Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Đúng như dự liệu của ngoại giới, trong hai tháng này thực lực của Diệp Viễn đã được đề thăng toàn bộ!  

             Cuối cùng khi Diệp Viễn chiến đấu với Bách Mông cũng tìm được cơ hội rèn luyện cơ thể để đột phá đến cấp tám.  

             Nửa tháng sau, Diệp Viễn mượn lực của đan dược, nhất cử đột phá đến cấp tám!  

             Nhục thân đột phá đến cấp tám mang đến cho Diệp Viễn biến hóa cực lớn.  

             Năng lượng Long cốt hồng hoang được giải phóng thêm thêm một bước, giúp cho cảnh giới của Diệp Viễn cũng được đề thăng một mảng lớn, trực tiếp xông phá khỏi bình cảnh Thiên Khải tầng bốn, cuối cùng đạt đến Thiên Khải tầng sáu.  

             Càng khiến cho Diệp Viễn ngoài ý muốn chính là sau khi hắn đột phá thì lần này rốt cuộc Long Ba cũng đạt đến Linh Cấp trung kỳ!  

             Long Đằng cực kỳ thán phục thiên phú Long Ba của Diệp Viễn. Nhưng sau khi Diệp Viễn đột phá đến Linh Cấp thì tiến độ vẫn luôn chậm chạp.  

             Diệp Viễn vẫn luôn dựa vào sự đề thăng của thân thể để tăng uy lực cho Bàn Long Phá Thiên Chưởng.  

             Rốt cuộc cho đến lúc này Long Ba của Diệp Viễn mới đột phá được bình cảnh.  

             Sau khi đột phá đến Linh Cấp trung kỳ thì uy lực Bàn Long Phá Thiên Chưởng của Diệp Viễn tăng lên cực lớn.  

             Diệp Viễn cũng nhận ra được, sau khi hắn tu luyện Long Ba đến Linh Cấp thì loại tần xuất rung động kia đạt được trình độ vô cùng đáng sợ, muốn tiếp tục đề thăng nhưng lại khó hơn trước đây vô số lần.  

             Đây cũng là lý do vì sao hắn luôn không thể đột phá được bình cảnh trung kỳ.  

             Dựa vào cường độ thân thể cấp bảy của Diệp Viễn thì muốn đạt được loại tần suất rung động kia hầu như là chuyện không có khả năng.  

             Lúc này Diệp Viễn đã đột phá cấp tám, cường độ thân thể tăng lên một bước cực lớn mới giúp hắn đột phá khỏi bình cảnh.  

             Đương nhiên, việc Long Ba đề thăng làm cho uy lực của Không Vô Long Ảnh Quyền cũng tăng lên diện rộng, nhưng bởi vì chân ý Chước Nhiệt vô thượng vẫn trì trệ không có tiến triển như trước nên điều này đã hạn chế việc đề thăng thực lực của Diệp Viễn.  

             Nửa tháng tiếp theo thì Diệp Viễn luôn tu luyện võ kỹ Liệp Dương Thiên Hỏa Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết tầng thứ bảy!  

             Lần này, Diệp Viễn không hề rút lui mà vẫn tiếp tục bế quan tu luyện.  

             Hắn nghĩ tới một loại khả năng, chính là Bia Đá Hạo Thiên có thể trợ giúp hắn cảm ngộ ý cảnh cho nên nếu hắn tiến vào không gian của Bia Đá Hạo Thiên để tu luyện môn võ kỹ này thì có khi nào sẽ lĩnh ngộ nhanh hơn hay không?  

             Diệp Viễn mang Liệp Dương Thiên Hỏa tiến vào không gian Bia Đá Hạo Thiên, hắn phát hiện ra trong không gian Hạo Thiên Tháp lại có một thân ảnh trong suốt cũng dùng Liệp Dương Thiên Hỏa đối chiến với hắn!  

             Hơn nữa Liệp Dương Thiên Hỏa của thân ảnh trong suốt kia lại đã đạt tới tiểu thành!  

