Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Dứt lời Diệp Viễn yên lặng niệm chú ngữ, Thánh Long Lệnh đúng là trực tiếp bay ra khỏi tay của Long Tại Thiên, trở lại trong tay Diệp Viễn.  

             Sắc mặt Long Tại Thiên tối sầm xuống, bầu không khí hữu hảo lập tức bị phá hủy gần như không còn.  

             "Cơ Thanh Vân, ta gọi ngươi một tiếng Thanh Vân Tử không có nghĩa là ngươi có thể không đặt Long tộc vào mắt. Chớ nói ngươi bây giờ một thân một mình, dù là lúc trước ngươi vẫn còn là thiếu chủ Dược Vương Điện thì Long tộc ta cũng phải lấy lại Thánh Long Lệnh, Thánh Long Lệnh này hôm nay ngươi không giao cũng phải giao.” Long Tại Thiên trầm giọng nói.  

             Diệp Viễn không chút phiền não, ngược lại còn lãnh đạm cười nói: “Nếu ta nhớ không lầm về Thánh Long Lệnh này thì tựa hồ Long tộc còn có quy củ gì đó phải không?”  

             Long Tại Thiên nghe vậy không khỏi cứng người, lúc này mới nhớ tới cái quy củ kia.  

             Người có thể làm Thánh Long Lệnh nhận chủ, đó mới là người đứng đầu Long tộc.  

             Vừa nãy Diệp Viễn dễ dàng triệu hồi Thánh Long Lệnh, hiển nhiên Thánh Long Lệnh đã nhận hắn làm chủ nhân. Nên phải nói là, hiện tại Diệp Viễn chính là người đứng đầu Long tộc.  

             Đây... là chuyện gì chứ?  

             Một nhân loại làm sao có thể trở thành người đứng đầu Long tộc?  

             Nhưng câu hỏi đặt ra là, tại sao Thánh Long Lệnh lại nhận nhân loại làm chủ nhân, với kết quả này thì bọn họ đặt Long tộc ở vị trí nào?  

             Không biết vì cái gì mà Long Tại Thiên lại nóng giận với một món đồ vật rồi.  

             Nhìn thấy phản ứng tức giận của Long Tại Thiên, Diệp Viễn cười nói: “Xem ra đại trưởng lão biết rõ quy tắc này, vậy là dễ xử lý rồi. Cái khác tạm không nói đến, chỉ bằng thái độ của ngươi vừa rồi, có phải nên nói lời xin lỗi với ta trước hay không? Hay là đại trưởng lão có ý định khi sư diệt tổ?”  

             Diệp Viễn nở nụ cười nhẹ, yên lặng chờ đợi lời xin lỗi từ đại trưởng lão Long tộc.  

             Ngao Lâm thực sự nhìn không được Long Tại Thiên ở thế khó xử đành phải nói với Diệp Viễn: “Lão đệ, chuyện này… đại trưởng lão là tình thế cấp bách, cũng không có ý mạo phạm. Hay là nể mặt lão ca, chuyện này… coi như xong đi!”  

             Sắc mặt Long Tại Thiên khó coi, Diệp Viễn cầm Thánh Long Lệnh trong tay như cầm một thanh bảo kiếm, cho dù là Long tộc cũng không thể làm bừa!  

             Trừ khi bọn họ muốn khi sư diệt tổ cướp Thánh Long Lệnh từ trong tay Diệp Viễn.  

             Tuy nhiên, trong tư tưởng của gia tộc, coi trọng nhất là huyết mạch truyền thừa, tự nhiên cũng nhất kính tổ tiên. Bảo bọn họ vi phạm tổ huấn, quả thực còn khó hơn so với cắt thịt.  

             Long Tại Thiên đột nhiên cảm thấy Thánh Long Lệnh này đơn giản giống như một khúc xương cá mắc ở cổ họng, lên cũng không lên được, xuống cũng không xuống được, vô cùng khó chịu.  

             Thể diện của Ngao Lâm, nên Diệp Viễn tự nhiên sẽ cho, vì vậy gật đầu nói: “Được thôi, hôm nay cho lão ca một ít thể diện, nhưng mà… lần sau thì không dễ dàng như vậy đâu! Ta là chủ nhân của Thánh Long Lệnh, mặc dù các ngươi rất khó chịu với ta, ít nhất biểu hiện cũng nên có một chút tôn trọng, chỉ cần ta không nhìn thấy, các người sau lưng nói gì đó đều là chuyện của các người.”  

             Diệp Viễn biết lần này đi Long tộc, tất nhiên sẽ có nhiều điều khó dễ.  

             Mục tiêu cuối cùng tự nhiên là vì sở hữu Thánh Long Lệnh.  

             Mà thực lực hiện tại của hắn quả thực quá yếu, cho dù bọn họ biết hắn là Cơ Thanh Vân cũng không thật sự đặt hắn vào mắt.  

             Vì vậy, mục đích của Diệp Viễn rất đơn giản: Có khó chịu, nhịn!  

             Bằng không chính là khi sư diệt tổ!  

             Mà tội danh này, Long tộc bình thường cũng không thể gánh nổi.  

             ...  

             Sau một hồi trò chuyện Diệp Viễn lại đi gặp Nhung Tiêu.  

             Mục đích gặp Nhung Tiêu của hắn rất đơn giản, muốn đem vài người trong địa lao của tộc Bạch Hổ đi.  

             Vốn dĩ hắn định trực tiếp đưa người đi, nhưng bây giờ tộc Bạch Hổ nợ hắn một ân tình lớn, yêu cầu này không thể coi là quá đáng.  

             Hơn nữa Diệp Viễn không thả bọn họ đi mà là nô dịch bọn họ mấy nghìn năm, cũng xem như tiếp tục để bọn hắn chuộc tội cho những việc bọn hắn đã làm trước kia.  

             Khi thân ảnh của Diệp Viễn xuất hiện trong địa lao Bạch Hổ lại gây ra một sự chấn động lần nữa. “Ta chỉ đưa ba người đi ra ngoài, yêu cầu cũng không cao, làm nô bộc cho ta một ngàn năm, ta sẽ thả ngươi tự do!”  

             Một câu của Diệp Viễn liền khiến mọi thứ như bùng nổ.  

             Hắn đã mặc cả với Nhung Tiêu và cuối cùng có được ba danh ngạch.  

             Những người này là trọng tội của tộc Bạch Hổ, Nhung Tiêu có thể cho Diệp Viễn ba ngạch, vốn đã là đi cửa sau rất lớn rồi.  

             Hơn nữa, Nhung Tiêu biết rằng những người mà Diệp Viễn bắt đi hẳn là những người rất mạnh.  

             Cho dù chỉ có thời gian ngàn năm, nhưng nếu sau này đối thủ trả đũa tộc Bạch Hổ, tộc Bạch Hổ có lẽ sẽ bị thương vong nặng nề.  

             Nhung Tiêu thực sự đã mạo hiểm.  

             Không ai nghĩ rằng Diệp Viễn thực sự đã hoàn thành lời hứa ban đầu của hắn là đưa mọi người ra ngoài!  

             Nhất là những người lần trước nhạo báng Diệp Viễn, từng người chờ đợi lo lắng, rất sợ Diệp Viễn sẽ bỏ lại bọn họ.  

             Bọn họ đã bị mắc kẹt trong địa lao Bạch Hổ nhiều năm, một thân thực lực đã mất đi hơn phân nửa.  

             Nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ là cái chết. Họ không muốn ở lại nơi kinh khủng này một phút nào nữa.  

             Ngao Khiên là người đăng ký đầu tiên, ngay lập tức hét lên: "Lão đệ, ta đồng ý làm người hầu của ngươi một ngàn năm, không, hai ngàn năm, chỉ cần ngươi đưa ta ra ngoài! Ngươi xem, ta và Đằng lão cùng nhất mạch. Ngươi thế nào cũng nên xem xét mà chọn ta?"  

             Diệp Viễn gật đầu nói: "Ngươi tính một cái! Ký kết khế ước linh hồn trước, tộc Bạch Hổ sẽ cho ngươi ra ngoài."  

             Khi Ngao Khiên nghe thấy lời này, hắn vui mừng khôn xiết, nhanh chóng ký khế ước linh hồn với Diệp Viễn, giao dịch này có thể coi như đã hoàn thành.  

             “Oành!”  

             Cửa ngục đột nhiên mở ra, một bóng đen lao ra, là một con Thanh Long!  

             “Ha ha ha… Ngao Khiên ta bị mắc kẹt hai vạn năm, cuối cùng ta cũng ra ngoài được rồi!”  

             Ngao Khiên cười điên cuồng. Sau khi nhảy múa lung tung một lúc, Ngao Khiên cuối cùng cũng biến thành hình người, đi đến chỗ Diệp Viễn cúi thấp đầu, “Ngao Khiên tham kiến đại nhân!”  

             Nhìn Ngao Khiên thật sự có thể đi ra, những người khác rốt cuộc không nhịn được nữa.  

             “Đại nhân, ta nguyện ý làm người hầu của ngài!”  

             “Đại nhân, ta cũng nguyện ý!”  

             Những tù nhân này ra sức chen lấn, rất sợ Diệp Viễn bỏ sót.  

             Tuy nhiên, Diệp Viễn đương nhiên sẽ không chọn những người có thực lực kém.  

             Hắn hỏi Ngao Khiên: "Ngoài ngươi ra, còn có ai mạnh nhất?"  

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận