Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

“Trêu đùa ngươi chút thì đã sao?” Diệp Viễn nhìn Vân Tiêu cười: “Vân Tiêu lão đầu, sự vô liêm sỉ của Vũ Hồn Tông đã được kiểm chứng qua hàng trăm vạn năm rồi! Ngươi cho rằng ta dễ bị hai người các ngươi lừa sao?”  

             Vân Tiêu vô cùng ảo não vì vừa rồi mình đã phạm phải một sai lầm không đáng có như vậy.  

             Không phải Vân Tiêu ngu xuẩn, mà do Vũ Hồn Tông và bí mật thần đạo, hai thứ Diệp Viễn đưa ra vô cùng hấp dẫn lòng người, khiến hắn ta trong chốc lát buông lỏng cảnh giác.  

             Diệp Viễn lợi dụng thời cơ này đáp úp thành công.  

             Cảm nhận được hơi lạnh từ cổ, trái tim Quách Hủ ớn lạnh.  

             Diệp Viễn bước vào Huyết Vũ Hoang Nguyên, và thực lực hiện tại đã khiến hắn bay vút lên chín tầng mây.  

             Vừa rồi, khi đứng trước Tru Tà Thần Kiếm của Diệp Viễn, lãnh vực Thần Vương của hắn ta quả thực yếu ớt như một tờ giấy trắng.  

             “Cơ Thanh Vân, tiểu nhân hèn hạ nhà ngươi! Nơi này là Thánh Thành, ngươi cho rằng có thể trốn thoát nếu uy hiếp được ta? Nằm mơ đi!” Quách Hủ nghiến răng nghiến lợi.  

             Diệp Viễn ra tay nhanh như chớp, phong cấm nguyên lực của Quách Hủ, sau đó vỗ nhẹ vai hắn ta, cười nói: “Ngươi quan tâm bản thân mình trước đi, chuyện của ta, ngươi không cần quan tâm. Nếu ta chết ở đây, ngươi chắc chắn sẽ chết trước ta.”  

             Sắc mặt Quách Hủ trắng bệch, hắn ta bây giờ như cá nằm trên thớt.  

             “Cơ Thanh Vân, ngươi muốn sao?” Vân Tiêu trầm giọng hỏi.  

             Địa vị của Quách Hủ ở Thánh Thành không cần phải nói thêm nhiều, cho nên, Diệp Viễn mới chọn hắn ta làm con tin.  

             Diệp Viễn thản nhiên nói: “Hai điều kiện! Thứ nhất, lập tức tấn công Dược Vương Điện; thứ hai, giao nộp văn tự Thần Minh của Thánh Thành! Đừng nhìn ta bằng ánh mắt ấy, không có chỗ có thương lượng đâu. Ta cho ngươi thời gian mười hơi để suy nghĩ, hết thời gian cho phép, Quách Hủ sẽ phải chết!”  

             “Cơ Thanh Vân, ngươi đang nằm mơ à! Văn tự Thần Minh là bí mật không thể truyền ra ngoài của Thánh Thành, ngay cả trưởng lão bình thường cũng không thể tu luyện được, tại sao phải giao cho ngươi?” Vân Tiêu lạnh lùng nói.  

             Diệp Viễn mặc kệ hắn ta và bình tĩnh đếm ngược.  

             “Mười hơi.”  

             “Chín hơi.”  

             “Tám hơi.”  

             “Bảy hơi.”  

             ……  

             “Ba hơi.”  

             Vẻ mặt Vân Tiêu trầm xuống, cười nhạo: “Cơ tiểu tử, ngươi muốn dùng cách này để hù dọa bổn tọa? Ngươi quá ngây thơ rồi! Nếu ngươi thực sự giết chết Quách Hủ, thì hôm nay ngươi cũng chết chắc!”  

             Hòa theo nhịp đếm của Diệp Viễn, hơi thở của Quách Hủ cũng trở nên gấp gáp.  

             Mồ hôi của hắn đã thấm ướt hết áo.  

             Tuy nhiên, Vân Tiêu vẫn chưa đồng ý với Diệp Viễn.  

             “Hai hơi.”  

             “Một hơi.”  

             Vân Tiêu nhìn Diệp Viễn với vẻ giễu cợt như vậy, hắn ta không tin Diệp Viễn thật sự dám ra tay.  

             Đây là Thánh Thành, nếu Quách Hủ bị giết, Diệp Viễn sẽ không bao giờ có thể chạy thoát!  

             “Quách Hủ, ngươi yêm tâm, ta lấy đầu mình ra đảm bảo với ngươi, tên Cơ tiểu tử nàytuyệt đối không dám giết ngươi!” Vân Tiêu nói với Quách Hủ.  

             “Hết giờ!”  

             Lúc này, thời gian mười hơi đã hết.  

             Vân Tiêu cười nói: “Cơ tiểu tử, ngươi ra tay đi! Vừa rồi không phải còn uy hiếp bổn tọa sao?”  

             Khóe miệng Diệp Viễn cong lên, nụ cười giễu cợt lóe lên, Tru Tà Thần Kiếm nhẹ nhàng đưa về phía trước.  

             “Xoẹt xoẹt…”  

             Đầu Quách Hủ bay lên cao, trong nháy mắt, hắn biến thành cái xác không đầu.  

             Thần hồn của Quách Hủ cũng bị lưỡi kiếm Tru Tà xé ra thành nhiều mảnh.  

             Mọi người đều bàng hoàng!  

