Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Trong nháy mắt, vô số dây leo phá đất chui ra.  

             Trong một khu vực tương đối nhỏ, chắc chắn là những võ giả này không chạy kịp!  

             Vô số dây leo bay vút lên trời, chặn hết tất cả đường thoát thân của bọn họ.  

             "Hự hự hự...”  

             Dây leo màu tím đen quấn lấy những người này, không ai có thể chạy thoát, kể cả Diệp Viễn và Diệp Thanh!  

             Lần này, toàn quân bị xóa sổ!  

             Diệp Viễn muốn thoát ra ngoài, nhưng dây leo không cho hắn một cơ hội nào, trực tiếp đánh bay hắn ra.  

             Tay chân Diệp Viễn hoàn toàn bị khống chế, sức lực toàn thân đều không thể sử dụng!  

             Thánh Mẫu Ma Hoa này thực sự rất kỳ lạ.  

             Rõ ràng Thánh Mẫu Ma Hoa chưa bị Diệp Thanh giết chết, mà xuyên vào lòng đất để luyện ra đòn cuối cùng này.  

             Càng nhiều võ giả bị giết, bọn họ càng bị phân tán thì sức mạnh của chúng càng lớn, cắt đứt từng cái dây leo một sẽ càng khó.  

             Nhưng Thánh Mẫu Ma Hoa và Già Lam đã cùng nhau diễn một vở kịch lớn, cố tình để lộ điểm yếu sau đó khiến tất cả mọi người đều bị mắc lừa.  

             “A!”  

             “A!”  

             “A!”  

             …  

             Tiếng la hét vang lên không dứt, những võ giả còn lại cũng lần lượt bị rút hết tinh huyết.  

             Nhưng dường như đám dây leo này vẫn chưa có ý định ra tay với Diệp Viễn và Diệp Thanh.  

             Nữ nhân xinh đẹp quyến rũ nọ từ trong dây leo bước ra, tiến đến trước mặt Diệp Viễn và Diệp Thanh, Già Lam theo sát phía sau.  

             “Ha ha, nhóc con đầu còn chưa mọc đủ tóc mà dám giở trò với bản Thánh Mẫu, các ngươi vẫn còn non lắm!” Nữ tử cười khúc khích nói.  

             Mỹ nhân này thân hình yểu điệu, dáng người mảnh khảnh, áo xanh nửa kín nửa hở, chỉ cần liếc mắt là có thể cướp mất hồn người.  

             Nụ cười cực kỳ mị hoặc.  

             Nhưng lúc này Diệp Viễn làm sao còn có tâm trạng để đi đánh giá vẻ đẹp của nàng ta, ma nữ này không phải người tốt, nàng ta muốn lấy mạng người.  

             Ma nữ vuốt má Diệp Thanh cười nói: "Bé con, ngay cả tổ tiên của ngươi cũng không phải là đối thủ của ta, huống chi là ngươi! Nhưng mà ngươi cũng có tác dụng đấy, còn biết có qua có lại dẫn nhiều người tới đây như vậy. Ta thật sự không biết phải làm thế nào để cảm ơn ngươi nữa!”  

             Diệp Thanh trừng mắt nhìn ma nữ, nghiến răng nghiến lợi cười, "Đồ nữ nhân đê tiện quỷ quyệt, ta nhất định phải tự tay giết chết ngươi!”  

             Ma nữ không quan tâm, vẫn cười khúc khích nói: "Sao ta lại nghe ra là ngươi đang khen ta nhỉ? Nhóc con, bây giờ bản thân ngươi còn không tự bảo vệ được mà còn muốn giết ta sao?”  

             “Không biết xấu hổ!” Diệp Viễn nói.  

             Ma nữ quay người về phía Diệp Viễn, thở dài ngao ngán, cười nhẹ: "Nhóc con, ngươi rất được đó nha! Tất cả mọi người đều bị Đạo Linh Quả mê hoặc, chỉ có ngươi là vẫn giữ được tỉnh táo, đúng là không dễ dàng. Chỉ tiếc thực lực của ngươi quá kém, nếu không thì có thể đã trở thành mối đe dọa với bản Thánh Mẫu này rồi.”  

             Lúc này, Già Lam bước lên trước nói với ma nữ: "Thưa Thánh Mẫu đại nhân, có lẽ kẻ này chính là thiên mệnh chi tử ở kiếp này. Hắn không chỉ có tấm bia đá Hạo Thiên vô song, mà ngay cả Trấn Hồn Châu đã thất truyền của Thiên Nhất Tông cũng đang nằm trong tay hắn! người này không thể giữ lại, Thánh Mẫu vẫn nên giết hắn càng sớm càng tốt.”  

             Lời nói của Già Lam khiến ma nữ giật mình không thôi.  

             "Ngươi nói cái gì? Tấm bia đá Hạo Thiên, Trấn Hồn Châu, hai thứ này đều nằm trong tay hắn?” Giọng nói của ma nữ cao vút, vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ nhìn Diệp Viễn.  