             Phát hiện này làm cho Diệp Viễn vui mừng không thôi.  

             Đơn giản mà nói thì dạng đối thủ này là tạo ra dành riêng cho hắn!  

             Thời gian nửa tháng này, Diệp Viễn không biết đã bị thân ảnh trong suốt kia hành bao nhiêu lần, cuối cùng Liệp Dương Thiên Hỏa của hắn cũng đã đạt được tiểu thành!  

             Quả thật tốc độ tu luyện này quá khủng bố!  

             Phải biết rằng, trước đây Diệp Viễn hao tốn hơn mấy tháng trời mới lĩnh ngộ được Không Vô Hỏa Ấn.  

             Mà độ khó Liệp Dương Thiên Hỏa còn lớn hơn Không Vô Hỏa Ấn không biết bao nhiêu lần.  

             Vậy mà Diệp Viễn chỉ dùng nửa tháng đã tu luyện Liệp Dương Thiên Hỏa đến tiểu thành.  

             Như vậy, chân ý Chước Nhiệt vô thượng của hắn cũng thuận lợi đột phá đến tầng hai!  

             Hai tháng sau đó, Diệp Viễn đã hài lòng để xuất quan.  

             Sau khi xuất quan, điều đầu tiên hắn làm chính là đi tìm Ma Vương Nạp Lan Sơ.  

             Khiến cho Diệp Viễn ngoài ý muốn là thời điểm hắn tìm được Nạp Lan Sơ thì lại đúng lúc trung niên mặc áo bào màu tro Mạc Thương kia ở đó.  

             Nạp Lan Sơ nhìn thấy Diệp Viễn một cái thì giống như là nhìn thấy cứu tinh, vội vã kéo hắn đến một bên nói: "y da, thiếu chủ của ta, cuối cùng ngươi cũng xuất quan rồi! Ngươi mà còn không chịu xuất quan thì bậc cửa của ta cũng bị đạp nát mất!”  

             Diệp Viễn nhìn Nạp Lan Sơ sau đó lại nhìn Mạc Thương một chút, trong nháy mắt thì đã biết khoảng thời gian này xảy ra chuyện gì.  

             Xem ra, mấy tên Tôn chủ kia vẫn không chịu từ bỏ!  

             Bọn họ tìm không được mình liền đánh chủ ý lên Nạp Lan Sơ.  

             Nhìn Nạp Lan Sơ, Diệp Viễn cười nói: “Ha ha, đừng có làm kiểu chiếm được tiện nghi rồi còn giả khổ! Hai tháng này nhận lễ vật đến nỗi tay mềm nhũn ra chưa?”  

             Nạp Lan Sơ nghe vậy trên mặt hơi ửng hồng, đang muốn giải thích thì lại nghe Diệp Viễn nói: “Ha ha, nhận cũng nhận rồi, mấy Tôn chủ đại nhân đã khách khí như vậy, chúng ta không thể không biết điều nha!”  

             Diệp Viễn biết mấy Tôn chủ kia, từng người tìm hắn chắc chắn không phải là coi trọng tiềm lực mà là có chỗ để bọn họ lợi dụng.  

             Nếu như ở loại địa phương như Loạn Ma Hải này mà ngây thơ tin rằng thiên phú của mình sẽ được những đại nhân vật kia coi trọng, muốn chú tâm bồi dưỡng mình, như vậy kết quả cuối cùng nhất định rất thảm.  

             Đã như vậy thì thứ có lợi việc gì không cầm?  

             Nạp Lan Sơ đưa cho Diệp Viễn một cái nhẫn trữ vật, nói: "Lễ vật ta nhận được đều ở trong này, bọn họ đều nhắm vào ngươi mà đưa lễ vật này, hẳn nên thuộc về ngươi.”  

