Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Xích Tử Chi Tâm không phải là một trạng thái mà càng giống như một loại linh thể hơn.  

             Loại linh thể này trời sinh miễn nhiễm với ảo cảnh, vĩnh viễn bảo trì được bản tâm bên trong ảo cảnh, vô cùng lợi hại.  

             Nhưng mà từ xưa đến nay người có được Xích Tử Chi Tâm quá mức thưa thớt, thậm chí vạn năm khó cầu.  

             Bạch Quang không buồn liếc nhìn rừng Vấn Tâm, đi thẳng ra ngoài, chỉ có thể dùng Xích Tử Chi Tâm để giải thích.  

             Ngay lúc này, Vũ Mặc là người thứ hai đi ra khỏi rừng Vấn Tâm.  

             Thời điểm hắn nhìn thấy Bạch Quang, cả người sửng sốt không thôi.  

             Trong ba cửa ải này, hi vọng thắng lợi lớn nhất của hắn chính là rừng Vấn Tâm. Ai mà ngờ được hắn mới ở cửa thứ nhất đã ngã lộn nhào rồi.  

             Đã vậy lúc hắn nghe nói Bạch Quang sở hữu Xích Tử Chi Tâm trong truyền thuyết thì dù hắn trầm ổn cỡ nào cũng hiện lên vẻ hổ thẹn không thôi.  

             Hơn nữa Bạch Quang đã đi lại rừng Vấn Tâm đến hai lần rồi, ai thắng ai thua, không cần phải nói nữa.  

             Về phần Nhung Ninh còn tệ hại hơn nữa, hắn chậm hơn Vũ Mặc tới một canh giờ.  

             Vòng kiểm tra huyết mạch thứ hai được đo bởi siêu phẩm thánh khí, Huyết Hồn Thạch.  

             Huyết Hồn Thạch dùng để kiểm tra huyết mạch khác hoàn toàn so với việc cưỡng chế hiển thị, độ chính xác rất cao.  

             Hơn nữa Huyết Hồn Thạch kiểm tra huyết mạch là kiểm tra toàn diện, không chỉ đơn thuần là cường độ huyết mạch.  

             Người đầu tiên là Nhung Ninh, hắn thoạt nhìn không có áp lực gì lắm, tựa hồ bản thân hắn cũng hiểu rõ, hắn chỉ là một cái vai phụ yếu kém nên căn bản chẳng có hy vọng gì.  

             Nhung Ninh trích một giọt máu nhỏ vào Huyết Hồn Thạch, chẳng bao lâu Huyết Hồn Thạch có phản ứng.  

             “Huyết mạch lục sắc! Nhung Ninh sở hữu huyết mạch lục sắc! Thành tích này đã rất tốt rồi! Chỉ tiếc đối thủ của hắn là Vũ Mặc và Bạch Quang.”  

             Lúc dao động kết thúc, Huyết Hồn Thạch hiện ra màu lục phía trên, cho nên được nhận định là huyết mạch lục sắc.  

             Khảo nghiệm cường độ huyết mạch thông qua Huyết Hồn Thạch này được chia làm đỏ, cam, vàng, lục, thanh, lam, tím, bảy cấp độ từ cao đến thấp. Thấp nhất là đỏ, cao nhất là tím.  

             Nhung Ninh dừng lại ở huyết mạch lục sắc đã rất mạnh rồi.  

             Sau Nhung Ninh, Vũ Mặc cũng lặp lại hành động vừa rồi, trích máu nhỏ vào Huyết Hồn Thạch.  

             Huyết Hồn Thạch phát ra ánh sáng mãnh liệt, đầu tiên là đỏ, sau đó là cam rồi dần dần đậm lên.  

             Lúc thang màu vọt đến xanh biếc, hơn nữa từ xanh biếc chuyển thành màu xanh hơi yếu một chút.  

             Vũ Mặc biến sắc, ánh mắt nhìn chăm chăm vào Huyết Hồn Thạch, các đốt ngón tay gắt gao siết chặt.  

             “Thông qua! Thực sự thông qua rồi! Huyết mạch thanh sắc! Chính là huyết mạch thanh sắc, rất hiếm thấy! Cho dù là Nhung Tinh ở đây sợ cũng chỉ có như vậy! Bạch Quang muốn có huyết mạch cao hơn cả Vũ Mặc sợ là không dễ dàng gì.”  

             Lúc này, chuyện Bạch Quang có được thánh cấp huyết mạch còn chưa công khai, nên huyết mạch thanh sắc có thể xem là cực kỳ hiếm thấy rồi cho nên mọi người cũng không đánh giá cao Bạch Quang.  

             Nhưng ngay lúc Bạch Quang nhỏ máu vào Huyết Hồn Thạch, tất cả mọi người đều khiếp sợ không thôi!  

             Đỏ, cam, rồi vàng, một đường thẳng tiến.  

             Lúc đạt đến màu lục có thoáng chậm lại một chút nhưng vẫn tiếp tục đi thẳng. Sau đó chính là màu thanh, màu lam!  

             “Huyết mạch lam sắc! Màu sắc vẫn còn thay đổi, đừng nói là huyết mạch của Bạch Quang có thể vọt tới tử sắc luôn chứ?”  

             Chuyện này… quá biến thái rồi! Từ khi thần đạo tàn lụi tới nay, chưa có một ai đạt được huyết mạch tử sắc, cường độ huyết mạch của Bạch Quang có bao nhiêu cường đại chứ?”  

             “Mau nhìn kìa, thật sự tiếp tục! Tử sắc! Huyết mạch tử sắc!”  

