Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Dường như Diệp Viễn cảm thấy được một viên hạt giống cắm rễ ở bên trong trái tim mình, mọc rễ nẩy mầm!  

             Cái sự đau đớn như chui từ dưới đất để nảy mầm này, gần như khiến hắn muốn ngất đi.  

             “Cái nguyên hỏa kia của đệ đúng là lợi hại, không ngờ ngay cả dây leo ma đằng của tỷ cũng không địch lại được. Nhưng mà Ma Hoa đã bám sâu vào máu thịt của đệ. Một khi mà đốt cháy nó, nội tạng của đệ cũng sẽ bị đốt cháy thành tro! Đệ đệ, hãy thôi chống cự đi. Ngoan ngoãn trở thành ma nô của tỷ tỷ, tỷ tỷ sẽ yêu thương đệ thật tốt. Ha ha ha…”  

             Nguyệt Cơ cười đến run rẩy cả người, hiển nhiên đang vô cùng đắc ý.  

             Thủ đoạn này của ả khác với phép đoạt xá của Ma Thần Già Lam. Cho nên Trấn Hồn Châu cũng không có cách nào phát huy tác dụng được.  

             “Đại… đại nhân, ngài không sao chứ?”  

             Mạnh Quảng nhìn thấy bộ dạng đau đớn như muốn xuyên tim kia của Diệp Viễn, cả người cứ đờ ra.  

             “Vèo…”  

             Diệp Viễn sử dụng thuật pháp Đại Na Di, nắm lấy vạt áo của Mạnh Quảng, dung hoà vào trời đất.  

             “Không cần phải chống lại, đi!”  

             Với thực lực hiện tại của Diệp Viễn, không có cách nào sử dụng thuật pháp Đại Na Di với người khác, nhưng mà dung hoà thiên địa thì có thể làm được.  

             Nguyệt Cơ thấy thế, khóe miệng cong lên, cười nói: “Muốn chạy? Nào có dễ dàng như vậy?”  

             “Vèo vèo vèo…”  

             Trên một trăm nhánh ma đằng đâm ngay vào trong phía hư không, hòng muốn bắt Diệp Viễn ra tới.  

             “Nộ Kiếm Hoả Liên!”  

             Hai loại pháp tắc thần đạo cuồng bạo đan chéo vào nhau, chém ra từ trong hư không, khiến cho những ma đằng đó bị quấy đến dập nát ngay lập tức.  

             Nhưng mà dư thế này vẫn còn chưa giảm, lao thẳng về phía Nguyệt Cơ.  

             Một chiêu này Diệp Viễn nén giận ra tay, uy lực không tầm thường.  

             Tuy là Nguyệt Cơ, nhìn thấy uy lực của một kiếm này, cũng phải hơi đổi sắc.  

             “Ma Đằng Toả Thiên!”  

             Vút vút vút!  

             Vô số ma đằng dệt thành một cái võng dày thật lớn, không ngừng tiêu hao uy lực của Nộ Kiếm Hoả Liên.  

             Chờ đến khi tiêu hao xong uy lực của Nộ Kiếm Hoả Liên, Diệp Viễn đã mang theo Mạnh Quảng bỏ trốn mất dạng.  

             Nguyệt Cơ nhìn về phía mà Diệp Viễn biến mất, vẫn còn ngây ra, cũng không biết đang nghĩ ngợi điều gì.  

             Lúc này, Đạt Hữu chen vào tiến lên nói: “Thánh Mẫu đại nhân, cứ thả bọn họ rời đi như vậy ạ?”  

             Lúc này trên mặt Nguyệt Cơ cũng không còn loại dáng vẻ mị hoặc kia, vẻ mặt nghiêm túc chẳng khác nào hậu duệ của quý tộc, cao quý không tài nào với tới.  

             “Tiểu tử này không đơn giản, không ngờ lại dung hợp được tuyệt thế công pháp của hai người Tuyệt Thiên và Giang Triển, thi triển ra một kiếm uy lực tuyệt luân như thế! Hiện tại thương thế của ta chưa lành, không nên dùng sức quá mức. Nếu thật dồn ép tên tiểu tử này đến mức đường cùng, ta cũng chiếm không được chỗ tốt. Nhưng mà, nếu hắn đã trúng hạt giống ma hoa của ta, trong vòng ba ngày tất nhiên sẽ sở thành ma nô của bổn thánh mẫu. Chúng ta chỉ cần chờ ở đây là được. Hì hì, thiên mệnh chi tử biến thành ma nô của bổn thành mẫu, ngẫm lại đã cảm thấy vui rồi!”  

             Nói đến câu cuối, Nguyệt Cơ cũng thấy rất có thú vị, không khỏi cười phá lên.  

             “Thánh mẫu đại nhân uy vũ!” Đạt Hữu cung kính nói.  

             “Nếu cái cứ điểm này đã bại lộ, vậy dời đi đi. Tên nhóc này cũng thật là lợi hại, thiếu chút nữa đã để hắn đắc thủ. Nếu không phải bổn thánh mẫu có đề phòng giữ lại, làm chút việc trong đại trận này, thật đúng là đã bị hắn ta làm hỏng.” Nguyệt Cơ nói.  

             “Năng lực về trận đạo của người này đã lên tới đỉnh điểm, gần như đạt tới đỉnh phong của võ giả Đạo Huyền Cảnh. Thuộc hạ suy đoán, trong một trận chiến kia của hắn với Thần Vương, hơn phân nửa là nhờ vào năng lực về trận đạo mới có thể không rơi vào hạ phong.” Đạt Hữu nói.  