             Cho đến khi đầu rơi xuống đất, bọn họ mới đột ngột bừng tỉnh.  

             Người thừa kế của Thánh Thành thực sự đã chết dễ dàng như vậy sao?  

             Diệp Viễn thực sự đã giết chết Quách Hủ!  

             Diệp Viễn, hắn thật sự dám giết chết Quách Hủ!  

             Tên tiểu tử này điên rồi sao?  

             “Ngươi… ngươi thật sự dám giết hắn!” Vân Tiêu nghiêm nghị nói.  

             Diệp Viễn cười nói: “Giết thì giết, có gì mà dám với không dám? Ngươi nghĩ, vừa rồi là ta đang nói đùa sao? Đúng rồi, vừa nãy không phải ngươi nói lấy đầu mình ra đảm bảo sao, bây giờ có thể lấy nó xuống rồi chứ?  

             “Bùm!”  

             Lãnh vực Thần Vương của Vân Tiêu đột nhiên nổ tung, và ngay lập tức cuốn về phía Diệp Viễn.  

             “Cơ tiểu tử, ta phải xé xác ngươi thành trăm ngàn mảnh!”  

             Vân Tiêu gầm lên rồi lao đến giết!  

             Vân Tiêu là một trong tam đại cự đầu của Thánh Thành, và sức mạnh của hắn ta thông thiên triệt địa.  

             Không thể mang thực lực của hắn ra so với những cường giả Hư Huyền bình thường.  

             Có thể nói, Vân Tiêu là sự tồn tại đỉnh cao thực sự của Thần Vực.  

             Hắn ta được vinh danh chỉ dưới Thập Đại Thần Vương.  

             Ngay khi lãnh vực Thần Vương mở ra, trong nháy mắt đã bao phủ lấy Diệp Viễn.  

             Tuy nhiên, Diệp Viễn đã chuẩn bị sẵn sàng và không để cho Vân Tiêu có một cơ hội nào cả.  

             Vào lúc lãnh vực Thần Vương của Vân Tiêu mở ra, thân hình của Diệp Viễn đã hòa vào trời đất, trong nháy mắt đã biến ra bên ngoài Thiên Thánh Tháp.  

             Vân Tiêu không thể nào dễ dàng để cho Diệp Viễn chạy thoát, hắn ta đuổi theo ra ngoài.  

             “Truyền lệnh, phong bế cổng thành! Ta muốn xem xem tên tiểu tử này có thực sự là giết không chết không!”  

             Bên ngoài Thiên Thánh Tháp, Vân Tiêu và Diệp Viễn đang đối mặt, cách xa nhau.  

             Cơn giận đã lên đến cực điểm, hắn ta không còn quan tâm Diệp Viễn là thiên mệnh chi tử nữa.  

             Hắn ta chỉ biết, hôm nay Diệp Viễn nhất định phải bị giết.  

             Tuy nhiên, Diệp Viễn dường như không có ý định chạy trốn, hắn vẫn bình tĩnh đứng đó.  

             Đứng từ xa nhìn Vân Tiêu, Diệp Viễn mỉm cười, bình tĩnh nói: “Vân Tiêu lão đầu, ngươi không cần như vậy, bổn thiếu gia vẫn chưa chơi đủ, sao có thể rời đi dễ dàng vậy? Mau tới đi, ta nghe nói tam cự đầu của Thánh Thành thực lực thông thiên. Hôm nay, Cơ mỗ muốn lĩnh giáo xem có thực sự mạnh như lời đồn đại không.”  

             Vân Tiêu lạnh lùng hừ một tiếng: “Hừ, ngươi không chạy trốn, vậy bổn tọa sẽ cho ngươi mở mang tầm nhìn, để ngươi biết cường đại thực sự là như thế nào!”  

             Lãnh vực Thần Vương của Vân Tiêu đã được mở ra hoàn toàn làm toàn bộ Thánh Thành bị rung chuyển!  

             Độ bao phủ của lãnh vực Thần Vương của hắn ta quá lớn.  

             Khí tức kinh hoàng truyền đến khiến mọi người như nghẹt thở.  

             Một nụ cười giễu cợt nơi khóe miệng Diệp Viễn, bộ dáng của hắn đột nhiên trở nên thất thường.  

       Nhìn thấy cảnh tượng này, Vân Tiêu không khỏi trố mắt!  

             Với thực lực của mình vậy mà hắn ta không thể nào khóa được Diệp Viễn!  

             “Đây… Tâm cảnh của tên tiểu tử này thực sự đã đạt đến trạng thái đại viên mãn! Thiên Nhân Hợp Nhất! Thiên Nhân Hợp Nhất! Chết tiệt, làm thế nào mà tên tiểu tử này làm được? Nếu đã không thể dùng khí cơ để khóa lại, vậy thì cứ thẳng tay tiêu diệt ngươi thôi! Cửu Thiên Lôi Động!” Vân Tiêu tức giận nói.  

             Phía trên bầu trời hóa thành một biển sấm sét, bao phủ cả đến chỗ Diệp Viễn đang đứng.  

             Lãnh vực Thần Vương của Vân Tiêu đã đạt đến mức đáng sợ ngàn trượng!  

             Dư chấn khủng khiếp này đã gây chấn động cả Thánh Thành.  

             Vào lúc này, mọi người mới biết được rằng, cái được xưng Lôi Minh Thần Vương của Ngô Viễn Kiều đúng là không đáng được nhắc đến trước mặt Vân Tiêu!  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận