Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

“Phù phù!”  

             Diệp Viễn rơi vào trong con suối, văng lên một vũng bọt nước.  

             “A! Viễn ca, đừng!” Nguyệt Mộng Ly cả kinh kêu lên.  

             Nhưng mà đã trễ, cả người Diệp Viễn đã vào bên trong.  

             Lúc hai người chạy tới bên con suối thì làm gì còn nhìn thấy thân ảnh của Diệp Viễn nữa. Rõ ràng là nước suối trong suốt, nhưng mà lại hoàn toàn không nhìn thấy Diệp Viễn.  

             Nguyệt Mộng Ly không chút nghĩ ngợi, lập tức muốn nhảy theo xuống nước, nhưng mà bị Nguyệt Kiếm Phong kéo lại.  

             “Ly Nhi, đừng! Đây chính là mục tuyền, cho dù là ta rơi vào, cũng không thể nào đi ra!” Nguyệt Kiếm Phong nói.  

             Nước mắt Nguyệt Mộng Ly lập tức chảy ra, nàng hoàn toàn không ngờ được, Diệp Viễn lại cứ thế nhảy vào.  

             Nguyệt Kiếm Phong nói không sai, cho dù là dạng cường giả Đạo Huyền Cảnh như hắn nhảy vào cũng không thể nào còn sống, chứ đừng nói đến Diệp Viễn.  

             Bây giờ, mặt nước đã khôi phục yên tĩnh, nhưng mà ngay cả đầu Diệp Viễn cũng không có nhô ra, sợ rằng…  

             Nguyệt Mộng Ly không dám nghĩ tiếp nữa, nàng không hiểu được, rõ ràng là Diệp Viễn vừa mới chứng kiến tình cảnh của người đó, tại sao lại còn muốn nhảy vào bên trong mục tuyền.  

             “Rầm rầm…”  

             Bọt nước vẩy ra, đầu Diệp Viễn từ trong con suối chui ra ngoài.  

             Nguyệt Kiếm Phong và Nguyệt Mộng Ly nhìn thấy cảnh này, cho dù là mắt nhìn thấy cũng không thể tin được, vậy mà Diệp viễn lại đi ra mà không có chút tổn hại nào như thế!  

             Theo thời gian này, hẳn là Diệp Viễn đã sớm bị tan ra mới đúng.  

             “Diệp Viễn, ngươi… vậy mà ngươi lại không có việc gì!” Hai mắt Nguyệt Kiếm Phong trợn to nói.  

             Diệp Viễn cười nói: “Quả nhiên như ta dự đoán, cái này gọi là mục tuyền, thực ra cũng là một loại linh tuyền, chỉ là phương thức mà mọi người hấp thu không đúng thôi! Không nói nữa, ta cảm thấy ta sắp đột phá.”  

             Bỗng nhiên, xung quanh Diệp Viễn nổi lên một hồi nguyên lực phong bạo kịch liệt, khiến Nguyệt Kiếm Phong và Nguyệt Mộng Ly phải vội vã lui ra.  

             Hai người nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương sự khiếp sợ.  

             Từ cổ chí kim, chưa từng có người nào có thể sống sót đi ra từ bên trong mục tuyền này, nhưng mà Diệp Viễn chẳng những không có việc gì mà còn có được chỗ tốt ở bên trong mục tuyền, trực tiếp đột phá!  

             “Xem ra nhận thức của Nguyệt gia chúng ta đối với Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh vẫn là quá nông cạn!” Nhìn Diệp Viễn đột phá, Nguyệt Kiếm Phong cười khổ nói.  

             Không bao lâu sau, nguyên lực phong bạo cũng dừng lại, Diệp Viễn thành công đột phá đến Vô Tướng Cảnh tầng hai.  

             Sau khi Diệp Viễn rời khỏi linh tuyền, chỗ con suối kia dần dần tiêu tan, cuối cùng biến thành một vùng bình địa.  

             “Viễn ca, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?” Nguyệt Mộng Ly không là không kịp chờ tiến lên hỏi.  

             Hành động vừa rồi của Diệp Viễn đã phá vỡ hoàn toàn nhận thức của bọn họ.  

             Cho tới bây giờ bọn họ cũng không biết, mục tuyền này còn có tác dụng như vậy.  

             Diệp Viễn cười nói: “Mục tuyền này, thực ra là một loại linh tuyền thượng cổ, tên là Nghịch Sinh Linh Tuyền!”  

             “Nghịch Sinh Linh Tuyền?” Vẻ mặt Nguyệt Kiếm Phong và Nguyệt Mộng Ly đều mờ mịt, hiển nhiên là cho tới bây giờ cũng chưa từng nghe qua cái tên này.  

             “Cũng không trách các ngươi không biết, Nghịch Sinh Linh Tuyền sớm đã tuyệt tích ở Thần Vực, ta cũng là xem được ở bên trong một cuốn điển tịch thượng cổ nên mới có thể nhận ra. Không ngờ được, bên trong Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh này, lại có thể có vật như vậy.” Diệp Viễn cảm thán nói.  

             Nguyệt Kiếm Phong gấp gáp hỏi: “Ngươi nói Nghịch Sinh Linh Tuyền rốt cuộc là thứ gì? Vì sao ngươi khác đi vào mục tuyền thì đều sẽ bị tan ra, mà ngươi đi vào lại không có việc gì?”  

             Diệp Viễn giải thích: “Nghịch Sinh Linh Tuyền chính là sinh ra từ thiên địa, ẩn chứa nguyên lực cuồng bạo. Trong truyền thuyết, chỉ cần uống một ngụm Nghịch Sinh Linh Tuyền, có thể khiến cho võ giả Đạo Huyền Cảnh tầng một đột phá đến Đạo Huyền Cảnh tầng ba! Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi không bị nguyên lực cuồng bạo này trực tiếp nổ chết.”  

