Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Lúc này ở trong Đại Tương Vực xa xôi.  

             Ở trong Minh Nguyệt Thành, sát khí ngút trời, nguyên lực dữ dội tán loạn ở khắp nơi.  

             Một số cường giả không rõ lai lịch đang chém giết một cách trắng trợn ở trong thành.  

             Ngoài những người này ra, còn có một nhóm người khác.  

             Bất ngờ thay, những người này lại là những cường giả của thành Hạo Nhật!  

             “Chu Gia, vậy mà ngươi lại dám phá vỡ thỏa thuận giữa hai gia tộc chúng ta, liên kết với những thế lực khác để lật đổ Minh Nguyệt Thành của ta, ngươi sẽ chết không được yên thân đâu!” Nguyệt Kiếm Thu nói một cách nghiêm nghị.  

             Người ở trước mặt của hắn, chính là thành chủ của thành Nhật Hạo, Chu Gia!  

             Vào sáng sớm hôm nay, Chu Gia đã lừa gạt để mở cổng thành của Minh Nguyệt Thành, dẫn theo một đám người áo đen không rõ lai lịch đi vào không hề kiêng nể gì mà chém giết ở trong Minh Nguyệt Thành.  

             Cả Minh Nguyệt Thành đã rơi vào hoàn cảnh dầu sôi lửa bỏng rồi.  

             “Kiếm Nguyệt Thu, ngươi đừng cho rằng ta không biết, Nhật Nguyệt Thiên Đồng đã không còn ở trong Hạo Nhật Minh Nguyệt Cảnh nữa. Nếu như đã không còn Nhật Nguyệt Thiên Đồng, vậy thì hai nhà của ta và ngươi, cần gì phải gắn kết với nhau nữa chứ? Đến bây giờ, lão tổ Nguyệt gia của ngươi đã chết, mà Chu gia của ta, lại cực kỳ hưng thịnh! Cả Đại Tương Vực này, dĩ nhiên đều thuộc về Chu gia của ta!” Trong lòng của Chu Thiên cảm thấy vô cùng khoái chí mà nói.  

             Vẻ mặt của Nguyệt Kiếm Thu trở nên lạnh lùng, nói: “Được, ngày hôm này ta và ngươi liền phân định thắng bại! Ta trái lại muốn xem thử, rốt cuộc ngươi có năng lực lớn đến mức nào!  

             Nói xong, Nguyệt Kiếm Thu giơ kiếm lên, toàn bộ sức mạnh của Thần Vương đỉnh phong đều được bộc phát.  

             “Làm tốt lắm! Ha ha……”  

             Chu Gia không hề bất ngờ, trái lại còn cảm thấy rất vui vẻ mà cười lên một cách điên cuồng, lãnh vực Thần Vương ngay lập tức được mở ra!  

             Nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt của Chu Thiên liền thay đổi ngay lập tức, thân thể đột nhiên khựng lại.  

             “Lãnh vực Thần Vương! Ngươi… ngươi đã đột phá đến cảnh giới Hư Huyền rồi ư?" Nguyệt Kiếm Thu kinh ngạc nói.  

             “Ha ha, bây giờ ngươi đã biết sự chênh lệch giữa ta và ngươi rồi chứ? Hãy khoanh tay chịu trói đi! Chu Gia ác độc cười lên rồi chạy về phía trước!  

             Nguyệt Kiếm Thu cảm thấy cực kỳ sợ hãi, thế nhưng ở phía sau hắn, đều là gia quyến của Nguyệt gia, hắn không được phép chùn chân một chút nào.  

             Nguyệt Kiếm Thu cắn chặt răng, nguyên lực được thúc đẩy đến giới hạn cao nhất, cố gắng hết sức mà tiếp lấy.  

             Ngay vào lúc này, một bàn tay khổng lồ đánh ra theo hướng nghiêng, trực tiếp đánh thẳng vào Chu Gia!  

             Chu Gia đang muốn tiêu diệt Nguyệt Kiếm Thu, vẻ mặt lại đột nhiên thay đổi.  

             “Rầm!”  

             Một chưởng đánh ra, Chu Gia đã trực tiếp bị đánh bay ra.  

             Tất cả mọi người đều sửng sốt, mọi người nhìn về phía cái bóng khổng lồ ở phía sau Nguyệt Mộng Ly, cảm thấy vô cùng kinh ngạc và sợ hãi.  

             Chiến hồn của nàng, dường như đã ngưng tụ lại thành một thực thể rồi.  

             “Ly Nhi! Sức mạnh của con, vậy mà đã có thể sánh ngang với Hư Huyền cường giả rồi!” Nguyệt Kiếm Thu nói một cách vui mừng.  

             Nguyệt Mộng Ly lại cau đôi mày lại, nói với Nguyệt Kiếm Thu: “Phụ thân, người dẫn người trong gia tộc đi trước, con và Võ La sẽ đi theo sau! Sau khi ra khỏi thành, hãy chạy về phía Yêu Vực, con và Võ La sẽ đến sau!  

             Nguyệt Kiếm Thu sửng sốt, hắn cảm thấy hơi khó hiểu, rõ ràng con gái đã có được thực lực của Hư Huyền cường giả rồi, vì sao vẫn phải chạy trốn?  

             Minh Nguyệt Thành này chính là cơ nghiệp của Nguyệt gia mấy trăm ngàn năm nay, làm sao có thể buông bỏ một cách dễ dàng như vậy được chứ?  

             Nguyệt Mộng Ly nhìn thấy phụ thân nàng không hề động đậy, không khỏi tức giận nói: “Không kịp giải thích nữa! Nếu cha còn không đi là không thoát được nữa đâu! Vụ việc này, chắc chắn không hề đơn giản như vậy! Đi mau!”  

             Nguyệt Mộng Ly là một nữ nhân hiền lành và dịu dàng, từ trước đến giờ Nguyệt Kiếm Thu vẫn chưa từng nhìn thấy dáng vẻ nổi giận này của nàng.  

             Hắn đã nhận ra rằng, hình như mọi chuyện thật sự không hề đơn giản như vậy!  

             “Được, ta liền đưa bọn họ rời đi trước!” Nguyệt Kiếm Thu gật đầu.  

             “Ha, rời đi? Không cần đâu! Ngày hôm nay, các người ai cũng không chạy thoát được!”  

             Một nam nhân mặc áo choàng đen cản đường của tất cả mọi người lại, khí thế trông vô cùng tàn ác, khiến cho vẻ mặt của Nguyệt Kiếm Thu không khỏi thay đổi.  

             “Ngươi… ngươi là Tôn Mạn! Dược Vương Điện, Tôn Mạn!” Nguyệt Kiếm Thu cảm thấy kinh ngạc nói.  

             Cường giả mặc áo choàng đen kia, chính là Tôn Mạn, người đã may mắn chạy thoát khỏi Vạn Cổ Dược Viên ngày đó!  

             Ngày đó khi nhóm người của Dược Vương Điện đi cứu Thánh Mẫu Ma Hoa, dường như đều đã bị Tru Tà Thần Kiếm giết chết.  

             May mắn thay, mục tiêu chủ yếu của Tru Tà Thần Kiếm là Thánh Mẫu Ma Hoa nên Tôn Mạn vẫn có thể may mắn trốn thoát với thân thể đang bị thương nghiêm trọng.  

             Lúc này, rốt cuộc Nguyệt Kiếm Thu cũng đã hiểu rõ, thì ra Hạo Nhật Thành lại dám thông đồng với Dược Vương Điện!  

             “Đi!” Nguyệt Mộng Ly lạnh lùng nói.  

             Tên Tôn Mạn này đã mang lại áp lực cực lớn cho nàng.  

             “Ly Nhi, Tôn Mạn… chính là cường giả Hư Huyền trung kỳ đấy!”  

             “Đi!” Giọng nói của Nguyệt Mộng Ly dường như đã trở nên lạnh như băng.  

             Nguyệt Kiếm Thu cắn chặt răng nói: “Người của Nguyệt gia nghe đây, đi theo ta!"  

             “Ha ha, muốn đi, đâu có dễ dàng như vậy?” Tôn Mạn lạnh lùng mà cười lên.  

             Lúc này, một nhóm lớn cường giả Thần Vương xuất hiện, ngăn cản đường lui của bọn họ lại.  

             Nguyệt Kiếm Thu lạnh lùng mà hét lên một tiếng: “Giết!”  

             Những cường giả Thần Vương của Nguyệt gia lập tức lao vào chiến đấu với những tên Thần Vương kia.  

             Nguyệt Mộng Ly vừa muốn động đậy, Tôn Mạn đã giết tới.  

             “Ha, quả nhiên là một mỹ nhân duyên dáng, thảo nào tên tiểu tử Cơ Thanh Vân đó lại động lòng! Tiểu nha đầu, ngoan ngoãn mà khoanh tay chịu trói đi!” Tôn Mạn cười lên một cách lạnh lùng.  

             “Nằm mơ! Vô Tướng Thần Chưởng!”  

             …  

             Ở trong vùng biển của Tàng Thiên Hải Vực.  

             Tộc Hắc Sa liên kết Ngũ Đại Vương Tộc lại, vây quét tộc Giao Nhân.  

             Vẻ mặt của Đồng trầm xuống, hắn ra lệnh: “Xem ra, tộc Hắc Sa đang định cá chết lưới rách với chúng ta rồi! Thế nhưng, tộc Giao Nhân của ta thật sự dễ bị tiêu diệt đến như vậy sao?”  

             Lúc này, Tầm chầm chậm mở đôi mắt ra, trên mặt đầy vẻ mơ hồ.  

             “Tầm Nhi!” Nhìn thấy Tầm đã tỉnh lại, trên gương mặt của Đồng hiện lên nét kinh ngạc và vui mừng.  

             “Vậy mà ta… ta vẫn chưa chết sao? Ơ… Yêu nguyên của ta đang hồi phục một cách nhanh chóng! Chuyện này… Chuyện này làm sao có thể chứ?”  

             Tầm đột nhiên nhận ra sự biến hóa ở trong cơ thể của mình, cảm thấy vô cùng bất ngờ.  

             Hắn ta bị cường giả của tộc Hắc Sa đánh vỡ nội đan, hắn ta vẫn nhớ rất rõ ràng.  

             Nhưng mà bây giờ, thực lực của hắn ta lại đang khôi phục với tốc độ vô cùng nhanh.  

             Đồng cười lên nói: “Là Diệp đại sư đã cứu lấy ngươi, ngài ấy đã luyện ra được siêu phẩm Tử Hư Khí Linh Đan, đã hoàn toàn tu bổ cho nội đan của ngươi, ngươi còn không mau đến cảm tạ ngài ấy!”  

         “Tử Hư Khí Linh Đan! Siêu phẩm!”  

             Tầm hít vào một hơi lạnh!  

             Hắn ta dĩ nhiên biết được Tử Hư Khí Linh Đan là gì, sự bất ngờ này không hề nhỏ.  

             Vậy mà thật sự có người luyện ra được Tử Hư Khí Linh Đan!  

             Hắn ta vội vàng quỳ xuống cúi đầu với Diệp Viễn và nói: “Đa tạ ơn cứu mạng của Diệp đại sư!”  

             Diệp Viễn đỡ hắn ta dậy, cười nói: “Đứng lên đi, không cần phải nói lời cảm tạ, cũng không phải là ta tặng người viên đan dược này. Xem như ta trao đổi với Vương thượng.”  

             Tầm vừa nghe thấy vậy không khỏi cảm thấy vô cùng kinh ngạc, món vật có thể so sánh với Tử Hư Khí Linh Đan, e rằng gia tộc cũng đã phải trả một cái giá không nhỏ!  

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận