“Khà khà, xem ra cuối cùng ngươi cũng nhận ra rồi nhỉ! Long Hồn phản tổ lại xuất hiện trên người một nhân tộc, thật quá mỉa mai! Nếu ta đoán không sai, kiếp trước chắc chắn ngươi đã lãng phí thời gian mấy trăm năm, đến tận kiếp này mới có cơ duyên tu luyện công pháp của Long tộc nhỉ!” Linh thể Bạch Hổ vui sướng nhìn người khác gặp họa.
Cũng có thể hiểu được, linh thể Bạch Hổ này đang có chút ghen tị!
Không thể nghi ngờ, Long Hồn phản tổ và thân thể Bạch Hổ hoàn mỹ đều là những thứ cực kỳ hiếm thấy giữa các tộc của Tứ Đại Thần Thú. Mà độ hiếm của Long Hồn phản tổ càng cao hơn thân thể Bạch Hổ hoàn mỹ rất nhiều.
Vốn đã xác định được lai lịch thân thể Bạch Hổ hoàn mỹ của Bạch Quang, Diệp Viễn mừng thay cho hắn, ai mà ngờ được chính hắn cũng sở hữu một cái Long Hồn phản tổ.
“Thánh tổ tiền bối, Long Hồn phản tổ là cái gì vậy?” Diệp Viễn không nhịn được hỏi.
“Hừ! Ngươi dựa vào cái gì mà nghĩ ta sẽ nói cho ngươi biết? Muốn biết, tự cút đến Long tộc mà hỏi.” Linh thể Bạch Hổ hừ lạnh nói.
Diệp Viễn nghe vậy hơi sững sờ, linh thể Bạch Hổ này thế mà lại nổi lên tính khí ương bướng như trẻ con. Người trước mặt này có thật là thánh tổ đại nhân của tộc Bạch Hổ không vậy?
Nhưng mà vừa nói xong, linh thể Bạch Hổ dần trở nên mờ ảo.
“Hết giờ rồi, ngươi cứ phụ tá tốt tiểu tử này đi, đừng để bị Long tộc đè ép nổi trội! Bản thánh tổ phải đi đây!”
Nói xong, ánh sáng tỏa ra trên linh thể Bạch Hổ dần dần tối lại, cuối cùng hóa thành hư vô.
Diệp Viễn nhìn thấy cảnh này thật lâu vẫn không nói gì.
Không thể tưởng tượng được đi một chuyến vào lãnh địa tổ linh lại có thể gặp chuyện như này.
Hắn nghĩ nghĩ rồi chắp tay hỏi Phàn Lân: “Phàn Lân tiền bối…”
Chưa kịp dứt lời Phàn Lân đã đưa tay ra hiệu cho Diệp Viễn dừng lại, ẩn ý lên tiếng: “Thánh tổ đại nhân không muốn nói, tiểu tử ngươi cũng đừng làm khó ta! Chuyện này đừng nhắc lại nữa!”
Diệp Viễn không biết nói gì đành phải bỏ ý định này.
Ngay lúc đó, Bạch Quang khẽ hừ một tiếng, uy áp của Bạch Hổ cực đại nháy mắt bùng nổ, tràn ngập cả tòa đại điện!
Bạch Quang chậm rãi mở hai mắt ra, đứng giữa không trung giống như một pho tượng quân vương cao cao tại thượng, khinh thường chúng sinh.
Phàn Lân biến sắc, ngay lập tức lộ ra vẻ mặt mừng như điên.
Hắn hướng về phía Bạch Quang cúi đầu thật sâu, trên mặt các người thủ lăng khác cũng là dáng vẻ kính cẩn, theo chân Phàn Lân cùng nhau quỳ bái.
“Chúc mừng thiếu chủ thông qua thử nghiệm của thánh tổ, đột phá huyết mạch thánh cấp!” Đám người thủ lăng trăm miệng một lời nói.
Bạch Quang chậm rãi gật đầu: “Phàn Lân, lần này… đa tạ ngươi!”
Lúc này, thái độ của Phàn Lân đối với Bạch Quang lúc trước như hai người khác nhau, cung kính nói: “Đây là chức trách của người thủ lăng chúng ta, thiếu chủ không cần đa lễ!”
Bạch Quang gật đầu, không nói thêm gì nữa. Hắn nhẹ nhàng lướt xuống, đứng bên cạnh Diệp Viễn.
“Đại ca, không ngờ chúng ta đánh bậy đánh bạ thế mà chiếm được cơ duyên ở lãnh địa tổ linh này!” Bạch Quang cười nói với Diệp Viễn.
