Một viên đá dấy lên sóng lớn ngập trời!
Sau khi ăn đan dược, không đến nửa giờ, nương tử của Lục Võ đã hết bệnh!
Hắn dẫn theo nương tử cùng đến quảng trường Thiên Thánh bày tỏ vô vàn biết ơn với Diệp Viễn.
Diệp Viễn khích lệ một hồi, mới khuyên được hai vợ chồng này rời đi.
Lúc này đã rất nhiều người không bình tĩnh nổi nữa.
Các luyện dược sư của công hội luyện dược sư, mỗi một kẻ đều là lỗ mũi hướng lên trời, chỗ nào bằng được Thanh Vân Tử đại nhân bình dị gần gũi như vậy?
Càng quan trọng hơn chính là, Thanh Vân Tử đại nhân luyện dược không lấy một xu, thậm chí còn hỗ trợ cả linh dược!
Loại cơ hội này, đi đâu mà tìm đây?
“Gần đây ta đang muốn luyện chế một viên đan dược cấp chín là Tam Mệnh Huyền Môn Đan, không dễ dàng mới gom được linh dược rồi, thế nhưng Đan Đế của công hội luyện dược sư hét giá quá cao, ta hoàn toàn không trả nổi!”
“Ta cũng vậy! Đan Tiên Chi Tố Hồn của ta cũng vừa vặn gom đủ linh dược, vét sạch của cải nhà ta rồi, thậm chí còn suýt mất cả cái mạng nhỏ này, nào có đồ gì để đám đại thần của công hội luyện dược sư vừa ý cơ chứ!”
“Thanh Vân Tử đại nhân chính là Đan Đế đỉnh phong đấy! Cường giả đẳng cấp này tự mình luyện đan cho chúng ta, loại đãi ngộ như này một nghìn năm cũng không gặp được một lần đâu! Đi qua cái thôn này thì không còn cửa hàng nào nữa rồi!”
Diệp Viễn đã nói, chỉ luyện chế đan dược cấp chín trở lên, những cái khác đều giao cho đồ tử đồ tôn đến luyện chế.
Đan dược của Lục Võ chính là do Cổ Việt luyện chế.
Ba người Cổ Việt, Tiêu Như Yên, Nhậm Đông ra tay, đan dược bình thường tự nhiên không nói chơi.
Có người đầu tiên bước ra, những cường giả Đạo Huyền Cảnh kia, từng người một làm sao còn bình tĩnh được nữa?
Ngược lại không phải những cường giả Đạo Huyền Cảnh này keo kiệt, mà là linh dược cấp chín thực sự quá đốt tiền rồi.
Mà mời Đan Đế bình thường ra tay, thông thường giá cả cũng sẽ cách xa so với giá trị của chính đan dược.
Không có cách nào khác, luyện dược sư thật sự là vô cùng khan hiếm, mỗi một người đều là chạm tay có thể bỏng.
Ngươi không tìm, có một đống người xếp hàng chờ tìm bọn họ luyện dược đấy.
Nào có giống như hôm nay, luyện đan hoàn toàn miễn phí?
Càng muốn chết là, Thanh Vân Tử đại nhân mạnh hơn những kẻ mắt cao hơn đầu kia quá nhiều!
Cuối cùng, có người nhịn không được rồi.
Một võ giả Đạo Huyền Cảnh đến trước mặt Diệp Viễn, khom người hành lễ nói: “Tiểu nhân muốn luyện chế một viên Tam Mệnh Huyền Môn Đan, có thể mời đại nhân luyện chế thay được không?”
Diệp Viễn không kiêu ngạo chút nào, gật đầu nói: “Lấy linh dược ra đi.”
Không quá hai canh giờ, Tam Mệnh Huyền Môn Đan ra lò, là siêu phẩm!
Võ giả Đạo Huyền Cảnh kia nắm siêu phẩm Tam Mệnh Huyền Môn Đan trong tay, cảm giác bản thân giống như đang nằm mơ.
Nếu như hắn tự mình đi tìm Đan Đế của công hội luyện dược sư để luyện chế Tam Mệnh Huyền Môn Đan thì nhiều nhất cũng chỉ là trung phẩm, thậm chí là hạ phẩm.
Bởi vì hắn trả không nổi tiền để luyện dược sư cao cấp ra tay.
Bình thường Đan Đế sơ cấp luyện chế đan dược cấp chín có thể luyện chế ra trung phẩm đã coi như không tồi rồi.
Nhưng bây giờ, hắn lại có được một viên Tam Mệnh Huyền Môn Đan siêu phẩm!
“Cảm ơn Thanh Vân Tử đại nhân, cảm ơn Thanh Vân Tử đại nhân!”
Hắn cầm lấy đan dược, trực tiếp quỳ xuống.
Có thể khiến một võ giả Đạo Huyền Cảnh xúc động như vậy có thể tưởng tượng được đối với hắn mà nói đan dược này quan trọng biết bao nhiêu.
“Đan Đế đỉnh phong chính là Đan Đế đỉnh phong, luyện dược thuật này quả thật chính là thần kỹ!”
“Đúng vậy, ta đã xem Đan Đế cao cấp của công hội luyện dược sư luyện đan, lúc đó cảm thấy kinh ngạc vì kỹ thuật của bọn họ. Nhưng khi so sánh với Thanh Vân Tử đại nhân thì quá kém cỏi rồi!”
“Hơn nữa đây chính là đan dược cấp chín, hai tiếng đồng hồ đã luyện chế được, còn là siêu phẩm, đây là khái niệm gì?”
Nếu nói chuyện của Lục Võ chỉ là nhạc dạo đầu, vậy Tam Mệnh Huyền Môn Đan vừa rồi chính là dẫn nổ một trái bom, lập tức khiến quảng trường Thiên Thánh náo loạn.
Không ai có thể cưỡng lại sự mê hoặc của đan dược cấp chín siêu phẩm!
Những cường giả Đạo Huyền Cảnh lũ lượt mà lên, chen lấn để Diệp Viễn giúp bọn họ luyện chế đan dược.
Lúc này, bọn họ đã không còn để ý kiêng kỵ cái gì mà công hội luyện dược sư nữa!
Công hội luyện dược sư có thể để Đan Đế đỉnh phong giúp bọn họ luyện đan không?
Công hội luyện dược sư có luyện đan miễn phí giúp bọn họ không?
Sẽ không!
Loại tình huống này, Diệp Viễn sớm đã dự đoán thấy. Thứ hắn muốn chính là hiệu quả này.
Hắn không tin đám người công hội luyện dược sư kia còn có thể ngồi yên!
Với tư cách phụ thuộc vào Thánh Thành, công hội luyện dược sư giúp Thánh Thành sưu cao thuế nặng vô số của cải, để cho võ giả của Thánh Thành có vô tận tài nguyên bồi dưỡng lực lượng dự bị.
Làm mất mặt công hội luyện dược sư, bọn họ chắc chắn sẽ đi tìm Vân Tiêu.
Đây chính là kế hoạch của Diệp Viễn, ngươi không ra, ta sẽ buộc ngươi ra!
Hiện tại Diệp Viễn lĩnh ngộ càng lúc càng sâu đối về pháp tắc thần đạo, giờ luyện chế những đan dược cấp chín này đã là hạ bút thành văn, căn bản không mất nhiều thời gian.
Nếu như hắn muốn thì thậm chí hắn có thể luyện chế ra một đống đan dược cấp Thông Huyền.
Diệp Viễn cất cao giọng nói: “Không cần gấp gáp, từng người một đến. Yêu cầu luyện chế đan dược cấp tám trở xuống thì đến chỗ ba người họ bên kia xếp hàng. Mấy người họ đều là đồ tôn đồ tử của ta, thực lực đan đạo không có vấn đề, mọi người yên tâm. Chẳng qua, nếu có người muốn gây rối, cũng đừng trách ta không khách khí!”
Mấy cường giả Hư Huyền đám Ngao Khiên vừa phóng ra khí thế, những võ giả đang có ý định đấu võ để đoạt vị trí lập tức ủ rũ.
Có Ngao Khiên, Huống Thiên Minh và Khương Thái Thương ở đây, hiện trường rất nhanh đã được duy trì trật tự.
Kết quả là, mấy người Diệp Viễn dựa theo trình tự, từng người bắt đầu luyện đan.
…
“Rầm!”
Trong công hội luyện dược sư, Quyền Tinh Tử đập vỡ nát cái chén đang cầm trong tay.
“Khinh người quá đáng! Khinh người quá đáng! Tên tiểu tử Cơ Thanh Vân này, càng ngày càng coi trời bằng vung rồi, lại dám chắn ở đại môn của công hội luyện dược sư, dùng loại thủ đoạn hạ lưu này để đối phó công hội luyện dược sư! Đây là hắn đang khiêu chiến toàn bộ giới luyện dược!” Quyền Tinh Tử gào thét nói.
Về sau Quyền Tinh Tử mới biết, người trẻ tuổi mà hắn muốn thu nhận đó lại chính là Cơ Thanh Vân!
Dù là người sắp vào quan tài như hắn thì lúc đó trên mặt cũng cảm thấy nóng rát.
Trước khi sống lại, thực lực của Cơ Thanh Vân cũng đã vượt qua danh tiếng của Đan Đế đỉnh phong là hắn.
Hơn nữa Dược Vương Điện và công hội luyện dược sư luôn không hợp nhau, hắn lại ngu ngốc đến nỗi muốn thu nhận Cơ Thanh Vân.
Thảo nào lúc đó thái độ Cơ Thanh Vân kiêu ngạo không gì sánh bằng, làm cho hắn không xuống đài được. Bây giờ nghĩ lại, lúc đó hắn căn bản chính là cố ý làm bản thân khó chịu.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!