“Cha.”
Nhung Tinh đột nhiên đứng dậy rồi nhìn chằm chằm vào người được Nguyễn Song Châu hộ tống đi vào.
Một trong số đó không phải ai khác mà chính là Nhung Trạch, phụ thân của Nhung Tinh.
Nhung Trạch chỉ là một tộc dân bình thường của Tộc Xích Viêm, có sức mạnh lớn nhưng không có gì phi thường cả.
Hơn nữa phụ quý nhờ con, sự nổi lên của Nhung Tinh khiến cho ông ta từ một người tay không tấc sắt ở Tộc Xích Viêm trở thành nhân vật có tầm ảnh hưởng.
Chính bởi vậy mà tất cả mọi người đều không ngờ tới được rằng Diệp Viễn đột nhiên lại bắt lấy Nhung Trạch.
Xem ra lúc này sự việc không chỉ ồn ào mà còn có chút hệ trọng rồi.
Nhung Trạch bị Nguyễn Song Châu khống chế, lúc này ông ta giống như một con chó chết cho nên căn bản không có cách nào để trả lời Nhung Tinh.
“Diệp Viễn, ngươi đi chết đi!”
Nhung Tinh rất tức giận khi nhìn thấy cảnh Diệp Viễn lại dám đối xử như vậy với phụ thân của mình, hắn ta cũng chẳng thèm để ý ở đây có bao nhiêu vị trưởng lão mà tức giận đến nỗi cả người chuyển sang màu đỏ sẫm rồi hướng về phía Diệp Viễn để giết chết anh ấy ngay lập tức.
Một luồng ánh sáng xoẹt qua, Bạch Quang đã chắn trước mặt của Diệp Viễn.
“Ầm.”
Chỉ với một chiêu làm cả hai lùi về sau vài bước.
Có điều Nhung Tinh vẫn không có ý định từ bỏ, lúc lão ta đang định ra tay tiếp thì Nhung Ấn đã ra tay ngăn lại.
“Nhung Tinh! Bình tĩnh chút đi! Nếu hắn ta không nói được lí do tại sao đến thì hãy để các vị trưởng lão ở đây thay ngươi làm chủ.” Mặc dù là đang khuyên Nhung Tinh nhưng bản thân Nhung Ấn cũng cảm thấy rất xấu hổ.
Nhung Tinh nắm chặt tay lại, toàn thân phát run lên hận rằng không thể giết chết Diệp Viễn ngay lập tức.
Diệp Viễn với vẻ mặt lãnh đạm từ từ nói: “Bây giờ tại hạ có thể nói được chưa?”
Nhung Tinh nói: “Nói đi, có điều ngươi cũng biết Nhung Trạch là phụ thân của Nhung Tinh ta và ngươi cũng nên biết hậu quả của việc làm này.”
Diệp Viễn cười nói: “Tại hạ đã bận rộn cả một ngày một đêm thì đương nhiên sẽ không thể đem người vào đây mà tìm cái chết được. Là hai người bọn họ thông đồng với nhau và cấu kết với trưởng lão Lăng Cửu Sơn của Tộc Thiên Ma Hổ rồi sắp xếp Phương Tiêu ở bên cạnh Bạch Quang nhằm khiến cho đệ ấy thân bại dnah liệt. Như vậy con trai Nhung Tinh của Nhung Trạch có thể loại bỏ đi một đối thủ mạnh và thuận lợi giành lấy vị trí thiểu tộc trưởng!”
Từng câu nói súc tích của Diệp Viễn đã làm mọi người không khỏi sửng sốt.
Người ngạc nhiên hơn cả chính là Bạch Quang, anh không ngờ rằng Phương Tiêu cố tình tiếp cận anh. Không hiểu tại sao mà tự nhiên anh cảm thấy trong lòng nhói đau giống như vừa bị một thứ gì đó làm tổn thương đến.
Ngoại trừ Nhung Trạch thì Diệp Viễn cũng dẫn thêm một người nữa đến. Hơn nữa người này không phải ai khác mà lại chính là phụ thân của Bạch Huy.
Nhung Tinh nghe vậy liền nghiêm nghị nói: “Diệp Viễn, ngươi đúng là cái đồ ngậm máu phun người! Chỉ dựa vào vài lời nói tư một phía của ngươi mà cũng định đảo ngược tình thế cho Bạch Quang sao?”
“Nhung Tinh à, ngươi khoan hãy nóng vội. Chuyện này quan trọng như vậy, nếu cuối cùng chứng minh Diệp Viễn ta ăn nói hồ đồ, không đủ chứng cứ thì ta nhất định sẽ trả lại công đạo cho ngươi.”
Vừa nói xong Nhung Côn liền quay sang nhìn về phía Diệp Viễn và nói: “Tiểu tử nhà ngươi nói như vậy rốt cuộc là đang ăn nói bừa bãi hay là có bằng chứng?”
Diệp Viễn mỉm cười rồi phất nhẹ tay áo một cái, trước mặt mọi người liền xuất hiện một vòng tròn thu nhỏ.
Đồng tử Nhung Côn hơi co lại, lão ta kinh ngạc nói: “Dịch chuyển trận pháp! Tiểu tử nhà ngươi bản lĩnh lợi hại đấy.”