Đối với trạng thái hiện tại của Bạch Quang, Diệp Viễn cũng vạn phần kinh ngạc.
Thực lực của Bạch Quang không tăng lên bao nhiêu, nhưng vừa rồi có thể phóng ra uy áp của huyết mạch Bạch Hổ rõ ràng cao hơn huyết mạch vương cấp bình thường không biết bao nhiêu lần.
Diệp Viễn biết, ngày nay huyết mạch thánh cấp của yêu tộc cực kỳ khó có được.
Trong một thời đại chưa chắc có một người có thể sở hữu!
Nhưng mà sau khi Bạch Quang tiếp nhận khảo nghiệm của linh thể Bạch Hổ thì trực tiếp đột phá thánh cấp huyết mạch!
Đây rõ ràng là một sự tiến bộ đáng sợ, bởi vì tiến thêm một bước sau huyết mạch thánh cấp, chính là huyết mạch thần cấp!
Một khi đạt được huyết mạch thần cấp là Bạch Quang có thể đột phá Thần Cảnh, trở thành thần thú chân chính!
Phần cơ duyên này đối với Bạch Quang mà nói là quá lớn.
Diệp Viễn có thể luyện đan trợ giúp cho Bạch Quang đột phá cảnh giới, nhưng về huyết mạch của yêu tộc thì hắn đành bó tay.
Đây là yếu tố bên trong, đan dược không thể giúp được gì.
Huyết mạch lúc trước của Bạch Quang đã đạt đến vương cấp, nhưng so với huyết mạch thánh cấp thì còn cách một khoảng rất lớn.
Phải biết rằng bản thân tộc trưởng tộc Bạch Hổ cũng không thể đạt đến huyết mạch thánh cấp. Nhưng sau khi Bạch Quang vượt qua khảo nghiệm của linh thể Bạch Hổ thì đã đạt đến huyết mạch thánh cấp rồi!
Nếu không phải như thế, Phàn Lân sẽ không thay đổi thái độ lớn như vậy với hắn.
“Ha ha, hiện tại tiểu tử ngươi chính là thiếu chủ chân chính của tộc Bạch Hổ! Huyết mạch thánh cấp, một khi công khai tin tức này, các thế lực của yêu tộc chắc chắn sẽ xảy ra chấn động lớn.”
Bạch Quang có thể đột phá, đương nhiên Diệp Viễn sẽ vui mừng thay cho hắn.
Bạch Quang cười nói: “Bạch Quang có thể có hôm nay còn không phải là nhờ đại ca sao? Nếu không có đại ca, lúc này chắc ta sớm đã bị tước đoạt tư cách được đề cử thiếu tộc trưởng rồi.”
Lòng Bạch Quang sáng như gương, hắn biết tất cả những thứ này đều là Diệp Viễn cho hắn.
Đừng nói đến những chuyện trước kia, lần này đầu tiên là Diệp Viễn giúp hắn rửa sạch tội danh, sau đó giúp hắn cứu lấy tình yêu của hắn, sau lại xông vào tộc Thiên Ma Hổ cứu cha mẹ của Phương Tiêu.
Tất cả những chuyện này, hắn đều ghi tạc trong lòng.
Tuy rằng Diệp Viễn không nói gì nhưng trong lòng Bạch Quang hiểu rõ, trong lòng đại ca còn mang một mối thù lớn.
Một ngày nào đó, hắn tất nhiên sẽ giúp đại ca một tay.
“Có điều, chẳng lẽ đại ca không muốn biết chính xác Long Hồn phản tổ là cái gì sao?” Bạch Quang như cười như không nhìn Diệp Viễn.
Phàn Lân vừa nghe, vô cùng sợ hãi vội ngăn cản: “Thiếu chủ! Thánh tổ đại nhân…”
Bạch Quang tức giận liếc hắn ta, thản nhiên mở miệng: “Hắn ta là người thân của ta, hay đại ca là người thân của ta? Huống hồ thánh tổ đại nhân đã đi rồi, cho dù ta nói cho đại ca thì hắn ta cũng không biết, yên tâm đi!”
Phàn Lân nghe vậy thì sững người, ngượng ngùng lui sang một bên.
Thiếu chủ tộc Bạch Hổ cùng một người ngoài là người thân, hắn còn có thể nói cái gì?
Quan hệ giữa hai người bọn họ vô cùng tốt đẹp, vô cùng mật thiết.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!