Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

“Diệp Viễn, những người này đã bị ma hóa rồi, hoàn toàn không có chút tình cảm nào với ngươi! Nếu ngươi còn chùn tay nữa, người chết cuối cùng chính là bản thân ngươi!”  

             Giọng nói của Long Đằng vang lên bên tai Diệp Viễn.  

             “Tiền bối, chẳng lẽ… thật sự không có cách nào cứu bọn họ sao?”  

             “Không có! Một khi đã bị ma hóa, kết cục của bọn họ chỉ có chết! Nếu bây giờ ngươi không giết bọn họ, đợi khi ngươi giết chủ nhân của bọn họ, bọn họ vẫn phải chết!” Long Đằng nói như đinh đóng cột.  

             Diệp Viễn hơi thở dài, nói: “Được rồi, ta biết rồi.”  

             Từng sợi thần nguyên nhẹ nhàng tiến vào trong Tru Tà Kiếm.  

             Trong nháy mắt, kiếm khí của Diệp Viễn đột ngột dâng lên!  

             Những ánh kiếm mà kiếm trận phát ra trực tiếp bị kiếm khí của Diệp Viễn nghiền nát.  

             “Xoẹt xoẹt xoẹt…”  

             Từng kiếm khí vô hình phát ra từ Tru Tà Kiếm khiến cho vòng phòng ngự của Diệp Viễn càng lúc càng lớn.  

             Thấy cảnh này, Cơ Thương Lan và Huyết Hồn đều thay đổi sắc mặt.  

             “Không tốt rồi, tên nhãi này vẫn còn giữ thực lực! Xem ra, vừa nãy hắn chỉ không nỡ giết đồng môn trước đây, mới bị kiếm trận khống chế.” Sắc mặt Huyết Hồn khó coi nói.  

             Ánh mắt Cơ Thương Lan sáng rực, nhìn chằm chằm Diệp Viễn trong kiếm trận, cắn răng nói: “Hắn đã tu luyện Tru Tà Kiếm Quyết tầng thứ nhất đến cảnh giới viên mãn rồi, đã có thể phát huy một phần uy lực của Tru Tà Kiếm!”  

             “Thật là năng lực đáng sợ! Hắn có được Tru Tà Kiếm Quyết, tối đa cũng hơn một năm nhỉ? Thời gian một năm lại có thể lĩnh ngộ pháp tắc thần đạo đến mức như thế này!” Huyết Hồn kinh ngạc nói.  

             “Thiên mệnh chi tử, quả nhiên không giống với mọi người! Những tên ăn hại này quả nhiên không có tác dụng gì. Huyết Hồn, đến lượt các ngươi lên rồi!” Cơ Thương Lan trầm giọng nói.  

             “Vâng, thánh tử đại nhân!” Huyết Hồn nghe lời mà đi.  

             Cơ Thương Lan nhìn Diệp Viễn trong vòng chiến, ánh mắt sáng rực, cũng không biết đang nghĩ cái gì.  

             Lúc này, Diệp Viễn chuyển chuôi kiếm, một luồng kiếm khí hình xoắn ốc phát ra, giống như mũi khoan, xuyên thẳng đến ánh kiếm truyền đến từ trong kiếm trận.  

             “Phụt phụt!”  

             Kiếm khí mà thần kiếm Tru Tà truyền đến, không gặp chút trở ngại nào mà xuyên thấu lồng ngực một tên Hư Huyền đỉnh phong.  

             Người này là Thái Thượng trưởng lão từng ẩn thế của Dược Vương Điện, thực lực trên người thậm chí còn mạnh hơn một cấp so với Tôn Mạn.  

             Dù Diệp Viễn không tiếp xúc nhiều với lão, nhưng cũng biết lão là một trưởng bối hòa ái.  

             Diệp Viễn của kiếp trước, dù chú tâm vào đan đạo, nhưng đối với đồng môn, từ trước đến giờ hắn chưa từng bày ra dáng vẻ của thiếu chủ.  

             Thế nên, giữa những đồng môn với nhau, nhân khí của Diệp Viễn cũng khá cao.  

             Quan hệ của Diệp Viễn và những người trước mắt cũng vô cùng hòa hợp.  

             Bây giờ, hắn lại tự tay kết thúc sinh mạng của những người này, trong lòng Diệp Viễn rất không thoải mái.  

             Theo lẽ đương nhiên, hắn càng hận Cơ Thương Lan thấu xương!  

             Tên này làm việc hoàn toàn không có giới hạn!  

             Theo cái chết của Thái Thượng trưởng lão, uy lực của Cửu Tuyệt Tru Thần Kiếm Trận cũng giảm xuống.  

             Những ánh kiếm đó hoàn toàn không thể đột phá khu vực hai trượng phía trước Diệp Viễn.  

             Diệp Viễn nhẹ thở dài, nói: “Xin lỗi các vị! Thanh Vân vô năng, không còn cách nào xoay chuyển! Thanh Vẫn tiễn mọi người một đoạn đường, thù hận này, chắc chắn Thanh Vân sẽ báo giúp mọi người!”  

             Nói rồi, trong nháy mắt thân hình của Diệp Viễn biến mất không thấy.  

             Tiếp theo, một bóng người đột nhiên rơi từ trên không xuống.  

             Hơn một trăm cường giả nhanh chóng bị Diệp Viễn tàn sát không còn gì.  

             Thấy thi thể đầy trên đất, Diệp Viễn thở dài nói: “Uổng cho ta là Đan Đế, lại không thể cứu chúng đồng môn. Cơ Thương Lan, thù của chúng ta càng lúc càng lớn rồi!”  

             Diệp Viễn biết, nếu hắn không giết hết những người này, bọn họ sẽ đối phó với mình không chết thì không dừng.  

             Thấy cảnh này, hai mắt Cơ Thương Lan cũng ngưng lại, lẩm bẩm: “Tên này, những năm nay đã trưởng thành không ít! Còn cho rằng những người thân thuộc là đã đủ để gây trở ngại cho hắn. Không ngờ… hắn còn chẳng buồn nhíu mày một cái.”  

             “Cơ Thương Lan, ngươi mất hết thiên lương, không thể chết yên lành được!” Diệp Viễn nhìn Cơ Thương Lan, lạnh lùng nói.  

             Cơ Thương Lan cười nói: “Mất hết thiên lương? Cơ Thanh Vân, ta là Ma tộc, ngươi cảm thấy nói lời này với Ma tộc, không cảm thấy buồn cười sao? Chỉ cần chúng ta chiếm được Thần Vực này, chúng ta… chính là trời! Còn ngươi, tự tay giết những trưởng bối đồng môn đã từng nuôi dưỡng ngươi, chẳng lẽ không xấu hổ chút nào sao? Dù cho bọn họ có trở thành ma nô, nhưng ít nhất vẫn còn sống. Còn bây giờ, ngay cả tư cách sống của bọn họ cũng bị ngươi tự tay cắt đứt rồi!”  

             Sắc mặt Diệp Viễn thay đổi, rất rõ ràng, hắn bị lời này của Cơ Thương Lan làm giao động!  

             Đối với kẻ thù, trước giờ Diệp Viễn đều sát phạt quả quyết, thậm chí còn không thèm nháy mắt một cái.  

             Nhưng đối với người bên cạnh, Diệp Viễn lại luôn có cảm giác ràng buộc bên trong.  

             Chỉ là những người này đã trở thành ma nô.  

             Mà vào lúc này, Diệp Viễn đột nhiên có cảnh báo!  

             Vô số huyết châu xuất hiện từ trong hư không, không thể cảm nhận được đã hoàn toàn vây quanh hắn.  

             Diệp Viễn lúc này giống như lọt vào vòng vây của vô số địa lôi, giống như… đã không thể trốn thoát được nữa.  

             “Phụt phụt phụt…”  

             Những huyết châu này nổ tung toàn bộ trong chốc lát!  

             Trong nháy mắt, mưa máu bắn tung tóe.  

             Sắc mặt Diệp Viễn thay đổi, theo bản năng thi triển Đại Na Di.  

             Nhưng đã muộn rồi!  

             Những huyết châu này đã nhiễm vào thần kiếm Tru Tà của hắn.  

             Thậm chí có một ít đã rơi vào người hắn.  

             Y phục và da của Diệp Viễn hoàn toàn không gây trở ngại gì với những huyết châu này.  

             Chúng rơi vào người Diệp Viễn, lại ăn mòn thân thể của Diệp Viễn.  

      Diệp Viễn giật mình không thể khinh thường, vội vàng kiểm tra sự thay đổi trong thân thể, không khỏi biến sắc!  

             Sau khi những huyết châu này tiến vào thân thể, hóa thành một đám sương mù màu đỏ máu, bao phủ nguyên lực hải của Diệp Viễn.  

             Diệp Viễn vận chuyển nguyên lực, lại có cảm giác đứt quãng vướng víu.  

             Lại nhìn kiếm Tru Tà, những huyết châu này cũng biến mất không thấy, rõ ràng là cũng đã ăn mòn vào trong kiếm Tru Tà!  

             Diệp Viễn phát hiện ra, uy lực của kiếm Tru Tà dường như đã yếu đi rất nhiều!  

             Rốt cuộc những huyết châu này là thứ quỷ quái gì?  

             Nhìn thấy cảnh này, Cơ Thương Lan cười lớn: “Sư đệ tốt của ta, ngươi quá đắc ý rồi!”  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận