Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Kiếm Thập Tam nhướng mày, nói: “Ngươi biết được gì sao?”  

             “Ta cũng không biết, nhưng luôn có loại cảm giác không tốt.” Diệp Viễn nói.  

             Kỳ thật năm trăm năm trước Cơ Chính Dương từng dẫn hắn vào nơi sâu nhất, lúc ấy hắn không hiểu cái gì cả. Nhưng Cơ Chính Dương nói cho hắn, ở sâu bên trong Vạn Cổ Dược Viên có một sự tồn tại mà hắn cũng rung động.  

             Diệp Viễn phỏng chừng lần này thật sự là thứ kia có dị động.  

             Nhưng dị động này rốt cuộc là cái gì thì Diệp Viễn cũng không biết.  

             “Chính ngươi cũng không biết, lại nói ta không cần nghĩ tới?”  

             “Ta chỉ là có ý tốt, tin hay không tùy ngươi! Linh dược thần cấp? Ha ha, trên đời này còn có thể sinh ra linh dược thần cấp sao? Cũng không biết là ai bụng dạ khó lường, nói ra lời đồn thổi như vậy.” Diệp Viễn cười lạnh nói.  

             Kiếm Thập Tam cũng không có ý phản bác lời Diệp Viễn, trầm tư một lát, nói: “Vậy xin cảm ơn ý tốt của Cơ công tử. Nhưng mà… chắc ngươi biết đối với ta mà nói thì Thần Cảnh có ý nghĩa gì, Kiếm mỗ không thể vì một câu của ngươi mà rời khỏi lần tranh đoạt này. Nếu không khi ta về, cũng không có một cái công đạo cho tông chủ.”  

             Diệp Viễn gật đầu, không nói gì, lập tức rời khỏi.  

             Hắn cũng chỉ là thuận miệng nói, về việc đối phương có rời khỏi hay không, không phải thứ hắn có thể quyết định.  

             Nhưng mà Diệp Viễn dám khẳng định, lần này biến cố của Vạn Cổ Dược Viên không đơn giản như vậy.  

             Linh dược thần cấp xuất thế chỉ sợ là một vỏ ngụy trang.  

             Huống hồ, nếu như có linh dược thần cấp xuất thế, liệu ai có thể lấy được?  

             Sau khi Diệp Viễn đi, Kiếm Vô Song khó chịu nói: “Thập Tam thúc, vì sao thúc phải sợ chí khí của người khác, diệt uy phong của mình? Chẳng lẽ Thiên Kiếm Tông sợ kẻ một mình là hắn?”  

             “Kẻ một mình? Ngắn ngủi trong mười ngày, hắn đã tạo ra ba cường giả Hư Huyền, ngươi còn dám nói hắn một mình? Vô Song, ngươi là một trong những thiên tài có thiên phú cao nhất Thần Vực, nhưng so sánh với hắn, ngươi còn kém quá xa! Đời trước, hắn chính là thiếu chủ Dược Vương Điện. Theo ta thấy, thuật luyện đan của hắn chỉ sợ đã siêu việt hơn Cơ Chính Dương năm đó! Chỉ cần thực lực của hắn khôi phục đến lúc toàn thịnh, hắn có lẽ sẽ là luyện đan sư mạnh nhất Thần Vực! Thiên Kiếm Tông đương nhiên không sợ hắn, nhưng mà đối thủ như vậy chúng ta không nên trêu chọc! Cơ Thanh Vân này vẫn nên giao lại cho Cơ Thương Lan suy nghĩ đi.” Kiếm Thập Tam sâu sắc nói.  

             Sắc mặt Kiếm Vô Song biến ảo không ngừng, không phải hắn không biết hắn kém Diệp Viễn, hắn chỉ là không muốn thừa nhận mà thôi.  

             Hắn vẫn thích Mộ Linh Tuyết, cực kỳ thích.  

             Nhưng mà cả Thần Vực đều biết Mộ Linh Tuyết có ý với Cơ Thanh Vân!  

             Bắt hắn thừa nhận mình không bằng tình địch, đánh chết hắn cũng không tình nguyện!  

             Vốn ban đầu Kiếm Vô Song nghĩ Diệp Viễn sống lại, bất kể là thực lực hay thân phận đều không thể so sánh với kiếp trước, muốn hung hăng đạp hắn một chút.  

             Kết quả là bị đạp lại.  

             Thế nhưng, đó là do Diệp Viễn dùng thần khí, hắn căn bản không có cái gì.  

             Chỉ là hiện tại, Diệp Viễn dựa vào thuật luyện đan tạo nên ba cường giả Hư Huyền, cái này quá khủng bố!  

             Tuy rằng hắn rất không muốn thừa nhận nhưng Kiếm Vô Song hiểu được, Kiếm Thập Tam nói chính là sự thật.  