             Già Lam gật đầu đáp: "Là thật!”  

             Sau đó hắn ta kể câu chuyện về việc phá vỡ phong ấn vài năm trước, ma nữ càng nghe càng kinh ngạc.  

             Tấm bia đá Hạo Thiên và Trấn Hồn Châu có thể đe dọa sự tồn tại của Ma tộc đều đang nằm trong tay của một người, chứng tỏ khí vận của Diệp Viễn cực kỳ lớn.  

             "Như ngươi đã nói, người này chắc chắn không thể giữ lại! Giết chết một người có thể giải quyết vấn đề! Một khi thiên mệnh chi tử chết đi, không ai có thể ngăn chặn sự nổi dậy của Ma tộc ta nữa!”  

             Ma nữ không hề động đậy, dây leo bắt đầu điên cuồng ăn tươi nuốt sống Diệp Viễn.  

             Dây leo giống như bén rễ nảy mầm trên người hắn, đâm thẳng vào thịt, hút lấy toàn bộ máu trên người hắn.  

             Cơ thể của Diệp Viễn bắt đầu teo tóp như những võ giả khác.  

             Ma nữ này giết người không chớp mắt, không hề dây dưa dài dòng, nói giết là lập tức giết.  

             Lúc này, toàn thân Diệp Viễn đều đã bị khống chế, không có chút sức lực nào.  

             Diệp Viễn biết nếu cứ tiếp tục như vậy thì mình nhất định sẽ chết!  

             Nghiến răng, toàn bộ năng lượng đế khí của Diệp Viễn dồn hết vào bia đá Hạo Thiên.  

             "Bùm!”  

             Một sức mạnh đáng sợ từ cõi hồng hoang đột nhiên thức tỉnh trong cơ thể Diệp Viễn, trực tiếp đánh bay ma nữ và Già Lam.  

             Dây leo lập tức bị sức mạnh này phá huỷ, biến thành một đống cát bụi.  

             Ma nữ lập tức thay đổi sắc mặt nói: "Không ổn, tên nhãi này đã có thể áp chế bia đá Hạo Thiên!”  

             Diệp Viễn hét lớn: "Bia đá Hạo Thiên, trấn!”  

             Bia đá Hạo Thiên lập tức bay ra khỏi Hạo Thiên Tháp, giống như một ngọn núi khổng lồ, áp chế ma nữ và Già Lam.  

             "Bùm!”  

             Mặt đất run lên, bia đá Hạo Thiên đã áp chế ma nữ và Già Lam bên dưới.  

             Diệp Viễn biết rất rõ việc bia đá Hạo Thiên trấn áp sẽ kéo theo hệ luỵ. Lúc trước đối đầu với thiên kiếp Đại Ngũ Hành cũng đã bị phân ra nhiều mảnh.  

             Dùng nó để trấn áp Ma tộc chắc sẽ không có vấn đề gì.  

             "Bùm bùm bùm...”  

             Những dây leo kia rút lui như thủy triều, nhưng lúc này có rất ít võ giả còn sống sót.  

             Ngay cả Kiếm Thập Tam và những cường giả Hư Huyền lúc này cũng dở sống dở chết, chỉ còn sót lại một hơi tàn.  

             Những cường giả Thần Vương đó làm gì còn sống được nữa?  

             Nhưng Diệp Viễn không thể quan tâm họ được nữa, máu trong người hắn trong một lúc đã bị rút đi hơn bốn phần, cộng với một phần máu mất trong lúc sử dụng Thánh Long Lệnh, một nửa số máu của hắn đã bị rút đi.  

             Cộng thêm việc khởi động bia đá Hạo Thiên, năng lượng đế khí trong cơ thể hắn đã cạn kiệt.  

             Lúc này, toàn thân Diệp Viễn uể oải, chỉ còn một chút sức lực cầm cự.  

             Ma nữ này thật đáng sợ, chỉ trong nửa ngày, gần năm vạn võ giả đã bị nàng ta tàn sát!  

             Tình trạng bây giờ của Diệp Thanh tốt hơn nhiều so với Diệp Viễn.  

             Hắn đến đỡ Diệp Viễn, hơi ngượng ngùng nói: "Ta xin lỗi, là... do lỗi của ta.”  

             Diệp Viễn cười khổ: "Không phải lỗi của ngươi, ma nữ này quá xảo quyệt. Hơn nữa đến người có năng lực trong thời thượng cổ cũng không thể đánh bại nàng ta, làm sao nàng ta có thể dễ dàng bị giết chết như vậy?”  

             Lời vừa dứt, bia đá Hạo Thiên rung chuyển dữ dội.  

             Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của Diệp Viễn và Diệp Thanh thay đổi cực lớn.  

             Ma nữ này còn có nguồn lực dự phòng sao?  

             Bia đá Hạo Thiên đã là lá bài cuối cùng của Diệp Viễn rồi, nếu đến lá bài tẩy này cũng không có tác dụng thì bọn họ chỉ có thể chờ chết thôi.  

Nhấn Mở Bình Luận