Dịch chuyển trận pháp là một trong những phương pháp trận đạo rất cao thâm, có thể sắp xếp một đội hình trận pháp sau đó cho pháp khí vào bên trong.
Đợi đến lúc cần thiết có thể trực tiếp triệu hồi pháp khí từ trong ra và ngay lập tức có thể tạo thành trận địa.
Trước mắt tuy rằng pháp trận nhỏ nhưng nó là trận pháp bậc thứ chín, muốn dịch chuyển nó thì bắt buộc phải có sức mạnh cực lớn.
Diệp Viễn chẳng qua chỉ là ở ranh giới vô tương cảnh nhưng lại có thể tạo ra trận pháp ở bậc thứ chín nên cũng khó trách làm cho Nhung Côn thấy kinh ngạc.
Diệp Viễn cười nói: “Đại trưởng lão quá khen rồi, đây chỉ là chút tài mọn mà thôi. Đội hình này được phát hiện ra ở dưới lòng đất của nhà Nhung Trạch, tại hạ đã tìm thấy nên tiện tay dịch chuyển nó đến đây mà thôi.”
Nhung Tinh cười đầy giễu cợt: “Chẳng qua chỉ là triệu hồi trận pháp thôi, có thể nói rõ được điều gì chứ? Ngươi cũng có thể tùy ý bố tri smoojt trận pháp sau đó dịch chuyển lại đây thì cũng làm gì có ai biết đâu chứ?”
Loại pháp trận này là dịch chuyển trận pháp được sử dụng để truyền tin rất thuận tiện.
Nếu như Nhung Trạch thực sự tư thông với Tộc Thiên Ma Hổ thì sẽ dùng trận pháp này để truyền tin đến, chuyện này là có thể xảy ra.
Chỉ là cho dù thứ này có dịch chuyển ngay trước mắt thì cũng không có sức thuyết phục vì suy cho cùng thì Diệp Viễn có thể tự bày trí một trận pháp sau đó dịch chuyển nó tới.
“Diệp Viễn, chẳng lẽ ngươi chỉ định dựa vào một trận pháp dịch chuyển mà muốn các vị trưởng lão kết tội Nhung Trạch ư?” Nhung Ấn cũng nghiêm nghị nói.
Diệp Viễn cười nói: “Trận pháp thì có thể làm giả nhưng tin tức trong trận pháp thì không thể làm giả! Chư vị nói xem có đúng không?”
Sắc mặt Nhung Ấn liền thay đổi, nói: “Ngươi... ngươi có thể khôi phục lại nội dung tin tức trong trận pháp sao? Đó... đó là điều không thể.”
Diệp Viễn nhún vai nói: “Tại hạ nghĩ bản thân có thể làm được.”
Nghe thấy Diệp Viễn nói vậy, phía bên Bạch Giác đều cảm thấy tinh thần phấn chấn hẳn lên. Còn đám người Nhung Ấn thì vô cùng kinh sợ, nếu như thật sự có thể khôi phục lại nội dung truyền tin vậy thì sẽ trở thành vấn đề lớn rồi.
Diệp Viễn không chút do dự, hai tay đưa ra như những bóng ma cố gắng lấy lại tin tức trong trận pháp.
Mọi người nín thở nhìn chằm chằm vào trận pháp.
Có một số người thì mong nội dung tin tức đó sẽ xuất hiện còn vài người thì lại không muốn như vậy.
Có điều tim ai cũng đều đang đập thình thịch.
Khoảng một khắc sau, dịch chuyển trận pháp đột nhiên lóe sáng lên rồi xuất hiện một hàng chữ.
“Cá đã cắn câu, ngày sau xin cảm tạ! Trạch!” Đây chắc hẳn là thông điệp được truyền đi cuối cùng.
Trái tim Nhung Tinh co thắt lại, toàn thân như bị rút hết sức lực. Hai mắt hắn ta gần như mù tịt liền ngồi phịch một cái xuống ghế.
Lúc này bầu không khí vô cùng trầm mặc.
Có điều Diệp Viễn vẫn chưa kết thúc. Rất nhanh, tin tức thứ hai đã xuất hiện trong trận pháp.
“Lấy danh nghĩa cấu kết để trừ khử, một nữa nhân Phương Tiêu đang trên đường đến! Cửu Sơn!” Đây rõ ràng là một tin tức do trưởng lão Lăng Cửu Sơn hồi đáp.
Sau đó một loại thông tin xuất hiện trong trận pháp.
Càng về sau gương mặt của mọi người càng trở nên khó coi.
Đặc biệt là ba người ngồi phía trên cùng với Nhung Côn, gương mặt đầy u ám không cắt ra nổi giọt máu.
Sau đó những thông tin xuất hiện trong trận pháp không còn liên quan đến Bạch Quang nữa. Trong số đó, ngoài những thông tin liên lạc bình thường thì còn rất nhiều những bí mật của Tộc Bạch Hổ nữa.
Nhìn thấy những thông tin này không cần nghĩ cũng biết cảm xúc của những vị trưởng lão này.
“Bịch!”
Án chỉ trước mặt đại trưởng lão nhanh chóng biến thành cục bột.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!