Bia đá Hạo Thiên run rẩy kịch liệt, một đám khói đen từ dưới bia đá Hạo Thiên tràn ra.
Đám khói đen tụ lại càng ngày càng nhiều, ma khí càng ngày càng đáng sợ, năng lượng quỷ dị cuồng bạo kia nâng bia đá Hạo Thiên lên!
"Bùm!”
Bia đá Hạo Thiên cứ như vậy bị nâng lên!
Năng lượng quỷ dị này thực sự quá mạnh mẽ.
Bóng dáng yêu kiều của ma nữ thoắt ẩn thoắt hiện trong đám ma khí.
"Ha ha, không có pháp tắc thiên đạo thì không thể đạt tới Thần Cảnh. Cho dù ngươi là thiên mệnh chi tử, ngươi cũng không thể phát huy được uy lực thực sự của bia đá Hạo Thiên. Ngươi còn quá non tay để có thể trấn áp Thánh Mẫu ta. Nhóc con, để tỷ tỷ tiễn ngươi lên đường, sẽ không quá đau đớn đâu.”
Lúc này, ma khí của ma nữ bốc lên nhuộm đen cả bầu trời. Ma khí của Già Lam ở trước mặt nàng ta quả thực không đáng nhắc tới!
Có điều, tuy ma nữ không việc gì nhưng cơ thể của Già Lam thì đã bị bia đá Hạo Thiên nghiền áp nát bấy.
Thân thể mà hắn tu luyện mấy năm cứ như vậy mà bị hủy diệt.
Lúc này, Già Lam đã biến thành một đám ma khí, không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Viễn lộ ra vẻ tuyệt vọng.
Chẳng trách Già Lam cung kính với nàng ta như vậy, bị áp chế bao nhiêu năm vẫn có thực lực cường đại như vậy.
Dây leo biến thành gai và đâm thẳng về phía Diệp Viễn.
Đây là đòn chí mạng, Diệp Viễn đã không còn sức để chống lại nữa.
Sắc mặt Diệp Thanh thay đổi, hai tay bấm quyết, cũng triệu hồi ra vô số dây leo, cố gắng chống lại gai nhọn.
Nhưng dây leo của hắn rất dễ bị cắt đứt.
Những chiếc gai đâm xuyên qua chướng ngại vật rồi lao về phía Diệp Viễn và Diệp Thanh.
Diệp Viễn đau khổ nhắm mắt lại, đến bia đá Hạo Thiên cũng không thể chống lại được ma nữ này, hắn thật sự hết cách rồi.
Hắn biết rằng ma nữ này vẫn chưa hồi phục về trạng thái mạnh nhất. Một khi ma nữ thoát ra ngoài, e rằng Thập Đại Thần Vương cũng không thể đánh lại nàng ta.
Ngay khi Diệp Viễn nhắm mắt lại chờ đợi cái chết, một sự biến đổi đột nhiên xảy ra!
"Rầm...”
Trong hư không, một luồng kiếm khí mạnh mẽ đột nhiên bạo phát.
Phía trên bầu trời, vô số kiếm khí màu vàng nhạt bay lơ lửng, cho người khác cảm giác áp chế mạnh mẽ.
Ma khí bay trên bầu trời dần dần bị thanh kiếm kia đánh tan.
"Vút!”
Một luồng kiếm ý màu vàng nhạt cắt ngang bầu trời, bay thẳng lên không trung.
Đám dây leo đang lao về phía Diệp Viễn đã bị luồng kiếm ý này cắt đứt.
Ma nữ đang đắc ý, sắc mặt đột nhiên thay đổi, hoảng sợ nhìn lên trời!
"Chết tiệt! Tên khốn Tuyệt Thiên kia thế mà còn chuẩn bị hậu chiêu! Kiếm khí này chắc chắn là Tru Tà!”
Ma nữ hét lên, giọng đầy sợ hãi.
Ma nữ luôn tỏ vẻ vô cùng bình tĩnh, cuối cùng cũng lộ ra vẻ mặt bối rối.
Lợi dụng lúc ma nữ đang bối rối, Diệp Thanh đã tóm lấy Diệp Viễn bỏ trốn.
Ma nữ cũng không ngăn cản Diệp Thanh nữa, trên mặt nàng ta lộ ra vẻ sợ hãi, quát: "Chạy mau, là Tru Tà Kiếm! Lão khốn Tuyệt Thiên kia chết rồi còn đáng ghét như vậy!”
Ma nữ không còn quan tâm đến việc tìm Diệp Viễn gây sự nữa, dứt khoát biến thành một tia tàn ảnh, chạy về phía lối ra của Vạn Cổ Dược Viên.
Già Lam, Tôn Mạn và những người khác cũng biết rằng có điều gì đó không ổn, tất cả đều chạy như bay để giữ mạng.
"Rắc... rắc...”
Lúc này, từ trong không trung truyền ra một tiếng rắc rắc, một lỗ hổng bị kéo dãn ra.
Một thanh kiếm dài khổng lồ từ từ xuất hiện từ hư không.
Cả không gian run lên, kiếm khí vốn đã rất mạnh nay lại càng cuồng bạo!
"Hự hự hự...”
Kiếm khí trực tiếp cắt ngang bầu trời, đánh trúng ma nữ và những người đang bỏ chạy với tốc độ cực nhanh.
"A...”
Một tiếng hét vang lên, một vài kẻ yếu hơn trực tiếp bị kiếm khí giết chết.
Ma nữ cũng hét lên một tiếng, nhưng nàng ta chỉ dừng hơi lại trong thoáng chốc rồi tiếp tục lao đi.
Thanh kiếm dài kia đã hoàn toàn xuất hiện từ hư không, kiếm khí lộ ra làm cho da đầu Diệp Viễn nổ tung, gần như không thở nổi.
"Đây… đây là uy thế của cường giả thần đạo sao? Rất mạnh! Thực sự rất mạnh!” Diệp Viễn lẩm bẩm, không để ý đến vết thương của mình.
Sau khi thanh kiếm dài khổng lồ xuất hiện thì cứ như vậy dừng lại giữa không trung, khoảng không phía sau từ từ đóng lại.
Ma nữ không nhịn được nhìn lại thanh kiếm, đột nhiên mở to mắt.
"Chết tiệt! Tuyệt Thiên, lão khốn, đừng để Thánh Mẫu ta tìm thấy hang ổ của ngươi, nếu không ta sẽ xé xác ngươi ra!”
Tất nhiên trường kiếm sẽ không bị nàng ta đe dọa, sau khi ở trên không dừng lại một hơi thì "vút" một tiếng, nó biến thành một luồng ánh sáng chém về phía ma nữ.
Thanh kiếm dài khổng lồ lao đi cực kỳ nhanh, tạo thành hình xoắn ốc, vẽ ra nửa vòng cung tuyệt đẹp trên không, gần như bắt kịp ma nữ trong nháy mắt.
"A...”
Tiếng hét xuyên thấu bầu trời, to đến mức Diệp Viễn đang cách rất xa cũng phải nổi da gà.
Một luồng ma khí mờ nhạt bay lên bầu trời, Diệp Viễn thấy luồng ma khí đó cực kỳ yếu ớt, gần như sắp tiêu tán.
Thánh Mẫu Ma Hoa mà Diệp Viễn dùng hết sức cũng không thể đánh lại, suýt nữa đã bị thanh kiếm này giết chết!
Diệp Viễn và Diệp Thanh liếc nhau, cả hai đều nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt nhau.
"Thánh Mẫu đại nhân, đi mau!”
Mục tiêu của thanh kiếm này là Thánh Mẫu Ma Hoa, nhưng thanh trường kiếm khổng lồ này quá khủng khiếp, Già Lam bị ảnh hưởng bởi dư lực của kiếm khí lan tràn, thương thế càng nặng hơn.
Nhưng tình trạng của của Già Lam lúc này vẫn tốt hơn một chút so với Thánh Mẫu Ma Hoa.
Tất cả đều đã được định sẵn, Diệp Viễn có thể nhẹ nhõm rồi.
Trận chiến này thực sự nguy hiểm đến cực điểm. Nếu thanh trường kiếm khổng lồ đó chậm thêm nửa phút, Diệp Viễn nhất định sẽ chết.
Nhìn Vạn Cổ Dược Viên tan hoang, Diệp Viễn cũng chỉ có thể thở dài.
Hàng trăm ngàn võ giả bước vào đây đều đã đã chết hết!
Ngay cả Diệp Viễn cũng không ngờ được rằng Vạn Cổ Dược Viên này thực sự là nơi các đại năng thượng cổ trấn áp đại năng Ma tộc. Hơn nữa ma nữ cũng giỏi ngụy trang, đánh lừa cả trăm ngàn võ giả tập trung lại phá trận để nàng ta trốn thoát.
Thực lực của ma nữ đó quá đáng sợ, cho dù Diệp Viễn nắm giữ vật nghịch thiên như bia đá Hạo Thiên thì hắn cũng cảm thấy không thể đánh lại được nàng ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!