Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

"A... ! Diệp Viễn, ta muốn giết ngươi!"  

             Lãnh vực Thần Vương của Hắc Mông mở ra hoàn toàn, một đạo thủy kiếm đáng sợ đâm thẳng tới Diệp Viễn!  

             Chỉ là, Ngao Khiên nào cho hắn ta cơ hội đó, Long Đằng Tứ Hải đỡ một đạo thủy kiếm này, cùng đánh giết với Hắc Mông.  

             Lúc này, Đoàn Lăng Phong cũng giết tới!  

             "Tiểu tử, ngươi dám giết tứ đệ của ta, ta phải giết ngươi!" Đoàn Lăng Phong giận dữ hét.  

             Diệp Viễn cũng lười liếc nhìn hắn ta một cái, nói với Cừu Vũ Thu: "Người này giao cho ngươi, hẳn không có vấn đề chứ?"  

             Cừu Vũ Thu sửng sốt, gật đầu nói: "Không thành vấn đề! Nơi đây ngoại trừ Thông Thiên đảo chủ và Hắc Mông, không còn ai có thể khiến ta kiêng kỵ!"  

             Diệp Viễn gật đầu nói: "Vậy là tốt rồi!"  

             Dứt lời, Diệp Viễn trực tiếp cất bước lui về phía sau núi.  

             Đoàn Lăng Phong bị Cừu Vũ Thu ngăn lại, nhìn thấy cảnh này, cũng nhếch khóe miệng lộ ra vẻ trào phúng nói: "Tiểu tử, ngươi thật sự nghĩ đảo Phượng Cửu chúng ta dễ gây sự lắm sao?"  

             "Xoẹt xoẹt xoẹt..."  

             Năm bóng người đột nhiên xuất hiện, trực tiếp vây quanh Diệp Viễn.  

             Năm người này đều là cường giả cảnh giới Hư Huyền!  

             Diệp Viễn thấy năm người này tới đây, đều là người trong hội giao dịch.  

             Rất hiển nhiên, đây là những quân cờ bọn họ giấu.  

             Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Cừu Vũ Thu biến đổi, mà Ngao Khiên lại không hề quay đầu lại.  

             Nhìn thấy dáng dấp bình tĩnh của Ngao Khiên, trong lòng Hắc Mông không khỏi lộp bộp một cái, thầm nghĩ không ổn.  

             "Giết!"  

             Năm cường giả Hư Huyền mở Thần Vương lãnh vực trong nháy mắt, đánh về phía Diệp Viễn.  

             Nhưng mà năm đạo kiếm quang đáng sợ chỉ kịp lóe lên một cái rồi biến mất.  

             Giọng nói của năm người lập tức im bặt!  

             Đoàn Lăng Phong đang chiến đấu say sưa kịch liệt, suýt chút nữa đánh trúng Cừu Vũ Thu, cũng bị cảnh này làm cho sợ ngây người.  

             Giết trong chớp mắt!  

             Một tên Đạo Huyền tầng sáu lại giết chết năm cường giả Hư Huyền trong nháy mắt!  

             Tuy thực lực của năm người này chỉ là mới vào Hư Huyền, thế nhưng Hư Huyền chính là Hư Huyền, cũng không phải là một võ giả cảnh giới Đạo Huyền có thể đối phó được!  

             Thực ra, trong lòng Cừu Vũ Thu cũng chấn động không kém gì Đoàn Lăng Phong.  

             Nếu như không phải quá mức kinh ngạc, vừa rồi đã không để đối phương đắc thủ.  

             Hắn ta thực sự không ngờ, thực lực võ đạo của Diệp Viễn lại cường đại như vậy!  

             Còn có, thanh kiếm vừa rồi…  

             Thần khí!  

             Chắc chắn là thần khí!  

             Ngoại trừ Ngao Khiên ra, trong lòng của tất cả mọi người đều là sóng biển ngập trời.  

             Những người thường ở đây cũng có biết chút ít về chuyện Thần Vực.  

             Tin tức Cơ Thanh Vân đoạt xá mà trọng sinh, tay cầm thần khí giết về Thần Vực, bọn họ cũng nghe thấy.  

             Như vậy, thân phận người trẻ tuổi trước mắt này liền trở nên sống động!  

             Cừu Vũ Thu khiếp sợ không thôi, bây giờ hắn ta mới biết vì sao thuật luyện chế đan dược của Diệp Viễn lại nghịch thiên như vậy.  

             Diệp Viễn giết năm người, thân hình vút qua, đi về phía sau núi.  

             Dọc theo đường đi, Diệp Viễn xuyên qua những cấm chế cường đại, có điều đối với hắn mà nói phá những cấm chế này không tốn chút sức.  

             Không bao lâu, Diệp Viễn đi tới một hang núi.  

             Một bóng người chậm rãi đi ra từ trong hang núi, trên mặt đeo một mặt nạ dữ tợn.  

             Người này chắc chắn là Thông Thiên đảo chủ trong truyền thuyết!  

             Diệp Viễn hơi nhíu mày, người này cho hắn một loại cảm giác hết sức nguy hiểm.  

             Rất hiển nhiên, hắn ta mạnh hơn Hắc Mông!  

             Diệp Viễn cũng là tài cao mật lớn, ỷ vào chính mình có thuật Đại Na Di mà xông thẳng vào.  

