“Tốt lắm, ngươi đã trở lại thì cũng không còn chuyện của ta nữa. Thất Tinh Mịch La ngươi có thể tự thu phục. Ta chỉ thuận đường đi ngang qua, đi trước đây.”
Dứt lời, Diệp Viễn chuẩn bị mang theo đám người Ngao Khiên rời đi.
Tuy rằng Thất Tinh Mịch La là đồ tốt, nhưng Diệp Viễn cũng không cần.
Sở dĩ vừa rồi hắn ra tay, thật sự chỉ là thuận tay cứu Kiếm Vô Song một mạng mà thôi.
Nhưng mà Kiếm Vô Song vẫn như cũ không muốn buông tha, quát to: “Thập Tam thúc, rõ ràng người này là vì Thất Tinh Mịch La, chỉ là thấy người trở về mới không dám ra tay! Người này bụng dạ khó lường, không thể để cho bọn hắn đi!”
Kiếm Thập Tam trầm giọng nói: “Đứng lại!”
Diệp Viễn dừng cước bộ, cười nhạt nói: “Như thế nào, ngươi tính để ta lại à?”
Kiếm Thập Tam nói: “Ngươi nói mấy câu đã đuổi ta đi, vậy không phải bổn tọa rất mất mặt à? Ngươi là tâm ma của Vô Song, chỉ cần giết ngươi, cho dù không có Thất Tinh Mịch La thì hắn cũng có thể đột phá Hư Huyền Cảnh. Lúc ở lối vào ta cố kỵ những người khác mới không ra tay.”
Kiếm Thập Tam là người như thế, ý định ban đầu rất khó dao động.
Lời nói của Diệp Viễn vừa rồi có lực công kích rất lớn với hắn. Nhưng mà tâm tư muốn giết Diệp Viễn của hắn chưa từng mất đi.
Không vì cái gì khác, chỉ bởi vì Diệp Viễn là ma chướng trong lòng Kiếm Vô Song.
Chỉ cần là điểm này cũng đủ cho Diệp Viễn chết một vạn lần!
Nói giết là giết, Kiếm Thập Tam không do dự, trong nháy mắt triển khai lãnh vực Thần Vương, vô số thanh kiếm lóe ra từ bên trong lãnh vực, tiến hành đủ loại công kích khác nhau.
Nhưng mà đúng lúc này, Thần Vương lãnh vực của một người đột nhiên xuất hiện dữ dội, va chạm trực tiếp với lãnh vực của Kiếm Thập Tam.
Đập vào mắt hắn chính là một đại dương mênh mông!
“Long Đằng Tứ Hải!”
Đây chính là lãnh vực Thần Vương của Ngao Khiên!
Tuy rằng lãnh vực Thần Vương của Kiếm Thập Tam mạnh, nhưng đối mặt với một đại dương mênh mông, kiếm của hắn căn bản không thể xuyên thấu.
Nhìn thấy cảnh tượng này, trên mặt Kiếm Thập Tam lộ vẻ hoảng hốt.
“Lại… lại là một cường giả Hư Huyền! Cái này… điều này sao có thể?” Kiếm Thập Tam mở to hai mắt không thể tin được.
Ở lối vào Vạn Cổ Dược Viên hắn biết Diệp Viễn lập tức tạo ra hai cường giả Hư Huyền. Mà hiện tại, bên người hắn lại có nhiều thêm một cường giả Hư Huyền có thực lực tương đương với mình!
Từ khi nào cường giả Hư Huyền có nhiều như vậy?
Hiện tại Diệp Viễn mang theo thế lực này đi ra ngoài, hoàn toàn có thể tạo dựng một cái thánh địa siêu cấp mới!
Cường giả Hư Huyền của một thánh địa siêu cấp, ít thì ba năm người, nhiều thì sáu bảy, bên người Diệp Viễn đã có đến ba là quá đủ rồi!
Cường giả Hư Huyền cũng không phải chỉ dựa vào tài nguyên dồi dào là có thể bồi dưỡng được.
Muốn bồi dưỡng một cường giả Hư Huyền, đầu tiên phải tiêu hao tài nguyên vô cùng đáng sợ, nhưng như vậy còn chưa đủ.
Một thế lực lớn có thể cắn răng dùng tài nguyên bồi dưỡng đến cảnh giới Thần Vương, nhưng tuyệt đối không thể sử dụng tài nguyên để bồi dưỡng ra cường giả cảnh giới Hư Huyền được.
Phải bước từng bước, nếu không có tư chất tuyệt đỉnh thì tuyệt đối không thể đạt được.
Đối với những người bình thường mà nói, bọn họ không thể bước vào Hư Huyền Cảnh.
Giống như Khương Thái Thương và Võ La, nếu không có đan dược của Diệp Viễn, bọn họ căn bản không thể bước qua được bước cuối cùng này.
Cho nên sau khi bọn họ đạt được Hư Huyền Cảnh đã một mực trung thành với Diệp Viễn.
Thế nhưng, cường giả Thần Vương bên người Diệp Viễn vậy mà đều biến thành cường giả Hư Huyền, điều này sao có thể khiến Kiếm Thập Tam không sợ hãi?
Kiếm Thập Tam đã biết rõ biểu hiện của Diệp Viễn trong khoảng thời gian ở Vân Cao Thành.
Chỉ dùng phương pháp kim châm sí huyệt của Diệp Viễn, Khương Thái Thương và Võ La đã gần đạt tới Thần Vương đỉnh phong. Về phần Ngao Khiên trước mắt này, cũng căn bản không có thực lực mạnh như hiện tại.
Nhưng mà hiện tại, Ngao Khiên đã chân chính có thể dùng thực lực đối kháng với mình.
Diệp Viễn mặc kệ kinh ngạc của Kiếm Thập Tam, sắc mặt lạnh lùng nói: “Kiếm Vô Song tuy rằng không đúng với ta, nhưng đây cùng lắm là trò trẻ con của người trẻ tuổi. Hiện tại Thiên Kiếm Tông các ngươi muốn cùng không chết không ngừng sao? Như vậy… ngươi nên chuẩn bị tốt nhận lửa giận của ta đi!”
Kiếm Thập Tam biến sắc, bị khí thế của Diệp Viễn chấn động.
Tất cả mọi người đều nghĩ, Diệp Viễn mất đi sự bảo hộ khổng lồ của Dược Vương Điện nhất định là một câu không chống được nhà, ai cũng đều có thể đến cắn một miếng.
Nhưng lúc này Kiếm Thập Tam mới phát hiện, Diệp Viễn căn bản là khối xương cứng, bất động hoàn toàn!
Thuật luyện đan của người này càng biến thái hơn so với đời trước!
Rốt cục, Kiếm Thập Tam từ trong khiếp sợ tỉnh lại, thay một khuôn mặt tươi cười nói: “Ha ha, vừa rồi chỉ là đùa thôi! Thiên Kiếm Tông cùng với ngươi cũng không có nhiều thù hận, việc ngày xưa đều là do Vô Song không hiểu chuyện. Ta thay hắn xin lỗi ngươi, hai nhà chúng ta bắt tay giảng hòa, thế nào?”
Khu vực năm mươi vạn năm là nơi căn bản là đệ tử Thiên Kiếm Tông không vào được, nếu không khi bọn họ nhìn thấy phó tông chủ của mình vậy mà cúi đầu với một tiểu tử Đạo Huyền tầng một thì chỉ sợ tròng mắt đã rớt ra.
Trên thực tế, tròng mắt của Kiếm Vô Song cũng sắp rớt ra rồi.
“Thập Tam thúc, ta cùng người kia không đội trời chung! Không phải chỉ là ba cường giả Hư Huyền thôi sao, Thiên Kiếm Tông chúng ta sao lại sợ hắn? Lần này trở về, ta sẽ mời phụ thân ra tay, nhất định phải giết người kia!” Kiếm Vô Song rít gào nói.
Kiếm Thập Tam trầm sắc mặt, quán lớn: “Câm miệng cho ta! Ngươi đừng có không chịu thua! Nói nữa vô nghĩa, hiện tại ta sẽ phong ấn nguyên lực của ngươi, cho người đem ngươi về Thiên Kiếm Tông! Còn có, từ nay về sau ngươi không được tìm cớ gây sự với Cơ công tử, nếu không ta sẽ không tha cho ngươi!”
Kiếm Vô Song không thể tin được nhìn Kiếm Thập Tam, cả người đều ngây ngẩn.
Cho tới nay, Thập Tam thúc là người hiểu hắn nhất, chưa từng phát hỏa lớn như vậy với hắn.
Lúc này đây, xem ra là thật sự tức giận rồi.
Mặc dù Kiếm Vô Song hắn có địa vị cao ở Thiên Kiếm Tông, nhưng vẫn vô cùng kính sợ Thập Tam thúc.
Diệp Viễn cười nói: “Ha ha, Thập Tam ca không cần phải như thế, có thái độ của ngươi, ta rất an tâm. Nhưng mà… ngươi biết ta hiện tại cô đơn một mình, thái độ làm người không thể rộng lượng giống như trước kia. Nếu có người mãi khiêu khích, ta sẽ không có tính tình tốt như vậy đâu.”
Ý tứ của Diệp Viễn rất rõ ràng, quản cho tốt cháu ngươi, đừng cho hắn ra ngoài cắn loạn.
Bồ Tát cũng biết tức giận, tiếp theo, hắn thật sự sẽ hạ sát thủ.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!