Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Oanh!”  

             Một tiếng vang lớn truyền đến, Ám Huyền Kim đập xuống mặt đất tạo ra một cái hố to, chấn động khiến dưới chân mọi người đều phát run.  

             Mọi người nhìn thấy cảnh này thì hãi hùng khiếp vía. Tên Diệp Viễn này nhất định là một quái thú hình người, một khối Ám Huyền Kim lớn như vậy mà hắn có thể rút ra được!  

             Nhưng mà mọi người còn chưa kịp kinh ngạc xong thì đã sinh dị biến!  

             Huyệt động vừa được mở thì từng cỗ hắc khí như muốn vỡ tung bắt đầu trào ra từ trong sơn động.  

             "Ai da, dường như đã rước phải một phiền phức lớn!” Diệp Viễn làm vẻ mặt vô tội nói.  

             Sắc mặt của một đám Tôn chủ cũng đại biến, mỗi một người còn đang ngóng trông để được vào động tìm kiếm bảo vật, nào ngờ lại lập tức xuất hiện dị biến như thế này?  

             “Chạy mau! Ám Huyền Kim này là dùng để phong ấn ma vật, Ám Huyền Kim bị rút ra, ma vật đã không còn bị khống chế nữa!” Liệt Hỏa thấy bất ổn, lập tức chạy trốn.  

             “Ha ha ha, bọn ta bị vây ở chỗ này đã mười vạn năm, rốt cuộc cũng đã có thể thấy được ánh mặt trời!”  

             Lúc này, từng đám bóng đen tuôn ra từ trong huyệt động, trong nháy mắt bao vây tất cả mọi người lại, phong tỏa hết mọi đường lui.  

             Diệp Viễn chứng kiến tình hình như thế này thì đã rõ, căn bản nơi này không phải là nơi có bảo vật gì cả, mà chính là nơi cường giả thời kỳ thượng cổ phong ấn Ma tộc!  

             Những Hắc Ảnh này, có khí tức giống với Già Lam. Chỉ là cường độ ma khí trên người của bọn người kia lại kém Già Lam quá xa.  

             Kết hợp với lời nói của Tư Nhân trước đó thì trong lòng Diệp Viễn cũng đã hiểu được một điều.  

             Xem ra, cỗ hài cốt kia chính là cường giả phong ấn những Ma tộc này. Chỉ là sau khi phong ấn, hắn cũng đã đến lúc đèn cạn dầu cho nên có thể là đã chết ở chỗ này.  

             “Khặc khặc, tiểu tử, chính là ngươi thả chúng ta ra phải không? Để thưởng cho ngươi, ta sẽ để ngươi trở thành thân thể mới của ta!”  

             Một đạo Hắc Ảnh bay tới trước mặt Diệp Viễn trực tiếp muốn đoạt xá.  

             Diệp Viễn vừa nghe thấy lập tức hưng phấn nói: "Được được, ta đây rất vinh hạnh được trở thành thân thể của ngươi!”  

             Ma ảnh kia hơi cứng lại, không nghĩ tới Diệp Viễn lại trả lời như vậy. Nhưng mà hắn cũng không nghĩ nhiều lập tức tiến vào trong thân thể của Diệp Viễn nhanh như chớp.  

             “Khặc khặc, thì ra tiểu tử này là một kẻ ngu si, Mục La đoạt xá hắn cũng coi như là giúp hắn được giải thoát!”  

             “Mục La đã tìm được thân thể rồi chúng ta cũng mau chóng tìm thân thể của mình đi. Cái trạng thái này khiến cho thực lực của chúng ta giảm bớt quá nhiều!”  

             “Có không ít cường giả Đạo Huyền, để bọn hắn trở thành Ma Nô của chúng ta thì càng thích hợp hơn!”  

             Những tên Ma ảnh này, mỗi một tên đều làm càn không gì sánh được, căn bản không để một đám Tôn chủ vào mắt.  

             Từng đạo Ma ảnh đứng lơ lửng trên không, có khoảng chừng vài chục tên.  

             Mặc dù khí thế của những tên Ma ảnh này kém hơn so với Ma Thần Già Lam, thế nhưng lại mạnh hơn những Tôn chủ kia không ít. Cộng với số lượng rất nhiều cho nên bọn chúng không để bọn họ vào mắt là chuyện có thể đoán được.  

             "Được rồi, Mục La, ngươi đã đoạt xá xong chưa, mau thu thập những tên rác rưởi kia đi để còn đến phiên bọn ta đoạt xá nữa!” Một tên Ma ảnh nói với Diệp Viễn.  

             Vốn ánh mắt của Diệp Viễn có chút chất phác, lúc này lại nhếch miệng cười, nói: “Ngươi là đang gọi ta phải không?”  

             Ma Ảnh nghe vậy thì không khỏi cứng lại, bật thốt lên: “Ngươi... Ngươi... Làm sao có thể? Mục La đâu!”  

             Diệp Viễn cười nói: “Ngay cả Già Lam cũng không đoạt xá được thân thể của ta, chỉ dựa vào mấy thứ rác rưởi như các ngươi mà cũng muốn đoạt xá thân thể của Diệp gia ngươi? Không biết tự lượng sức mình, thật ngu xuẩn!”  

             “Không thể nào! Ngươi... Ngươi vậy mà đã gặp qua Già Lam đại nhân? Không có khả năng! Già Lam đại nhân chính là nhân vật vô địch, ngươi gặp hắn mà còn có thể sống được đến bây giờ sao?” Trong giọng nói của Ma Ảnh tràn đầy sự khiếp sợ.  