             Huyết mạch tử sắc xuất hiện, cả đám người đều kinh sợ ngập trời. Không riêng gì người của tộc Bạch Hổ kinh hãi mà cả người của ba tộc khác đến dự lễ cũng khiếp sợ không thôi.  

             Huyết mạch tử sắc, đây là cấp bậc cao nhất mà Huyết Hồn Thạch có thể dự đoán được. Mà mười vạn năm qua, chưa từng có ai vượt qua tử sắc.  

             Cường độ huyết mạch tốt nhất chẳng qua chỉ đạt đến huyết mạch lam sắc.  

             Mà hôm nay cư nhiên sinh ra huyết mạch tử sắc, điều này có thể khiến bọn họ không sợ hãi được sao?  

             Nhung Côn nhìn thấy cảnh này, vuốt râu cười cười. Biểu hiện của Bạch Quang hôm nay làm hắn vô cùng nở mày nở mặt.  

             “Mau nhìn! Khảo nghiệm huyết mạch của Bạch Quang còn chưa chấm dứt! Huyết Hồn Thạch đang dần chuyển màu! Đã sắp… sắp thành màu đen rồi!” Phía sau bỗng có người hô lớn.  

             Nhung Côn và vài vị trưởng lão cùng các trưởng lão khác của tam tộc đột nhiên bật dậy, bị sự thay đổi của Huyết Hồn Thạch làm cho kinh sợ.  

             “Chẳng lẽ… chẳng lẽ huyết mạch của Bạch Quang đạt đến huyết mạch hắc sắc trong truyền thuyết? Đây… sao có thể chứ?” Bạch Ế kinh ngạc nói.  

             Huyết mạch hắc sắc chính là cấp bậc huyết mạch cao nhất của tộc Bạch Hổ! Tiềm lực cực lớn, căn bản không thể tưởng tượng được.  

             Cho dù là thời đại thần đạo thì người đạt được huyết mạch hắc sắc cũng là cực hiếm.  

             Loại huyết mạch này dường như chỉ có trong truyền thuyết!  

             Nhưng hôm nay truyền thuyết đã thực sự biến thành sự thật rồi!  

             Nhìn thấy cảnh này, Diệp Viễn vui vẻ mỉm cười.  

             Đây là kết quả hắn đoán được từ trước, thân thể Bạch Hổ hoàn mỹ chính là cấp bậc tồn tại của thánh tổ.  

             Làm cho Huyết Hồn Thạch biến đen là chuyện hợp tình hợp lý mà thôi.  

             Trước mắt tất cả mọi người, Huyết Hồn Thạch cuối cùng cũng biến thành màu đen hoàn toàn.  

             Tất cả mọi người hít một ngụm lãnh khí, đưa ánh mắt không thể tin nổi nhìn về phía Bạch Quang.  

             “Ôi… đại trưởng lão, theo ta thấy, vòng tỷ thí thứ ba cũng chẳng cần nữa. Tiềm lực của Bạch Quang người khác không thể so được, danh hiệu thiếu tộc trưởng thật sự về tay hắn rồi.” Bạch Ế nói.  

             Nhung Côn hít sâu một hơi, nhìn về phía các vị trưởng lão nói: “Chư vị trưởng lão có gì dị nghị không?”  

             “Không có! Bạch Quang thật sự đã làm cho Huyết Hồn Thạch đạt tới hắc sắc trong truyền thuyết, thành tựu tương lai không thể cân đo đong đếm được. Hắn không đảm đương cái chức thiếu tộc trưởng này thì ai xứng làm nữa chứ?”  

             “Không có ý kiến!”  

             “…”  

             Tất cả các tộc trưởng đều nhất trí, chuyện Bạch Quang là thiếu tộc trưởng là ván đóng thuyền rồi.  

             Nếu ngay cả huyết mạch hắc sắc cũng không thể làm thiếu tộc trưởng thì tộc Bạch Hổ sẽ trở thành một chuyện cười.  

             Nhung Côn nói: “Một khi đã như vậy, vòng khảo nghiệm thứ ba cũng không cần tiến hành nữa, tân nhiệm thiếu tộc trưởng của tộc Bạch Hổ chính là Bạch Quang! Các vị tân khách, mời ở lại tộc Bạch Hổ nghỉ ngơi một ngày, chờ lão phu bẩm báo việc này với tộc trưởng xong, sáng sớm mai sẽ cử hành lễ lên ngôi của thiếu tộc trưởng!”  

             Bạch Quang nghe được tin tức này từ miệng Nhung Côn thì thở phào một cái.  

             Hắn vì ngày hôm nay đã trả giá rất nhiều. Đương nhiên cũng trưởng thành rất nhiều.  

             Cuối cùng hắn cũng thành công trở thành thiếu tộc trưởng tộc Bạch Hổ.  

             Bất quá, đây không còn là mục tiêu của Bạch Quang nữa, từ khi biết được bí mật giữa tộc Bạch Hổ và tộc Thiên Ma Hổ thì mục tiêu của hắn đã to lớn hơn nhiều, chính là thống nhất hai tộc thành một tộc Bạch Hổ hoàn chỉnh.  

             Bạch Quang nhìn về phía Diệp Viễn, trong mắt tràn ngập cảm kích.  

             Nếu không có đại ca, tình cảnh hiện tại của hắn đã cực kỳ gian nan, càng đừng nói đến việc trở thành thiếu tộc trưởng.  

             Lúc mọi người muốn rời đi, Ngao Kiếm Ba đột nhiên mở miệng nói với Nhung Côn: “Côn huynh, Ngao mỗ có một yêu cầu quá đáng.”  

Nhấn Mở Bình Luận