             Diệp Viễn lại đẩy trở về, cười nói: “Cho ngươi thì ngươi cứ cầm, khách khí cái gì? Lẽ nào ngươi cho rằng, bọn họ sẽ bạc đãi ta hay sao?”  

             Nói xong, Diệp Viễn vòng qua Nạp Lan Sơ, chắp tay cười nói với Mạc Thương: “Mạc Thương tiền bối thật hăng hái, vậy mà lại tới nơi này làm khách.”  

             Mạc Thương nghe vậy cười khổ nói: "Ngươi cái tên tiểu tử này, thực sự là không có biện pháp để nắm bắt được ngươi! Ngươi đừng nói với ta là ngươi không biết ý tứ của ta khi đến đây”  

             Diệp Viễn cười cười, từ chối cho ý kiến.  

             Mạc Thương giống như vừa đánh một quyền vào cục bông khiến hắn có chút buồn bực, nhưng lại mở miệng nói: “Hai chữ tiền bối này thì không dám! Ngươi bây giờ cũng đã là cường giả trên Thiên Sát Bảng, theo lý thuyết thì chúng ta hẳn là cùng cấp bậc mới phải. Nếu ngươi không chê thì cứ gọi ta một tiếng Mạc đại ca đi.”  

             Diệp Viễn sững sờ, còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì Nạp Lan Sơ giải thích: "Vài ngày trước, kỳ mới nhất của Thiên Sát Bảng và Địa Sát Bảng đã ra lò, tên ngươi xuất hiện ở hạng bốn trăm chín lăm của Thiên Sát Bảng! Chuyện này đã gây ra oanh động cực lớn ở Tu La Tràng.”  

             Diệp Viễn vừa nghe xong, lúc này mới chợt hiểu.  

             Chính hắn cũng không ngờ, mình thế mà lại lên Thiên Sát Bảng.  

             Nhưng mà Diệp Viễn đánh giá thực lực của mình hiện nay một chút, để chiến thắng võ giả Vô Tướng tầng sáu chắc là không nói chơi. Dường như lên Thiên Sát Bảng cũng không phải chuyện gì khó tin cho lắm.  

             Chỉ là, việc khiến cho Diệp Viễn kinh ngạc chính là, bản thân mình bế quan hai tháng nay thực lực tăng lên cực lớn. Loại chuyện này vậy mà vẫn không thể gạt được tai mắt của Thiên Cơ Lâu.  

             Cái Thiên Cơ Lâu này thật sự quá thần bí, làm cho người ta cảm thấy có chút sợ hãi.  

             Nếu như Diệp Viễn bế quan bị người khác quan sát thì không có khả năng một chút cũng không phát hiện ra. Vậy thì Thiên Cơ Lâu làm thế nào lại biết được hắn có thực lực để vượt cấp chiến đấu chứ?  

             “Mạc đại ca, mặc dù tiểu đệ ta lên Thiên Sát Bảng, thế nhưng sợ rằng so sánh với ngươi thì vẫn còn chênh lệch quá lớn đi? Ngươi cũng nói Tôn chủ U Sát chọn sát tướng cực kỳ nghiêm khắc, làm sao có khả năng lại chọn trúng ta đây?” Diệp Viễn cười mà không cười dò hỏi.  

             Thật ra trong lòng Diệp Viễn đã có suy đoán, chỉ là hắn còn cần phải xác nhận từ miệng Mạc Thương một chút.  

             Mặc dù Diệp Viễn đạt được ích lợi không nhỏ ở Loạn Ma Hải, thế nhưng hắn cũng không hề quên mục đích của mình khi tới nơi này.  

             Long Đằng vẫn còn đang ngủ say, cần đến Uẩn Thần Thạch để trị liệu.  

             Mà Uẩn Thần Thạch lại chính là đặc sản của Loạn Ma Hải!  

             Chuyện này, ngoại giới rất ít người biết. Thế nhưng dựa vào địa vị của Cơ Thanh Vân nên hắn có thể biết được.  

 

Nhấn Mở Bình Luận