             Diệp Viễn bĩu môi, vẻ mặt coi thường nói: “Vô địch? Có phải Ma tộc các ngươi đều tự đại như thế hay không, có làm ra vẻ thì cũng phải có giới hạn chứ? Cái loại hàng như Già Lam kia còn bị tiểu gia ta đánh cho tè ra quần, bây giờ không biết đang chữa thương ở cái xó nào nữa!”  

             Tất nhiên là Ma Ảnh kia không tin Diệp Viễn lời nói, mặc dù Ma Thần Già Lam không cùng thời đại với mấy người Ma tộc bọn họ ở đây, nhưng Ma Thần là người có danh tiếng lớn nhất trong Ma tộc!  

             Cho dù cách nhau mười mấy vạn năm thì uy danh của Ma Thần Già Lam vẫn được Ma tộc hết lời ca ngợi.  

             Dạng nhân vật này sẽ bị một tiểu tử ngay cả Vô Tướng Cảnh cũng chưa tới đánh cho tè ra quần hay sao?  

             Đây không phải là ăn nói linh tinh thì còn là gì!  

             Nhưng mà Ma Thần Già Lam đã bị phong ấn gần trăm vạn năm rồi, đừng nói là Nhân tộc, ngay cả Ma tộc có cấp bậc thấp cũng không biết đến cái tên Ma Thần Già Lam này, vậy tên tiểu tử này làm sao biết được?  

             Ngay lúc này, một đám Tôn chủ cũng kinh hãi không thôi, rõ ràng bọn họ nhìn thấy tên Ma Ảnh kia đoạt xá Diệp Viễn, nhưng mà ngay cả một cái rắm cũng không phóng ra được thì đã biến mất.  

             Tiểu tử Diệp Viễn này thật là đáng sợ!  

             “Tiểu tử, ngươi chớ bừa bãi! Bản tọa sẽ trở lại thu thập ngươi sau!” Thân hình của Ma ảnh kia khẽ động lướt về phía hướng nhóm sát tướng.  

             Rất hiển nhiên, bọn họ đoạt xá cường giả Đạo Huyền Cảnh là có chút mạo hiểm, nhưng võ giả Vô Tướng Cảnh thì Ma Ảnh sẽ không có cố kỵ gì.  

             Mặc dù sát tướng thủ hạ của nhóm Tôn chủ, hầu như đều đã chết bên trong lãnh địa Long Hoàng, thế nhưng sát tướng của Lãnh Huyết, Thiên Đãng cùng Liệt Hỏa cũng không ít, đủ để bọn họ đoạt xá.  

             Trong lúc nhất thời, Ma ảnh gào thét tràn ngập toàn bộ không gian.  

             “Muốn đoạt xá, nào có chuyện dễ dàng như vậy!”  

             Diệp Viễn cười lạnh một tiếng, đột nhiên đánh ra một chiêu Bàn Long Phá Thiên Chưởng.  

             “Oanh!”  

             Một đám Ma Ảnh cũng rất mạnh mẽ, ma khí đột nhiên bạo phát đỡ được một chưởng này của Diệp Viễn.  

             “Khà Khà, tiểu tử, chút bản lãnh này của người không đủ để làm bị thương được bọn ta!” Ma ảnh cười lạnh nói.  

             Diệp Viễn lại cười nói: “Thật vậy sao?”  

             Ma ảnh đang bay ở không trung, thân hình đột nhiên hạ xuống, giống như là chịu một tổn thương không hề nhẹ.  

             “A… a... ! Tiểu tử chết tiệt, trong công kích lại có giấu thuộc tính lôi!” Ma ảnh kêu thảm thiết nói.  

             Thuộc tính lôi là khắc tinh của ma vật trong thiên hạ. Nguyên Từ Linh Mộc của Diệp Viễn mang theo thuộc tính lôi, mặc dù không giết được những tên Ma ảnh này, thế nhưng để khiến cho bọn hắn nếm chút mùi khổ sở thì có thể làm được.  

             “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Bọn người kia cũng đều là Ma Đế, một khi để bọn hắn đoạt xá thành công thì các ngươi một người cũng chạy không được!” Diệp Viễn hét lớn một tiếng nói.  

             Bây giờ cả đám Tôn chủ mới phản ứng được, đồng loạt ra tay công kích về phía những tên Ma Ảnh kia.  

             Diệp Viễn lắc mình một cái đi tới phía trước đám người Thiệu Khải, trầm giọng nói: “Ta yểm hộ cho các ngươi, mau chóng rời khỏi mảnh không gian này. Sợ rằng mấy Tôn chủ kia cũng không chống đỡ nổi mấy tên Ma Đế kia!”  

             Những người này chưa từng giao thủ với Ma tộc cho nên căn bản không biết sự đáng sợ của Ma tộc. Đánh Ma tộc giống cũng giống như là đánh mấy con gián bất tử, không có thủ đoạn nghịch thiên thì căn bản là không giết chết được bọn hắn.  

             Mặc dù Diệp Viễn có thể lấy Nguyên Từ Linh Mộc để khắc chế bọn họ, nhưng mà dù sao thực lực của hắn cũng quá yếu. Muốn giết chết nhiều Ma Đế như vậy thì gần như là chuyện không có khả năng xảy ra.  

             Trận chiến này, thắng bại thật khó mà nói được.  

             Đám tôn chủ vừa ra tay thì khí thế bàng bạc, trong nháy mắt đã áp đảo đại bộ phận Ma Đế.  

             Nhưng là, số lượng Ma Đế vượt xa nhóm Tôn chủ nên đã có vài tên như cá lọt lưới, nhằm về phía những sát tướng kia để đoạt xá.  

             “A!”  

             “A!”  

             “A!”   

Nhấn Mở Bình Luận