Địa phương khúng bố Cửu Thiên Phong chỉ là tin vỉa hè đối với những học viên bên dưới kia mà thôi, mà những người trường lão, giáo viên này ở Học viện Đan Võ đã nhiều năm như vậy, thấy qua lần lượt học viên trước kia ngã xuống người sau lại tiến lên, sau đó lại ngã xuống cửu Thiên Phong. Thậm chí thời điếm trong bọn họ có rất nhiều người vẫn còn là học viên, những thiên tài khi đó có khiêu chiến qua Cứu Thiên Lộ, nhưng mà không một người nào thành công.
Năm người thành công kia, bây giờ cũng đã là sự tồn tại mà bọn họ phải ngưỡng mộ.
Không có ai hoài nghi tiềm lực của Diệp Viễn có thế thông qua Cửu Thiên Lộ, nhưng đây chẳng qua là tiềm lực mà thôi, Diệp Viễn mới Nguyên Khí tầng sáu, thậm chí còn không bước lên tiểu cành giới cuối cùng của Nguyên Khí Cảnh, hán làm sao sống?
Trước kia những học viên Nguyên Khí Cảnh dám tới khiêu chiến Cửu Thiên Phong, ai không phải là thiên tài ngút trời?
Hơn nữa những học viên Nguyên Khí Cảnh kia trước khi tới khiêu chiến Cửu Thiên Phong, ai không phải là Nguyên Khí tầng chín thậm chí Nguyên Khí Cảnh đỉnh phong?
Bọn họ đều chết hết, Diệp Viễn có thể thông qua?
Câu trả lời đương nhiên là không
thể!
Chính lúc này, đám người dưới chân núi rối loạn tưng bừng.
Diệp Viễn đến rồi!
Đi theo phía sau của Diệp Viễn là hai nữ tử Phong Nhược Tinh cùng Phong Chỉ Nhu, còn có một Hô Duyên Dũng mặt đen.
Tất cả mọi người đều trực tiếp bỏ quên Hô Duyên Dũng, vô cùng hâm mộ nhìn hai cô nàng Phong gia phía sau lưng của Diệp Viễn.
Loại đãi ngộ này, có ai không muốn a!
Có hai nữ tử này hộ tống lên đường, chết cũng cam tâm tình nguyện a!
Diệp Viên tự nhiên không phải chơi chiêu đùa bỡn cái gì mới tới chậm, hắn phải thu xếp ốn thỏa cho Lục Nhi.
Sáng sớm, Diệp Viên lần nữa vận chuyển nguyên lực giúp Lục Nhi trấn áp hàn độc, lại phái hồi phục hồi lâu, sau đó để cho Phong Nhược Tinh sắp xếp xong người chiếu cố Lục Nhi, lúc này mới yên tâm đến Cửu Thiên Phong, tự nhiên có hơi chậm một chút.
Thả con mắt trông về phía xa, một tấm đá xanh đường lên như diều gặp gió, xuyên vào trong đám mây, thẳng tới Cứu Thiên Phong.
Nhìn thấy cửu Thiên Lộ giống như tiên cảnh kia, lại là cấm địa cúa võ giá.
“Thật đúng là quỷ phủ thần công! Xem ra cũng không thế quá khinh thường đám cường giả của thế giới này, Cửu Thiên Lộ này không đơn giản!”
Trong lòng Diệp Viễn đánh giá như thế.
Diệp Viền đến, mọi người tự động phân ra một con đường.
Trước Cửu Thiên Lộ, một bia đá đứng sừng sững ở đó, trên đó viết một hàng chữ.
Một tên võ giả ngăn cản Diệp Viền, nói: “Trước khi lên cửu Thiên Lộ, đầu tiên phải dựa theo bia đá phát xuống lời thề thiên đạo!”
“Ta lấy danh nghĩa thiên đạo thề, bước vào Cửu Thiên Lộ, sinh tử do mệnh. Nếu như thành công, không được tiết lộ tin tức của Cửu Thiên Lộ ra ngoài, nếu không ta sẽ bị trời tru đất diệt!”
Diệp Viễn dựa theo chữ trên tấm bia đá đọc một lần, rõ ràng cảm thấy thần hồn của mình chấn động một chút.
Diệp Viễn biết, đây là cảm giác khi mà thần hồn của mình cùng thiên đạo ký kết thệ ước.
Ngày khác nếu là vi phạm lời thề, thiên đạo tựu sẽ hạ xuống trời phạt, làm cho mình hình thần câu diệt.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!