họ đã thử rất nhiều cách nhưng vẫn chưa tìm hiếu ra công dụng của khối sắt đen này.
“Một triệu một trăm ngàn.”
Ngay khi mọi người cho rằng món đồ này không bán được, bỗng nhiên có người báo giá. Mọi người quay nhìn theo tiếng hô kia, nhận ra đó là một thiếu niên Thần Du Cảnh, chẳng phải là Diệp Viễn thì còn có thể là ai?
Ngay cả Đường Phàm và Mục Vân đều hết sức kinh ngạc, suốt buổi tối Diệp Viễn không hề để mắt đến thứ gì, lúc này lại đột ngột có hứng thú với một cục sắt.
Thải Nguyệt bị bất ngờ, lập tức lộ vẻ mừng rỡ, hiển nhiên không ngờ tới lại có người ra giá.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!