Hắn thật sự nghĩ cũng không ra, từ trước đến nay côn pháp của chính mình đánh đâu thắng đó, không ai cản được, vì cái gì mà ở trước mặt Diệp Viễn, cho dù là một điểm uy lực cũng không phát huy ra được.
Thật ra La Thông đã sớm cảm giác được không ổn, nhưng mà lòng hắn đã vốn kiêu ngạo, căn bản là không phục, kiên trì chống lại bốn năm trăm hiệp.
Nhưng mà hiện tại hắn phát hiện, Diệp Viễn có thể khắc chế côn pháp của hắn, nhất định không phải là ngẫu nhiên!
“Mặc dù Càn Khôn côn pháp là võ kỹ cấp chín thượng phẩm, nhưng cũng không có nghĩa là võ kỹ vô địch, bị khắc chế, việc này rất kỳ lạ sao?” Diệp Viễn cười nói.
Advertisement
"Không có khả năng! Cho dù là so thực lực của ngươi có mạnh hơn ta, cũng không có khả năng khắc chế hoàn toàn ta. Trừ khi, ngươi rất hiểu về Càn Khôn côn pháp! Rốt cuộc là ngươi là người nào?” Một tay của La Thông cầm côn, không khách khí một chút nào hỏi.
"Sao ngươi lại dễ quên như vậy, chẳng phải là ta đã vừa nói cho ngươi, ta là thiếu chủ của thánh địa Xích Hà rồi sao?"
"Hừ! Bộ Càn Khôn côn pháp là bí mật không được truyền của sư phụ, người lạ chẳng thể nào có khả năng hiểu biết như vậy đối với côn pháp! Hôm nay không cho ta một câu công bằng, ta sẽ tiêu diệt thánh địa Xích Hà của ngươi!” La Thông hừ lạnh nói.
Đám người Trầm Khâm nghe được lời nói này, trong nội tâm bỗng trở nên căng thẳng.
Lão nhân này thật sự rất mạnh, cho dù là thánh chủ thời kỳ toàn thịnh nhất cũng chẳng phải là đối thủ chứ đừng nói tới hiện tại.
Một mình lão nhân kia thực sự đủ để tiêu diệt toàn bộ thánh địa Xích Hà.
Nhưng mà vừa nói ra lời này, sắc mặt của Diệp Viễn trong nháy mắt lạnh đi vài phần.
La Thông bị khí thế của Diệp Viễn doạ sợ, không khống chế được mà lui một bước.
Vừa rồi ở trong nháy mắt đó, hắn lại có cảm giác mình không phải đối mặt với một thiếu niên, mà là một vương giả vô thượng tối cao!
Ta thế mà lại sợ hãi! Tiểu tử này chỉ là một Vô Lượng Cảnh, ta thế mà lại bị khí thế của hắn doạ sợ! Ta là đồ đệ của Thần Vương, sao ta có thể bị một kẻ chẳng có một chút danh tiếng nào hù sợ?
Trong nội tâm La Thông vô cùng xấu hổ và giận dữ, từ lúc hắn rời núi cho tới nay, đều là một đường quét ngang.
Hôm nay đối mặt với võ giả có cảnh giới thấp hơn so với chính mình, thế mà lại sợ hãi!
Hắn chẳng thể nào chấp nhận được!
“Động một chút lại diệt tông môn của người khác, Đổng Phi Dương dạy ngươi như thế sao?"
Diệp Viễn khí thế bức người đi về phía trước một bước, La Thông mạnh mẽ bình tĩnh lại chính mình, chỉ là không biết vì sao, hắn lại lui về phía sau một bước!
"Ngươi… làm sao mà ngươi biết rõ tên của sư phụ!” La Thông kinh ngạc nói.
Bạch Vũ Vực là một tiểu vực ở vô cùng xa, thực lực rất yếu, tin tức thì kém cỏi.
Người nơi này, có lẽ sẽ đều sẽ biết danh hiệu Cuồng Côn Thần Vương, nhưng mà căn bản sẽ không biết tên Đổng Phi Dương.
Thế mà thiếu niên trước mắt này, một câu đã kêu tên ra.
"Hừ, muốn biết ta là ai, đi về hỏi Đổng Phi Dương là sẽ biết! Về lời nói mà ngươi vừa nói, ta coi như là không nghe thấy. Nếu như mà Đổng Phi Dương nghe được, hắn ta sẽ không do dự mà tiêu diệt tên đồ đệ bất tài như ngươi!” Diệp Viễn lạnh lùng nói.
Khuôn mặt La Thông thay đổi: "Hừ, một tên Vô Lượng Cảnh cỏn con mà thôi, ngươi cho rằng vài câu nói là có thể hù dọa ta? Ngươi xem ta là tiểu hài tử ba tuổi à?"
Diệp Viễn cười lạnh nói: "Xem ra khả năng dạy dỗ của Đổng Phi Dương càng ngày càng kém, có thể dạy ra một đồ đệ ương ngạnh như vậy! Nếu như ngươi cảm thấy ta đang hù doạ ngươi, hiện tại ngươi có thể khiến cho lão nhân này động thủ thử xem. Ta khẳng định với ngươi rằng, Đổng Phi Dương nhất định sẽ không giết ngươi!"
Rõ ràng Diệp Viễn không nói giỡn với La Thông, ý định của hắn là, La Thông muốn chết thì không phải chuyện dễ dàng.
Đám người Trầm Khâm tâm đều nhắc tới cổ họng, bọn họ đều không nghĩ rằng Diệp Viễn đối mặt với một cường giả Đạo Huyền Cảnh nhìn mãi không thấu còn có thể cường thế như vậy.
Nếu mà lỡ chọc giận lão nhân này, toàn bộ thánh địa Xích Hà đều phải chôn theo.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!