Thải Nguyệt nói rất kín đáo, nhưng mà trong giọng nói lại có mùi vị không cho cự tuyệt.
Nhìn bộ dạng Diệp Viễn, thế nào cũng không giống người có thể xuất ra một tỷ địa nguyên tinh.
Nếu như Diệp Viễn dám trêu đùa cửa hàng Thiên Duyên, thì kết quả sẽ rất thảm.
Lúc này đã có hai gã Thiên Khải Cảnh hậu kỳ đi tới bên người Diệp Viễn, chỉ cần Diệp Viễn dám nói một chữ “không”, thì sợ rằng bọn họ sẽ lập tức động thủ.
Diệp Viễn ngấng đầu nhìn Thải Nguyệt một cái, khiến tất cả mọi người bất ngờ, phối hợp nói: “Được, không thành vấn đề.”
Nhìn Diệp Viễn đi vào phía sau màn, trong lòng Ngũ Kiếm Đồng đắc ý.
“Hừ! Để cho ngươi giả bộ này! Để cho cửa hàng Thiên Duyên thu thập tên giả hỏa này, đúng là khiến cho tiểu gia ta tiết kiệm được một lần ra tay!”
Hai gã võ giả đưa Diệp Viễn vào một gian mật thất, rồi không có đi theo nữa.
Mà không biết từ lúc nào Thải Nguyệt đã ở trong mật thất rồi.
Toàn bộ mật thất chỉ còn lại có hai người Diệp Viễn và Thải Nguyệt.
Nhìn thấy Diệp Viễn đi vào, Thải Nguyệt đung đưa cái eo tinh tế đi tới trước mặt Diệp Viễn, mặt mày cười tươi nói: “Tiếu huynh đệ, không phải cửa hàng Thiên Duyên chúng ta không tin ngươi, nhưng ngươi cũng biết rồi đó, cảnh giới của ngươi như vậy rất khó khiến người khác tin rằng ngươi có thể xuất ra nhiều địa nguyên tinh như thế, chúng ta làm như vậy, đều chỉ là vì bảo đảm hội đấu giá được tiến hành thuận lợi, xin tiếu huynh đệ bỏ qua cho.”
Hương thơm tràn ngập, cười tươi như hoa, thêm vào giọng nói rất có từ tính, sức cám dỗ của Thải Nguyệt tuyệt đối có thể khiến huyết mạch người khác phun trào, toàn bộ mật thất tràn ngập một loại không khí mập mờ.
Sự thành thục này của Thải Nguyệt, thật sự không phải loại mà người bình thường có thế cưỡng lại được.
Diệp Viễn thấy vậy cười nhạt nói: “Tỷ tỷ cũng không cần phải thi triển mị thuật này, nói thực cho tỷ tỷ biết, ta thật sự cũng không cầm theo nhiều địa nguyên tinh như vậy.”
Một khắc trước, Thải Nguyệt còn kinh ngạc Diệp Viễn có thể bình tĩnh dưới sự mị hoặc của nàng, thì một khắc sau sắc mặt đã biến đến hết sức khó coi.
Quả nhiên đã để Ngũ Kiếm Đồng nói trúng, tên tiếu tử này căn bản không có nhiều địa nguyên tinh đến vậy!
“Tiểu huynh đệ, ngươi có biết hậu quả của việc trêu đùa cửa hàng Thiên Duyên chúng ta không?”
Thải Nguyệt vẫn còn bộ dạng cười tươi như hoa, nhưng mà ngữ khí đã dần dần trở nên lạnh.
Diệp Viễn cười nói: “Thải Nguyệt tỷ tỷ binh tĩnh chớ nóng. Nói thật, gặp được Tinh Nguyệt Kiếm cũng là nằm ngoài dự liệu của ta, có điều mặc kệ thế nào, ta cũng phải lấy được Tinh Nguyệt Kiếm.
A… coi như một tỷ địa nguyên tinh này là ta mượn cửa hàng Thiên Duyên là được
“Mượn? Ha ha, tiểu huynh đệ thật biết nói đùa, chẳng lẽ lại coi cửa hàng Thiên Duyên chúng ta là đang mở từ thiện hay sao? Nếu tiểu huynh đệ không lấy ra được địa nguyên tinh, vậy thì cũng đừng trách tỷ tỷ không khách khí.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!