             Hắn phụ trách khống chế cái cứ điểm này, đối với trận chiến của Diệp Viễn với Lục Lâm Phong tất nhiên không có khả năng không biết.  

             Mà ngay chính Diệp Viễn chính là trọng tâm chú ý của bọn họ.  

             Phỏng đoán căn cứ dựa theo tin tức ở mọi mặt, rất có khả năng Diệp Viễn đúng là phải nhờ vào tài năng trận pháp mới có thể hoàn hảo không tổn hao gì dưới Trận Đạo Cửu Trát của Đại Diễn Thần Vương.  

             Nguyệt Cơ nhoẻn miệng cười nói: “Lợi hại hơn nữa cũng vô dụng, rất nhanh thôi là hắn sẽ trở thành ma nô của bổn thánh mẫu, ha ha… Việc mà lão quỷ Ca Nặc kia không làm được, bổn thánh mẫu lại làm được dễ như trở bàn tay. Trong khoảng thời gian trăm vạn năm này, lão đông tây kia quả thực là đang lãng phí thời gian! Nếu không phải lão ta kiêng kỵ bổn thánh mẫu, không thả bổn thánh mẫu ra sớm một chút thì sao lại có tình cảnh bất kham như hiện tại?”  

             …  

             “Uỵch!”  

             Diệp Viễn nghẹn một hơi, cũng không biết chạy thoát xa bao nhiêu, rốt cuộc đã tinh bì lực tẫn, ngã lăn trên đất.  

             Dọc theo đường đi này, ngũ tạng lục phủ của Diệp Viễn đều đã bị tràn ngập hoàn toàn bởi ma hoa tí hon.  

             Cảm giác đau đớn kịch liệt kia làm hắn gần như muốn ngất đi mấy lần.  

             Ma hoa giống như là ký sinh trùng, nguyên lực của hắn vận chuyển càng nhanh, ma hoa sinh sôi cũng sẽ càng nhanh.  

             Lúc này, ma hoa gần như đã chiếm cứ nội phủ của hắn, ma khí nồng đậm đang tràn ngập toàn thân.  

             Hàm răng trên dưới của Diệp Viễn đều đang run lên, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.  

             “Diệp… đại nhân, ngài… ngài không sao chứ? Ta… ta có thể làm được chút gì hay không?” Mạnh Quảng có chút luống cuống tay chân nói.  

             “Huynh… trông chừng… cho ta!”  

             Diệp Viễn thốt ra từ trong kẽ răng mấy chữ này, cuối cùng nói cũng không ra lời.  

             “Vâng… vâng vâng, đại nhân yên tâm! Trừ phi ta chết, nếu không tuyệt đối không để cho ai tới gần một bước!” Mạnh Quảng hốt hoảng nói.  

             Diệp Viễn run rẩy mà lấy ra một viên đan dược — Long Hổ Tạo Hoá Đan!  

             Viên đan dược này, được Diệp Viễn chuẩn bị để đột phá huyền quan cuối cùng, đột phá cơ thể đến cực hạn.  

             Dựa theo kế hoạch tu luyện của Diệp Viễn, hẳn là dùng Xích Tiêu Bá Thể Đan trước, khiến thân thể đột phá cấp chín hậu kỳ, đạt tới đỉnh hậu kỳ.  

             Sau đó, lại ăn vào Long Hổ Tạo Hoá Đan này rồi đạt tới đại viên mãn một thể.  

             Đan dược của mình, Diệp Viễn tất nhiên sẽ dốc hết toàn bộ sức lực.  

             Long Hổ Tạo Hoá Đan này chính là đan dược cấp bậc Thông Huyền.  

             Long Hổ Tạo Hoá Đan vốn là vô cùng bá đạo. Cho dù là thân thể cấp chín hậu kỳ, cũng không thể ngăn cản được lực lượng long hổ bá đạo của nó.  

             Đan dược cấp bậc Thông Huyền, uy lực càng không thể tưởng tượng được.  

             Sơ sẩy một cái, hắn sẽ bị nổ tung thân thể mà chết.  

             Nhưng mà hiện tại, Diệp Viễn đã không suy xét nhiều như vậy được nữa.  

             Nguyệt Cơ không hổ là cường giả cấp bậc Thiên Ma Thần. Ma hoa này bá đạo quá mức, rõ ràng là không cho hắn bất kỳ cơ hội gì.  

             Nếu không cho cơ hội, vậy Diệp Viễn đành phải tự mình sáng tạo cơ hội!  

             Diệp Viễn một ngụm nuốt vào Long Hổ Tạo Hoá Đan, tức khắc, dược lực mênh mông lập tức bắt đầu cọ rửa gân cốt cùng nội phủ toàn thân của hắn!  

       Long Hổ Tạo Hóa Đan là đan dược tôi thể mạnh nhất mà Diệp Viễn biết đến, dược lực mạnh mẽ thế nào có thể đoán được.  

             Hơn nữa, hiện tại hắn đang vượt cấp phục dụng đan dược. Dược lực cuồng bạo kia, gần như nháy mắt đã muốn xé nứt thân thể của hắn!  

             “Ách a!”  

             Diệp Viễn ngửa mặt lên trời thét dài, gân mạch toàn thân nổi lên, nhìn qua cực kỳ đáng sợ.  

             Mạnh Quảng đang hộ pháp cũng phải hãi hùng khiếp vía một trận. Hắn ta biết Diệp Viễn đang phải chịu đựng nỗi đau đớn vô cùng khủng khiếp.  

             Nhưng là, hắn ta lại không làm gì được.  

             “Tiểu Hoả, bắt đầu!” Diệp Viễn quát lớn nói.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận