"Còn đứng ngây ra đó làm gì? Đuổi theo! Các ngươi thừa dịp này mà khôi phục lại một ít nguyên lực đi. Càng về sau thì ta càng không thể đối phó được với những cương thi cấp bảy kia nữa rồi!" Diệp Viễn la lớn.
Trong lòng đám người Vệ Thành cả kinh, vội vàng đuổi theo bước chân Diệp Viễn, trực tiếp đẩy khoảng cách tới mấy trăm trượng.
Những cương thi này chẳng những không bị chưởng lực của Diệp Viễn dọa, ngược lại từng tên một giống như bị chọc giận mà vây lại rất nhanh.
Diệp Viễn không chút do dự, lại đánh ra một chiêu Bàn Long Phá Thiên Chưởng, tiếp tục đánh giết một mảng lớn!
Lúc này Diệp Viễn giống như một pho tượng chiến thần.
Thậm chí Vệ Thành còn sinh ra một loại ảo giác, nếu để Diệp Viễn một mực đánh tiếp như vậy thì không biết hắn có thể giết hết tất cả cương thi đang kéo đến ùn ùn hay không.
Nhưng rất nhanh hắn lại cảm thấy cái ý nghĩ này thật quá buồn cười, những cương thi này quá nhiều, căn bản là giết không hết!
Diệp Viễn không tiếc nguyên lực và thể lực, tiếp tục phát ra đại chiêu giúp cho tốc độ của đoàn người tiến lên trước nhanh hơn rất nhiều.
Thừa cơ hội này, mọi người không ngừng dùng đan dược mau chóng khôi phục lại nguyên lực!
Bởi vì những cương thi phía sau càng ngày càng cường đại nên quá trình này cũng không kéo dài được bao lâu. Cương thi cấp bảy ngày càng nhiều, Bàn Long Phá Thiên Chưởng của Diệp Viễn tuy lợi hại nhưng để đối phó với cương thi cấp bảy hậu kỳ thì vẫn kém một chút.
Qua một thời gian được nghỉ ngơi dưỡng sức tốt, nguyên lực của những người khác cũng đã khôi phục không ít, có thể giúp Diệp Viễn chia sẻ rất nhiều.
Đột nhiên Diệp Viễn cảm thấy da đầu như phát nổ, trong nháy mắt cảm giác được một cổ nguy hiểm bao phủ toàn thân!
"Hắc Phong, phòng bị! Có Thi Tôn cấp tám xuất hiện!" Diệp Viễn lớn tiếng nói.
Có thể khiến Diệp Viễn sinh ra cảm giác nguy cơ như vậy chỉ có thể là Thi Tôn cấp tám!
"Chủ nhân yên tâm, có Hắc Phong ở đây, những cương thi kia không gây thương tổn được cho người!" Hắc Phong cũng biết hiện tại đã khác, trực tiếp đứng phía trước bảo vệ cho Diệp Viễn.
Cách đó không xa có mấy tia ánh sáng xanh biếc như ẩn như hiện!
Diệp Viễn nhìn thấy rõ ràng mấy tia ánh sáng xanh biếc kia chính là phát ra từ mấy con cương thi bên đó.
Hiển nhiên mấy con cương thi này là Thi Tôn cấp tám!
Trong một vài tình huống đặc thù thì sau khi các võ giả chết, thân thể không hề bị thối rữa mà cứ như vậy hấp thu nguyên lực của thiên địa, từ đó cường hóa thân xác rồi biến thành cương thi.
Ban đầu khi cương thi được sinh ra chỉ là cái xác biết đi không hề có ý thức, nhưng vì sau khi võ giả chết sinh ra âm khí nên thích giết chóc theo bản năng.
Một khi cương thi được hình thành thì bọn chúng sẽ giết chết võ giả để có thể cướp đoạt tinh nguyên để cường hóa thân xác của mình.
Thật ra cái này là một hình thức tu luyện trong vô thức.
Thậm chí cương thi có thể nương theo việc thân thể ngày càng cường đại mà sinh ra linh trí của chính mình. Linh trí này không hề có chút quan hệ nào với võ giả khi còn sống mà biến thành một thể sinh mệnh khác.
Sau khi có được linh trí thì cương thi có thể tự mình tu luyện, thậm chí có thể tu luyện đạt đến Thần Cảnh!
Những năm trước đây ở thời Thần Đạo, có một cương thi vương vạn năm tuổi đã tu luyện được đến Thần Cảnh và trở thành một truyền thuyết.
Nhưng mà khi đó hắn không hề khác gì với nhân loại bình thường.
Cương thi của tự nhiên thì quá trình hình thành ra đời hết sức chậm chạp, điều kiện cũng vô cùng hà khắc.
Nhưng nếu do bàn tay con người luyện chế thì quá trình này sẽ được rút ngắn rất nhiều.
Linh trí của những cương thi mà đoàn người Diệp Viễn chém giết đến hiện tại thì không cao lắm. Những cương thi trước mắt này đều là cấp sáu, đã có một ít linh trí nhưng rất có hạn.
Cương thi cấp bảy thì linh trí cao hơn rõ rệt.
Mà hiện tại thì tất nhiên là những cương thi cấp tám ẩn núp trong đám cương thi này đã có linh trí cực cao rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!