Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Nhìn thấy cảnh này, Kiếm Vô Song lập tức xù lông!  

             “Cơ Thanh Vân, tên đê tiện còn hơn tiểu nhân! Thiên Kiếm Tông chúng ta đang bao vây tiêu diệt Thất Tinh Mịch La, vậy mà ngươi lại ngồi mát ăn bát vàng! Giao Thất Tinh Mịch La ra đây ta tha cho ngươi sống!”  

             Diệp Viễn trưng vẻ mặt vô tội nói: “Kiếm đại thiếu gia của ta, ta chính là ân nhân cứu mạng của ngươi, ngươi đối xử với ân nhân cứu mạng như vậy sao? Thất Tinh Mịch La đã thành dược tinh, lấy thực lực của ngươi căn bản không thể đối phó được. Nếu không phải ta lấy nó thì hiện tại ngươi đã thành một cái thi thể rồi.”  

             Kiếm Vô Song cứng người, vừa rồi hắn tránh trái tránh phải, rõ ràng đã không chống đỡ nổi.  

             Gai sắc kia mà phóng một lúc nữa thì kết quả như thế nào thật đúng là khó nói.  

             Nhưng mà vừa rồi hắn nhìn thấy Kiếm Thập Tam và Thái Cổ Thiên Sư đánh đến trời đất mù mịt, chính mình cũng bị Thất Tinh Mịch La đánh cho mặt xám mày tro, cuối cùng bị Cơ Thanh Vân chiếm tiện nghi, hắn căn bản không tiếp thu được kết quả này.  

             “Thối lắm! Rõ ràng là ngươi trộm Thất Tinh Mịch La của ta, còn ở nơi này khoe mẽ, thật sự là kẻ vô sỉ!” Kiếm Vô Song quát lên.  

             Kiếm Vô Song cảm thấy mình sắp hỏng mất rồi, vì sao mình suýt chút nữa bị gai Thất Tinh Mịch La đâm đến chết, người này lại tùy tay đã hái được nó?  

             Phải biết rằng, Diệp Viễn hiện tại chỉ là Đạo Huyền tầng một mà thôi!  

             Diệp Viễn bị sự vô sỉ của người kia đánh bại, đành phải nói: “Được rồi được rồi, cứ cho là ta trộm Thất Tinh Mịch La của ngươi đi, vậy ngươi muốn xử lý ta thế nào?”  

             Lòng Kiếm Vô Song đầy căm phẫn, không chút nghĩ ngợi rút trường kiếm ra, nói: “Để lại Thất Tinh Mịch La, tha cho ngươi sống!”  

             Vẻ mặt Diệp Viễn nghi ngờ hỏi: “Thật sự muốn ta để lại?”  

             “Vô nghĩa, rốt cuộc ngươi có để lại hay không?”  

             Diệp Viễn bất đắc dĩ nói; “Được, ngươi đã muốn, vậy cho ngươi đi.”  

             Dứt lời, Diệp Viễn cứ thế ném Thất Tinh Mịch La tới.  

             Kiếm Vô Song thấy thế không khỏi vui vẻ, theo bản năng đưa tay tiếp lấy.  

             Thất Tinh Mịch La này với hắn quá quan trọng, không có nó, hắn không đột phá được Hư Huyền Cảnh!  

             Nhưng mà ngay sau đó, sắc mặt Kiếm Vô biến đổi mạnh mẽ.  

             Thất Tinh Mịch La kia thoát khỏi bàn tay Diệp Viễn, lập tức giống như sống lại, gai sắc đầy trời lại đâm về phía Kiếm Vô Song lần nữa.  

             Lần này Kiếm Vô Song đứng quá gần, căn bản không thể tránh.  

             Ngay tại thời khắc chỉ mành treo chuông, mấy lượt kiếm phá không đánh tới.  

             “Xì xì xì…”  

             Gai sắc bị kiếm phá vỡ.  

             Thân ảnh đang gào thét chạy tới, không phải Kiếm Thập Tam thì là ai?  

             Nhưng mà lúc này nơi trên người Kiếm Thập Tam cũng có lỗ hổng, hơi thở cực kỳ hỗn loạn, còn có vết máu chảy thành vệt dài.  

             Rất hiển nhiên là vừa trải qua một trận đại chiến.  

             Nhìn thấy Diệp Viễn, sắc mặt Kiếm Thập Tam hơi trầm xuống, nói: “Cơ Thanh Vân, ngươi dám giết Vô Song, ngươi muốn chết!”  

             Diệp Viễn bất đắc dĩ nói: “Người Thiên Kiếm Tông các người đều không nói đạo lý như vậy sao? Vừa rồi ta cứu Kiếm Vô Song, hắn nói ta cướp Thất Tinh Mịch La của hắn, ta trả Thất Tinh Mịch La cho hắn, ngươi còn muốn giết ta.”  

             Kiếm Thập Tam hừ lạnh nói: “Hừ! Thần Vực ai chả biết ngươi đối đầu với Vô Song, ngươi có trái tim nhân hậu vậy sao?”  

             Diệp Viễn thở dài nói: “Đó là Kiếm Vô Song tự mình đa tình coi ta là đối thủ một mất một còn. Còn đối với ta thì hắn chưa đủ tư cách.”  

             Kiếm Thập Tam nghe vậy không khỏi cứng người lại, muốn mở miệng phản bác nhưng lại không tìm thấy cái gì để nói.  

             Diệp Viễn đang trình bày một sự thật. Bất kể là kiếp trước hay kiếp này, Kiếm Vô Song cho tới bây giờ đều không được Diệp Viễn coi là đối thủ trong mắt. Là Kiếm Vô Song tự mình tình nguyện nghĩ thế, coi Diệp Viễn là tử địch.  

             Năm đó Kiếm Vô Song vì Mộ Linh Tuyết khiêu khích Cơ Thanh Vân, kết quả suýt chút nữa bị Cơ Thanh Vân phế bỏ.  

             Khi đó mặc dù bọn họ đều là truyền nhân của hai đại thánh địa siêu cấp, nhưng thực lực của bọn hắn cách nhau quá xa!  

             Đến đời này, Diệp Viễn cầm thần khí trong tay, còn mang theo một đống cường giả Hư Huyền, đối phó với Kiếm Vô Song căn bản không cần ra tay.  

             Nhưng mà lời này khi lọt vào tai Kiếm Vô Song, cũng coi như giẫm tự tôn của hắn xuống đất, hắn rít gào nói: “Cơ Thanh Vân, có bản lĩnh ngươi không dùng thần khí, chúng ta đấu với nhau tay không! Chỉ bằng với chút thực lực hiện tại của ngươi, không đủ nhét kẽ răng ta!”  

             Lúc này Kiếm Vô Song đã hoàn toàn mất đi lý trí.  

             Hắn cảm thấy được, Diệp Viễn chính là khắc tinh từ trên trời phái xuống, chuyên nhắm vào hắn.  

             Nhưng mà sau khi Kiếm Thập Tam nghe xong, hận không thể tìm một cái lỗ chui xuống.  

             Khi võ giả chiến đấu, cho tới bây giờ cũng không có nói người khác nên dùng cái gì không dùng cái gì. Chiến sống chết, mọi thứ đều là một phần thực lực, còn có vận khí bên trong nữa.  

             Chỉ cần có thể chiến thắng đối thủ, thủ đoạn gì cũng không thành vấn đề.  

             Có thể có được thần khí, đó chính là một phần thực lực của Diệp Viễn, nào có đạo lý bắt người ta chiến tay không?  

             Lời này của kiếm Vô Song coi như cũng biểu hiện bản thân thất bại.  

             Diệp Viễn nghe xong cười nhạt nói: “Thật không? Vậy ngươi tiếp một chiêu này của ta thử xem!”  

             Kiếm Vô Song còn chưa khôi phục tinh thần, một cỗ hồn lực đáng sợ đã mở ra, thần hồn của hắn nhất thời chìm vào trong bóng tối.  

             Kiếm Vô Song thấy thế, sắc mặt không khỏi biến đổi mạnh: “Vạn Hồn Tịch Diệt! Ngươi… cảnh giới thần hồn của ngươi đã đột phá đến Đan Đế cao cấp!”  

             Giờ khắc này, Kiếm Vô Song bỗng nhiên cảm thấn thần hồn của mình có xu thế sắp tán loạn, cả người bị vây trong trạng thái đần độn.  

             Năm đó, Diệp Viễn chỉ dùng một chiêu này đã khiến hắn bị thương nặng, không nghĩ tới trải qua một đời, Kiếm Vô Song dưới chiêu này vẫn không thể phản kháng như trước kia.  

             Luyện đan sư không phải là không hề phản kháng lại được võ giả, nếu như thần hồn bí kỹ của luyện đan sư đủ mạnh, võ giả cũng sẽ rất đau đầu.  

             Giống như Cơ Chính Dương, Hàn lão nhân, bọn họ giết cường giả Hư Huyền có thực lực yếu kém cũng chỉ cần một khoảnh khắc đó thôi.  

             Trừ khi võ giả có thể trong thời gian ngắn giết chết luyện dược sư, hoặc là có thánh khí phòng ngự thần hồn cường đại, còn không chỉ có thể khoanh tay chịu chết.  

             “Đừng… đừng, ta... ta nhận thua!” Kiếm Vô Song hoàn toàn điên rồi.  

             Kiếm Thập Tam không nhúng tay, hắn nhìn ra Diệp Viễn không có sát ý, nhưng cảm nhận được Vạn Hồn Tịch Diệt của Diệp Viễn, sắc mặt hắn vẫn hết sức khó coi.  

             Hắn không ngờ rằng, một lần luân hồi, Kiếm Vô Song ở trước mặt Cơ Thanh Vân vẫn không thể phản kháng như trước.  

             Hắn không trách Kiếm Vô Song, thiên phú của Kiếm Vô Song cả Thiên Kiếm Tông đều biết. Muốn trách, cũng chỉ có thể trách Cơ Thanh Vân quá mức cường đại!  

             Sinh ra cùng thời với một thiên tài như vậy, quả thực chính là bi ai.  

             Trong chớp mắt, hồn lực lui về như thủy triều rút, áp lực lên thần hồn của Kiếm Vô Song nhẹ đi, sau đó hắn thở phì phò từng ngụm từng ngụm.  

             Hắn cảm giác mình vừa đi dạo một vòng quỷ môn quan.  

             Diệp Viễn thản nhiên nói với Kiếm Thập Tam: “Tuy rằng Kiếm Vô Song liên tiếp khiêu khích ta, nhưng ta với hắn không có thâm cừu đại hận. Nếu ta muốn giết hắn, hắn đã chết không biết bao nhiêu lần. Dù năm đó ta có giết hắn thật thì Thiên Kiếm Tông các ngươi cũng đâu có năng lực làm khó dễ được ta? Tuy rằng hắn không coi ai ra gì, nhưng tội không đáng chết.”   

Nhấn Mở Bình Luận