Đại Tương Vực ở Thần Vực có hai tòa thành nổi tiếng đó là Hạo Nhật Thành cùng Minh Nguyệt Thành.
Hai tòa thành này đều là thánh địa cấp một, thực lực vô cùng cường đại. Thế nhưng khoảng cách giữa hai toà thành này lại chỉ cách nhau có vạn dặm.
Với khoảng cách này, cường giả Vô Tướng Cảnh có thể lui tới hơn mười lần trong vòng nửa ngày.
Mặc dù hai tòa thành này mỗi bên đều quản lý một số đại vực, thế nhưng khoảng cách giữa hai thành trì lại không hề xa nhau.
Hai gia tộc Chu gia cùng Nguyệt gia, không biết đã truyền thừa biết bao nhiêu năm, từ trước đến nay đều như nghĩa anh em. Thế hệ của hai bên đều đã liên hôn, quan hệ cũng rắc rối phức tạp.
Tục truyền, tổ tiên của hai nhà này đều có xuất ra cường giả Thần Đạo, lai lịch vô cùng thâm sâu. Thế nhưng về sau, bởi vì huyết mạch dần dần mỏng manh cho nên càng ngày càng bị mai một đi.
Đương nhiên, dù là vậy thì một khi hai đại gia tộc liên thủ lại thì vẫn là dạng tồn tại cực kỳ đáng sợ.
Ngay cả thánh địa siêu cấp cũng không nguyện ý quá đắc tội với hai nhà liên thủ này.
Lúc này, trên một con phố ở Minh Nguyệt Thành có hai người trẻ tuổi một nam một nữ đang đi dạo chơi.
Nữ hài tử đi dạo nhìn đông nhìn tây một chút, nhưng lại không vui vẻ cho lắm. Mà nam hài tử cũng không nói chuyện, chỉ chậm rãi đi theo bên cạnh nữ hài tử.
Bỗng nhiên, nữ hài tử giống như nhớ tới cái gì lập tức chạy tới ôm lấy cánh tay của nam tử trẻ tuổi, vô cùng thân thiết nói: “Ca ca, nói với huynh một việc này, lúc muội ở Nghi Hải Thành đã đụng phải một người trẻ tuổi, số tuổi cũng không lớn hơn muội bao nhiêu, thế nhưng thực lực trận đạo của hắn sợ rằng còn hơn cả huynh! Lúc đó siêu cấp truyền tống trận bị hư, là hắn tự tu sửa hoàn tất một mình! Sợ rằng, danh tiếng đệ nhị thiên tài trận đạo của huynh sắp đổi chủ rồi!”
Trên mặt nam tử trẻ tuổi cũng không lộ ra bất kỳ biểu tình gì, chỉ thản nhiên nói: “Tu sửa truyền tống trận siêu cấp mà thôi, cũng không phải là chuyện gì to tát. Toàn bộ Thần Vực, Đinh Thạc của Triều Thiên Cung Đinh chúng ta tự nhận là thứ ba thì tuyệt đối không có người dám nhận là thứ hai! Trong số người trẻ tuổi, ngoại trừ Trịnh Tiếp ra thì Đinh Thạc ta cũng không sợ bất luận kẻ nào! Thi Vũ, muội cũng không cần uổng phí tâm cơ. Xong chuyện ở Minh Nguyệt Thành thì muội phải ngoan ngoãn theo ta trở về Triều Thiên Cung, không được phép đi đâu nữa!”
Một đôi huynh muội này, chính là hai huynh muội có xuất thân từ siêu cấp thánh địa Triều Thiên Cung Đinh! Người tên Đinh Thi Vũ chính là tiểu cô nương mà Diệp Viễn gặp ở Nghi Hải Thành lúc đầu.
Thực lực trận đạo của Triều Thiên Cung Đinh có tiếng tăm lừng lẫy khắp toàn bộ Thần Vực, bọn họ hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu đệ nhị!
Đứng đầu tiên, dĩ nhiên là Đại Diễn Thần Vương Lục Lâm Phong của Thập Đại Thần Vương.
Trước khi Lục Lâm Phong đột nhiên xuất hiện thì thực lực trận đạo của nhà họ Đinh vẫn luôn là tồn tại đứng đầu ở Thần Vực.
Mà Đinh Thạc trong miệng của Trịnh Tiếp, không phải ai khác mà chính là đại đệ tử của Lục Lâm Phong!
Nghe lời Đinh Thạc nói, Đinh Thi Vũ bĩu môi, khó chịu nói: “Hừ! Thật là một người tự đại! Ông nội thường hay nói, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, bản thân không thể cuồng vọng tự đại! Muội thấy căn bản là huynh không có để lời nói của ông nội vào tai!”
Đinh Thạc liếc mắt nhìn Đinh Thi Vũ, thản nhiên nói: "Ông nội nói ra những lời này là bởi vì ông đã gặp được Đại Diễn Thần Vương! Mà ta thì chưa từng cuồng vọng tự đại! Ít nhất thì từ trước đến nay khi có Trịnh Tiếp ở đây thì ta không hề tự đại!”
Đinh Thi Vũ bỏ cánh tay của ca ca ra, làm vẻ mặt khinh bỉ nói: “Ca ca thối, huynh chính xác là tự đại! Muội dám khẳng định thực lực trận đạo của người trẻ tuổi kia không hề kém hơn huynh! Thật hy vọng huynh có thể gặp được hắn trong trận đấu ở Minh Nguyệt này, sau đó thì… hứ hứ!”