             “Nếu hắn vẫn là Cơ Thanh Vân kiếp trước, ta cũng sẽ không để hắn vào mắt. Nhưng trải qua biến Dược Vương Điện hai mươi năm trước, rõ ràng là hắn đã trưởng thành hơn rất nhiều, cũng đáng sợ hơn rất nhiều! Ngươi lại đi chọc hắn, khó bảo đảm hắn không hạ chiêu giết ngươi! Vô Song, ngươi đã phí thời gian hơn mười năm, cũng nên trưởng thành đi! Tuy rằng đại ca có thực lực nghiêng trời, nhưng không có khả năng bảo vệ ngươi cả đời. Chân chính có thể bảo vệ ngươi chỉ có chính ngươi! Tự ngẫm lại đi!”  

             …  

             Diệp Viễn mang theo mọi người xuyên qua khu vực năm trăm nghìn năm, rất nhanh tìm được một gốc cây là linh dược cấp chín tên là Kiếm Cương Tiên Thảo.  

             Kiếm Cương Tiên Thảo này, dùng để phân tán năng lượng kiếm trong người võ giả, có tác dụng đáng kinh ngạc.  

             Ba thuộc hạ của mình đều đột phá, hắn tự nhiên không thể quên huynh đệ của mình - Huống Thiên Minh.  

             Sau khi lấy được Kiếm Cương Tiên Thảo, Diệp Viễn nhanh chóng giúp Huống Thiên Minh luyện chế đan dược.  

             “Huống huynh, kiếm ý của Cơ Thương Lan vô cùng bá đạo, mặc dù có đan dược phụ trợ, trong thời gian ngắn cũng không cách nào trừ bỏ. Trong giai đoạn này, huynh hãy bế quan trong Hạo Thiên Tháp, chờ hoàn toàn loại bỏ kiếm ý, ta lại để huynh ra.” Diệp Viễn Đạo.  

             Huống Thiên Minh lắc đầu nói: “Lão đệ, trong Vạn Cổ Dược Viên nguy hiểm tứ phía, nói không chừng ta còn có chút tác dụng. Dù sao vết thương này không phải ngày một ngày hai, ta cũng không vội.”  

             Diệp Viễn cười nói: “Hiện giờ Ngao Khiên đã khôi phục một phần thực lực, so với Kiếm Thập Tam cũng không yếu hơn bao nhiêu, huynh cứ an tâm bế quan là được.”  

             Huống thiên Minh không thể cãi lời Diệp Viễn, cuối cùng vẫn phải đi vào Hạo Thiên Tháp bế quan.  

             Sau khi Huống Thiên Minh bế quan, Diệp Viễn tiếp tục dẫn người đi tìm kiếm linh dược, cuối cùng tìm được Chu Nhan Ngạo Tâm Quả, nhưng Ngao Khiên còn cần một loại linh dược khác là Không U Thiên Lan, ngay cả Diệp Viễn cũng không thể tìm được.  

             Mặc dù linh dược trong Vạn Cổ Dược Viên cực kỳ phong phú nhưng không phải có tất cả.  

             Không U Thiên Lan chính là linh dược cực kỳ hiếm thấy, lần trước Diệp Viễn đi vào cũng chưa từng thấy, nên đương nhiên không tìm được.  

             Sau khi dừng lại ở khu vực năm mươi vạn năm khoảng mười ngày, Diệp Viễn mang theo mọi người, tiến vào khu vực nguy hiểm nhất, khu vực một trăm vạn năm.  

             Khu vực một trăm vạn năm là cực hạn mà cường giả Hư Huyền có thể đặt chân vào. Đi sâu nữa vào trong thì chỉ có người đi vào nhưng chưa từng có ai đi ra.  

        Năm đó Cơ Chính Dương mang theo Diệp Viễn, cũng chỉ tới khu vực trăm vạn năm.  

             Kiếp trước, Diệp Viễn tự chế ra đan dược đỉnh phong, tự đặt là Nghịch Đạo Đan.  

             Nghịch Đạo Đan này là tinh túy cả đời hắn học được, tiêu tốn gần trăm năm mới hoàn thiện.  

             Thời gian trăm năm này, Diệp Viễn làm vô số thí nghiệm, nghiên cứu hơn năm vạn tám ngàn loại linh dược cấp chín cùng hai mươi mốt vạn ba ngàn loại linh dược cấp tám mới chế tạo ra.  

             Đây gần như là tất cả các loại linh dược cấp cao có ghi lại ở Thần Vực mà Diệp Viễn có thể tìm thấy.  

             Cấp bậc của Nghịch Đạo Đan tuyệt đối có thể vượt qua bất cứ loại đan dược nào khác. Chỉ riêng dược chủ đã có hơn 300 loại, quá trình luyện chế vô cùng phức tạp.  

             Mặc dù Diệp Viễn đã đạt tới mức đỉnh phong, nhưng luyện chế Nghịch Đạo Đan vẫn cực kỳ khó khăn.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận