Nhìn thấy khối tinh thể màu vàng nhạt trên tay Tiểu Viêm, hai mắt Diệp Viễn tròn xoe.
“Tiểu Viêm, cái này...” Diệp Viễn có chút không dám tin tưởng nói.
Tiểu Viêm đưa hai viên tinh thể màu vàng nhạt kia tới trước mặt Diệp Viễn, cười nói: “Diệp Viễn đại ca, cái này tặng cho huynh!”
Bởi vì tinh thể màu vàng nhạt này không phải thứ đồ tầm thường, đây chính là tinh thể bổn nguyên của Viêm Phách Hạo Vũ Liên, được gọi là Viêm Phách Chi Tinh, mỗi năm vạn năm mới có thể ngưng kết ra một viên, là kết tinh đạo hạnh của Tiểu Viêm!
Nói cách khác, linh dược trăm vạn năm như Tiểu Viêm cũng cũng chỉ có hai mươi viên, cực kỳ trân quý.
Quan trọng nhất là Diệp Viễn tìm Viêm Phách Hạo Vũ Liên, mục đích cũng chính là vì nó!
Lúc trước nhận được sự trợ giúp của Tiểu Viêm, Diệp Viễn đã bỏ đi suy nghĩ này, ý định sau này sẽ ra ngoại giới tìm kiếm.
Thời điểm dừng lại ở đây, Diệp Viễn cũng không hề có ý nghĩ này.
Bởi vì nếu hắn lấy đi Viêm Phách Chi Tinh thì đạo hạnh của Tiểu Viêm sẽ bị hao tổn sâu sắc.
Không ngờ hôm nay Tiểu Viêm lại cầm Viêm Phách Chi Tinh đến tặng cho mình, điều này làm cho Diệp Viễn rất bất ngờ.
Khiếp sợ thật lâu Diệp Viễn mới nhịn được sự hấp dẫn, đẩy Viêm Phách Chi Tinh trở về, lắc đầu nói: “Tiểu Viêm, ta thừa nhận là ta vì nó mà đến đây, nhưng mà... cái này ta không thể nhận được!”
Vẻ mặt Diệp Viễn thẳng thắn thành khẩn, nhưng trên mặt vẫn lộ ra biểu tình không nỡ.
Viêm Phách Chi Tinh này hoàn toàn khiến cho Diệp Viễn vô cùng động tâm.
Nhưng mà Tiểu Viêm là huynh đệ của Tiểu Hỏa, hắn không thể làm ra loại chuyện như vậy.
Tiểu Viêm cùng Tiểu Hỏa liếc nhau một cái, bỗng nhiên phá lên cười.
Diệp Viễn bị hai người này cười đến không không hiểu gì, không khỏi kỳ quái nói: “Các ngươi cười cái gì?”
Tiểu Hỏa cười nói với Tiểu Viêm: “Ngươi xem, ta không có lừa ngươi chứ? Một khi đại ca đã thật tình xem ngươi là bằng hữu thì tuyệt đối sẽ không nhận lấy Viêm Phách Chi Tinh!”
Tiểu Viêm cũng cười nói: “Ta biết rõ phần lớn Nhân loại đều có tính ích kỷ, không ngờ Diệp Viễn đại ca lại hết sức chân thành như vậy, thật sự là khó có được. Tiểu Hỏa, ta thật sự rất hâm mộ ngươi, có được một người đại ca tốt như vậy!”
Nói ra điều này, Tiểu Hỏa cũng làm vẻ mặt kiêu ngạo nói: “Ngươi cũng không nghĩ kỹ một chút, nếu như đại ca không đối xử tốt với ta thì sao chỉ trong thời gian hai mươi năm ngắn ngủi mà một nguyên hỏa cấp bốn đã có thành tựu như thế này?”
Vẻ mặt Diệp Viễn nghi hoặc, lắng nghe cuộc đối thoại của hai người, cuối cùng cũng đã nghe ra được một vài điều.
Thì ra là Tiểu Viêm cố ý cầm Viêm Phách Chi Tinh đến để dò xét mình.
Vậy mà khiến cho Diệp Viễn có chút kinh ngạc, hắn còn tưởng rằng tâm tư của Tiểu Viêm rất đơn thuần, không hề có tâm đề phòng người khác.
Hiện tại xem ra là chính bản thân hắn suy nghĩ nhiều rồi.
Dù sao thì Tiểu Viêm cũng là một lão quái vật đã sống trăm vạn năm còn thống lĩnh nhiều hoang thú như vậy, cho nên cũng sẽ không đơn giản.
Nhưng mà Diệp Viễn cũng biết, Tiểu Viêm vẫn rất đơn thuần, thăm dò mình cũng chỉ thuần túy là từ sự lo lắng đối với dị tộc mà thôi.
Diệp Viễn cười khổ nói: “Hai người các ngươi thật sự là...”
Tiểu Viêm cười nói: “Xin Diệp Viễn đại ca đừng trách tội, không phải ta ép buộc Tiểu Hỏa cùng đến đây để thăm dò huynh. Dược tộc và Thú tộc ở Huyết Vũ Hoang Nguyên chúng ta đều rất không thích nhân loại. Cho nên từ trước đến nay nhân loại đến tầng năm đều bị giết chết bất luận tội. Chỉ là không ngờ Diệp Viễn đại ca lại thật sự khác với những nhân loại khác.”
Diệp Viễn cười nói: “Ngươi có lòng đề phòng với ta cũng là chuyện bình thường. Đổi lại là ta thì có khả năng sẽ còn quá đáng hơn so với ngươi. Cho nên, Tiểu Viêm ngươi không cần phải cảm thấy có gánh nặng gì thêm, ngươi là huynh đệ của Tiểu Hỏa cũng chính là huynh đệ của Diệp Viễn ta!”
Thấy Diệp Viễn không trách cứ, Tiểu Viêm cũng vui mừng không thôi.
Nếu như Diệp Viễn thật sự bởi vì chuyện này mà náo loạn thì hắn biết Tiểu Hỏa cũng sẽ rất khó xử.
Các loại thiên địa linh dược có thể sinh ra nguyên linh, mà lại còn có cùng nguồn gốc thì quả nhiên là hiếm thấy vô cùng.
Cho nên Tiểu Viêm cũng đặc biệt quý trọng Tiểu Hỏa.
Về điểm này, Tiểu Hỏa cũng giống như thế, cho nên bọn hắn mới có thể vừa quen đã thân.
Tiểu Viêm vui vẻ nói: “Diệp Viễn đại ca thật sự có ý chí rộng lớn! Tuy rằng ta có ý thăm dò, nhưng mà khối Viêm Phách Chi Tinh này ta thật sự muốn tặng cho Diệp Viễn đại ca.”
Vẻ mặt Diệp Viễn nghi hoặc nhìn về phía Tiểu Viêm, hơi ra vẻ tức giận nói: “Đừng đùa nữa, Tiểu Viêm, nếu như ngươi thật sự không tin ta thì ta sẽ lập tức mang Tiểu Hỏa rời đi là được! Đại trượng phu có những thứ nên làm có những thứ không nên làm, ta tuyệt đối sẽ không nhận Viêm Phách Chi Tinh này!”
Tiểu Viêm nghe xong vội vàng kêu lên: “Diệp Viễn đại ca, ta không hề nói giỡn với ngươi! Viêm Phách Chi Tinh này, thật sự tặng cho huynh!”
Nhìn thấy biểu hiện trên mặt của Tiểu Viêm không giống như đang giả bộ, Diệp Viễn thật sự kinh ngạc, mở miệng nói: “Tiểu Viêm, đây chính là tinh thể bổn nguyên của ngươi, một khi rời khỏi thân thể, ngươi phải biết là thực lực sẽ bị tổn hao rất lớn! Cho dù ngươi thật sự đưa thứ này cho ta thì ta cũng không thể nhận!”
Nếu như là người khác tặng thì Diệp Viễn sẽ nhận lấy mà không hề có một chút do dự nào. Nhưng một khi đã có tầng quan hệ này với Tiểu Hỏa rồi thì Diệp Viễn sẽ không nhận.
Lúc này Tiểu Hỏa mới cười nói: “Đại ca, huynh cứ nhận đi! Có ta ở đây, đạo hạnh của Tiểu Viêm sẽ không bị hao tổn!”
Tiểu Viêm cũng nói: “Ta và Tiểu Hỏa tặng cho nhau một mảnh lá sen, để chúng ta đều có một tia năng lực của đối phương! Năng lực của Tịnh Đàn Hỏa Liên còn mạnh hơn so với bản thể của ta, nhận được lực lượng của Tiểu Hỏa, thực lực của ta chẳng những không bị hao tổn mà còn có thể càng tiến thêm một bước! Cho nên Diệp Viễn Đại ca không cần phải cố kỵ.”
Diệp Viễn không khỏi sững sờ, nói: “Còn có loại chuyện như vậy sao? Đây là lần đầu tiên ta nghe nói đến!”
Tiểu Hỏa cười nói: “Ta với Tiểu Viêm là thân thể Đồng Nguyên, sau khi trao đổi thì thực lực của cả hai chúng ta đều đại tiến. Chỉ là tình huống loại thân thể Đồng Nguyên sinh ra được Nguyên Linh như thế này quá mức hiếm thấy, cơ hội hai Nguyên Linh chạm mặt nhau lại càng xa vời hơn. Cho nên đại ca không biết chuyện này cũng không có gì kỳ quái.”
Diệp Viễn nghĩ nghĩ một lát cảm thấy đúng là như vậy.
Tiểu Hỏa và Tiểu Viêm gặp nhau, thật sự là một chuyện hi hữu đến cực điểm.
"Nói đến chuyện này, ta có thể gặp được Tiểu Viêm cũng đều là nhờ có đại ca! Nếu như không phải đại ca mang theo ta ra khỏi Vô Biên Giới thì ta với hắn cũng không có khả năng chạm mặt nhau được. Có lẽ, mỗi một vận mệnh đều có thiên định.” Tiểu Hỏa vừa cười vừa nói.
Tiểu Viêm ôm lấy Diệp Viễn, nhét Viêm Phách Chi Tinh vào tay Diệp Viễn cười nói: “Cho nên, Diệp Viễn đại ca, huynh cứ thu nhận nó đi!”
Chuyện hôm nay, ngay cả bản thân Diệp Viễn cũng trợn tròn mắt.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới, lúc trước mang Tiểu Hỏa ra khỏi Vô Biên Giới mà lại có thể xuất hiện chuyện vô tình đến mức thần kỳ như thế này.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!