Lúc này đây, Đinh Thạc cũng không có cãi lại.
Căn bản là hắn cũng không thèm cãi lại!
Gia đình Đinh thị có học thức uyên thâm, bàn về sự thâm sâu thì ngay cả Đại Diễn Thần Vương cũng kém hơn!
Ở cái Thần Vực này, trong vòng mười vạn năm này cũng chỉ xuất hiện một người như Đại Diễn Thần Vương mà thôi.
Đinh Thạc tin tưởng sau Đại Diễn Thần Vương thì Đinh thị sẽ bước lên đỉnh cao một lần nữa! Đối thủ trọn đời của hắn là Trịnh Tiếp, hắn nhất định sẽ giẫm dưới chân.
Ông nội thua ở Đại Diễn Thần Vương, phần sỉ nhục này cần Đinh Thạc hắn tới rửa sạch!
Còn với cái tên tiểu tử sửa chữa siêu cấp truyền tống trận thì căn bản là hắn không hề để ở trong lòng.
Từ lúc hắn đạt được cấp bảy thì cũng đã có thể sửa chữa trận pháp cấp chín! Bây giờ thực lực của Đinh Thạc đã càng thâm bất khả trắc.
Sửa chữa một cái truyền tống trận thì có cái gì ghê gớm?
Hắn không hề phủ nhận rằng Thần Vực có rất nhiều thiên tài trận đạo, nhưng mà Đinh Thạc hắn chính là thiên tài mạnh nhất!
“A! Hắn hắn hắn...”
Đinh Thi Vũ đột nhiên la lớn lên, chỉ tay về một phương hướng.
Đinh Thạc nhìn theo phía mà muội muội chỉ thì thấy một thanh niên khoảng chừng hai mươi tuổi dẫn một đám người đang đi ở trên đường.
"Có phải muội muốn nói hắn chính là người mà muội mới vừa nhắc đến hay không?” Đinh Thạc có chút ngoài ý muốn nói.
Đinh Thi Vũ gật đầu nói: “Không sai, hắn tên là Diệp Viễn!”
Đinh Thạc liếc mắt nhìn Diệp Viễn, sau đó lại thấy không hề có hứng thú: “Một tên tiểu tử còn chưa đạt đến Vô Tướng Cảnh mà cũng đòi làm đỉa bu chân hạc, thực sự là nực cười.”
Lúc này ánh mắt Đinh Thi Vũ lại xoay chuyển một cái, chợt nảy ra ý hay!
Chỉ thấy thân hình nàng khẽ động, trong nháy mắt đã chạy ra xa mười mấy trượng, chạy trốn về phía Diệp Viễn.
Nhưng mà, “Phanh” một tiếng, Đinh Thi Vũ lại giống như là đập thẳng vào một bức tường không cách nào tiếp tục đi về phía trước.
"Ai da!”
Đinh Thi Vũ bị đụng phải, mũi của nàng đau đến mức nước mắt cũng sắp rơi xuống. Nàng không khỏi kêu thảm một tiếng, ngã lăn ra trên đất.
Đinh Thạc thản nhiên nói: “Muội trốn không thoát đâu, đừng uổng phí tâm cơ!”
Vậy mà Đinh Thi Vũ vẫn không hề quan tâm, bỗng nhiên gân giọng thét to: “Diệp Viễn, cứu mạng! Diệp Viễn, cứu mạng!”
Diệp Viễn nghe thấy có người gọi mình thì quay đầu nhìn lại, liếc mắt liền nhận ra Đinh Thi Vũ thì không khỏi nhíu mày.
Hắn với Đinh Thi Vũ cũng chỉ là tình cờ gặp được nhau, nhưng mà rõ ràng lúc này Đinh Thi Vũ đang bị người khác làm khó dễ, bảo hắn khoanh tay đứng nhìn thì hắn không làm được.
Diệp Viễn không rõ ngọn ngành, lựa chọn trực tiếp ra tay!
Đinh Thạc nhìn thấy Diệp Viễn ra tay thật sự thì sắc mặt không khỏi trầm xuống. Hắn bước đến một bước muốn lao về phía Đinh Thi Vũ để chế trụ Đinh Thi Vũ trước.
Đồng thời, hai tay hắn như huyễn ảnh, vừa đi vừa ngưng kết trận pháp!
Tạo nghệ như vậy làm cho người đứng xem phát ra một tràng tiếng vỗ tay tán thưởng.
"Tạo nghệ trận đạo của người trẻ tuổi này thật mạnh! Chỉ riêng một màn này thì đã có phong phạm của một đại sư!”
"Mất trí rồi à? Người này chính là thiên tài trận đạo Đinh Thạc của Triều Thiên Cung Đinh, người trẻ tuổi kia chỉ mới có thực lực Thiên Khải tầng chín đỉnh phong mà lại dám phát sinh xung đột với hắn, không phải là muốn chết hay sao?”
“Ha ha, lần này có trò hay để xem rồi! Bây giờ thiên tài đều đang tụ tập ở Minh Nguyệt Thành, sợ rằng tràng diện như thế này sẽ xảy ra thường xuyên đây!”
Khoảng cách giữa Diệp Viễn và Đinh Thi Vũ là mấy trăm trượng, còn khoảng cách giữa Đinh Thạc và Đinh Thi Vũ chỉ có mười mấy trượng.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!