             “Cái gì! Cái này… cái này cũng quá khoa trương rồi? Vậy vừa rồi ngươi…” Nguyệt Kiếm Phong suýt chút nữa nhảy dựng lên, trên mặt tràn đầy vẻ không tin.  

             Đối với phần lớn võ giả mà nói, sau khi đột phá Đạo Huyền Cảnh, mỗi một cảnh giới nhỏ sau này đều phải tiêu hao mấy trăm năm, thậm chí hơn một ngàn năm.  

             Nhưng mà, một ngụm linh tuyền này lại có thể khiến võ giả Đạo Huyền tầng một đột phá đến Đạo Huyền tầng ba, loại linh tuyền này cũng quá đáng sợ rồi!  

             Quan trọng hơn là, Diệp Viễn nói một ngụm linh tuyền, mà vừa rồi mục tuyền đó là một cái ao nhỏ. Mặc dù Diệp Viễn đột phá cảnh giới, nhưng mà hiệu quả cũng không có khủng bố như hắn nói.  

             Diệp Viễn cười nói: “Ha ha, ngươi cho rằng Nghịch Sinh Linh Tuyền là rau cải trắng bên đường sao, mà có thể tùy tùy tiện tiện có một ao như vậy? Vừa rồi Nghịch Sinh Linh Tuyền đó không biết đã bị pha loãng gấp bao nhiêu lần! Nếu như thật sự có một hồ lớn Nghịch Sinh Linh Tuyền như vậy, ngươi nghĩ rằng ta dám đơn giản xuống nước như thế sao?”  

             Mặt Nguyệt Kiếm Phong không khỏi đỏ lên, biết mình suy nghĩ nhiều.  

             Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh này không biết có bao nhiêu mục tuyền, nếu quả thật tất cả đều là Nghịch Sinh Linh Tuyền, thì nó thậm chí còn trân quý hơn Nhật Nguyệt Thiên Đồng đó!  

             “Viễn ca, vậy vì sao mọi người xuống cái Nghịch Sinh Linh Tuyền này đều sẽ bị tan đi?” Nguyệt Mộng Ly nghi ngờ nói.  

             Nguyệt Kiếm Phong vừa nghe, không khỏi cũng vểnh tai lên, đây mới là nơi hắn cảm thấy kỳ quái nhất.  

             Diệp Viễn cười nói: “Nghịch Sinh Linh Tuyền có một đặc điểm đó chính là lúc hấp thu không thể dựa theo công pháp bình thường, nếu không thì sẽ biến thành độc dược ăn mòn rất mạnh, trực tiếp khiến người tan đi! Nhất định phải dùng tới công pháp của chính mình, thì mới có thể hấp thu nguyên lực bên trong. Nghịch Sinh Linh Tuyền cũng bởi vì cái này mà có tên như vậy. Không biết đặc điểm, mạo muội hấp thu linh tuyền thì cũng không khác gì tìm đường chết.”  

             Hai người Nguyệt Kiếm Phong nghe xong kinh thán không thôi, tạo hóa quả nhiên là thần kỳ, trên đời còn có linh tuyền quỷ dị như vậy.  

             Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì ai có thể biết được, cái mục tuyền này lại là thiên địa kỳ trân?  

             Nguyệt Kiếm Phong thở dài không thôi nói: “Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh tồn tại nhiều năm như vậy, Nguyệt gia chúng ta lại có được bảo vật mà không biết, đúng là mỉa mai!”  

             Diệp Viễn cũng là cảm thán nói: “Thực sự là ao ước niên đại của võ giả thần đạo! Sợ rằng rất nhiều thiên địa kỳ trân cũng đã theo thần đạo biến mất, hoàn toàn tiêu tán! Cái Nghịch Sinh Linh Tuyền này đối với võ giả Đạo Huyền Cảnh mà nói là thiên địa kỳ trân, nhưng mà đặt ở niên đại thần đạo, cái này không là cái gì?”  

             Đạo Huyền tầng một đến Đạo Huyền tầng ba, nghe thì dọa người, nhưng mà nếu như cường giả thần đạo còn tồn tại ở trên thế gian thì cái này cũng chỉ thường thôi.  

             Loại nguyên lực trình độ này, đối với cường giả thần đạo mà nói, e rằng cũng chỉ là muối bỏ biển.  

             Nghịch Sinh Linh Tuyền này đã tuyệt tích ở Thần Vực, căn bản là không tìm được bất kỳ hình bóng gì, thậm chí ngay cả ghi chép trên điển tịch cũng cực nhỏ.  

             Mặc dù căn cơ của Dược Vương Điện là siêu cấp thánh địa đứng đầu, thế nhưng súc tích thâm hậu, là thứ thường nhân khó có thể tưởng tượng.  

             Mấy nghìn năm qua, Cơ Chính Dương đã thăm dò được không biết bao nhiêu bí cảnh, đạt được không ít điển tịch cực kỳ quý giá.  

             Diệp Viễn vì theo đuổi cảnh giới đan thần cao nhất mà đã xem qua không biết bao nhiêu loại điển tịch này. Kiến thức của hắn không phải là thứ mà võ giả cùng cấp có thể so sánh được.  

             Nhưng mà ở niên đại thần đạo, loại thiên địa kỳ trân này, sợ rằng cũng không biết có thưa thớt như bây giờ không.  

             Diệp Viễn nói như thế, cũng là nói ra cảm giác của mình.  

             Mục tiêu của hắn, cho tới bây giờ đều không phải là ở cảnh giới Thần Vương gì cả, mà là thần đạo cao nhất kia!   

Nhấn Mở Bình Luận