             Người đó thấy Diệp Viễn, cũng không tự chủ được thở dài nói: "Vì sao ngươi lại tới? Ngươi đi đường của ngươi, ta đi cầu độc mộc của ta. Ngươi và ta nước sông không phạm nước giếng, nhưng hết lần này tới lần khác ngươi lại trêu vào ta!"  

             Diệp Viễn nhíu mày thật chặt, mở miệng nói: "Ngươi biết ta?"  

             Nghe ý tứ trong lời nói của đối phương, dường như có vẻ như quen biết mình, không khỏi làm cho Diệp Viễn thấy kinh ngạc.  

             "Ha ha, biết thì sao, không biết thì thế nào? Để Tử Linh Chi lại, lập tức rời khỏi đảo Cửu Phượng, ta có thể thả cho ngươi một con đường sống." Người thần bí nói.  

             Diệp Viễn nghe vậy cũng cười lạnh nói: "Ha, vậy ngươi cảm thấy, ta có làm theo lời ngươi nói không?"  

             "Nếu không nghe theo, ngươi sẽ chết!" Thông Thiên đảo chủ thản nhiên nói, trong lời nói để lộ ra sự tự tin tràn đầy.  

             Đương nhiên, hắn ta cũng có thực lực này để mà tự tin.  

             Sắc mặt Diệp Viễn cũng lạnh lùng nói: "Ngươi mở hội giao dịch xấu xa này, làm cho nhiều võ giả trở thành công cụ thu bảo vật về cho ngươi, vốn chuyện này không liên quan đến ta. Thế nhưng, ngàn vạn lần ngươi không nên giết chết Triệu Tinh Thần!"  

             Khiến Diệp Viễn bất ngờ là Thông Thiên đảo chủ im lặng trong chốc lát, bỗng nhiên nói: "Theo ta được biết, quan hệ giữa ngươi và Triệu Tinh Thần cũng chưa đến mức đó nhỉ?"  

             Lời của đối phương làm cho Diệp Viễn càng thêm chắc chắn, người này nhất định là người quen biết với mình.  

             Hơn nữa, tuy người này trốn sau núi bế quan, nhưng lại nắm rõ chuyện bên ngoài như lòng bàn tay.  

             Hiển nhiên đối phương biết thân phận Cơ Thanh Vân của mình!  

             Diệp Viễn hừ lạnh nói: "Đây là chuyện của ta! Nếu ngươi đã sai khiến Hồng Đào giết Triệu Tinh Thần vậy thì hãy đền mạng cho huynh ấy! Nếu không, sao ta có thể ăn nói với huynh ấy trên trời đây!"  

             Thông Thiên đảo chủ thở dài nói: "Hội giao dịch này của đảo Cửu Phượng, ta cũng chỉ lôi kéo một số ít tán tu, không kinh động đến những thế lực lớn. Triệu Tinh Thần cố ý che giấu thân phận, lúc ta giết hắn lấy được đồ vật trong nhẫn chứa đồ của hắn mới biết được thân phận của hắn. Nếu như sớm biết, ta cũng sẽ không hạ thủ."  

             Nghe ý trong lời nói của ông ta, lại có chút tiếc nuối.  

             "Bớt nói nhảm đi, đấu một trận phân thắng thua! Tội ác của ngươi chồng chất, cũng là lúc nên trả nợ rồi!"  

             Diệp Viễn hừ lạnh một tiếng, Tru Tà Kiếm ra khỏi vỏ.  

             Thông Thiên đảo chủ nhìn thấy cũng khen: "Ha, Thái Cổ Tru Tà Kiếm, quả nhiên là danh bất hư truyền! Xem ra, ngươi đã được thần kiếm nhận chủ rồi."  

             Lời nói của Thông Thiên đảo chủ khiến sắc mặt Diệp Viễn thay đổi.  

             Người này dường như biết rất nhiều bí mật của người khác!  

  Điều này làm cho Diệp Viễn càng tăng thêm sự kiêng kỵ với ông ta một tầng.  

             Thông Thiên đảo chủ này thật sự khó đối phó!  

             Đúng lúc này Thông Thiên đảo chủ chậm rãi rút ra một thanh trường kiếm.  

             Kiếm kia dài mảnh thanh thoát, so sánh với Thần Kiếm Tru Tà cũng cực kỳ rõ ràng.  

             Diệp Viễn nhìn thấy kiếm trên tay Thông Thiên đảo chủ, con ngươi không khỏi co rút.  

             Thần khí!  

             Kiếm trên tay Thông Thiên đảo chủ cũng là một thanh thần kiếm!  

             "Keng!"  

             Trường kiếm trên tay Thông Thiên đảo chủ phát ra một âm thanh nhẹ!  

             Dường như chiến ý đang dâng trào.  

             "Hửm?"  

             Diệp Viễn nhíu mày, hắn và Tru Tà Thần Kiếm có tâm ý tương thông lại phát hiện Tru Tà Kiếm có chút xao động không rõ.  

             "Ha ha, trên đời này, người sở hữu được thần khí cũng không chỉ có mình ngươi! Cảm giác thế nào? 'Tử Nha' của ta muốn chiến đấu một trận với Tru Tà Thần Kiếm của ngươi!" Thông Thiên đảo chủ nói.  

             Vẻ mặt Diệp Viễn vô cùng nghi hoặc, có chút ngờ vực.   

Nhấn Mở Bình Luận