“Ngươi nói cái gì? Hắn... hắn thật sự đã luyện chế ra Giải Độc Đan thần phẩm?”
Nghe xong báo cáo của Tô chưởng quỹ, lần này Dương Duệ cả kinh không hề nhỏ, từ biến điệu âm thanh của hắn phát ra thì có thể nhận ra được.
Hiển nhiên Tô chưởng quỹ vẫn chưa khôi phục được từ khiếp sợ như cũ, vẻ mặt có chút không tự nhiên.
“Chính xác trăm phần trăm! Thời điểm hắn cho Uyển Như cô nương ăn vào Giải Độc Đan, ta cùng Phong Bình đều ở đó, tuyệt đối sẽ không sai! Hơn nữa, độc tố trên người Uyển Như cô nương đã dần dần được giải trừ rồi!”
Dương Duệ ngẩn ra hồi lâu, vẫn chưa hồi phục lại tinh thần từ trong tin tức này.
Tin tức này thực sự quá sức bạo nổ!
Ở thời điểm hắn quyết định che chở cho Diệp Viễn, tuyệt đối không ngờ Diệp Viễn sẽ mang đến cho hắn kinh hỉ chấn động đến như vậy.
Hắn chẳng qua là cảm thấy Diệp Viễn là một mầm mống tốt, đáng để bồi dưỡng.
Nhưng mà, sự tiến bộ của Diệp Viễn thực sự nằm ngoài dự liệu của hắn.
“Còn có một việc nữa! Diệp Viễn để chúng ta đi thu thập phòng tu luyện của hắn, nhưng mà sau khi chúng ta phái người đi thu thập thì phát hiện khắp phòng đều là Thần Nguyên Đan và Giải Độc Đan. Trong đó, số lượng Thiên phẩm là nhiều nhất, mỗi một loại đều không dưới mấy trăm viên!” Tô chưởng quỹ không làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết thì không thôi, tiếp tục nói.
Dương Duệ trừng tròn xoe hai mắt, nhìn Tô chưởng quỹ chất vấn: “Ngươi nói cái gì? Thiên phẩm là nhiều nhất? Như vậy, nói cách khác, trước đó căn bản hắn không hề biết cách luyện chế Giải Độc Đan? Hắn dùng hơn một tháng để từ một tên tân binh trưởng thành lên một tên đại dược sư?”
Tô chưởng quỹ chậm rãi gật đầu nói: “Hẳn là như vậy!”
“Hít...”
Dương Duệ hít một hơi khí lạnh, ngày hắn xưa chỉ điểm giang sơn, khí thế của việc nắm tất cả mọi thứ trong lòng bàn tay, lúc này đã hoàn toàn tiêu tan không còn hình bóng.
Hắn lúc này giống như một con thỏ trắng nhỏ bị kinh sợ.
Vẻ mặt đặc sắc cực kỳ.
Một lúc lâu sau, bỗng nhiên Dương Duệ cả kinh, nói với Tô chưởng quỹ: “Diệp Viễn đâu, dẫn hắn tới gặp ta! Không, để ta đi gặp hắn!”
Dương Duệ đang muốn tiến lên, nhưng lại bị Tô chưởng quỹ cản lại: “Lâu chủ, ngài không cần đi, Diệp Viễn đã bế quan rồi!”
Dương Duệ sững sờ, nói: “Bế quan? Không phải hắn đã luyện chế ra Giải Độc Đan thần phẩm hay sao, còn bế cái gì quan cơ chứ?”
Tô chưởng quỹ lắc đầu nói: “Hắn giao Uyển Như cô nương cho Hồng Âm, sau đó đi đến kho hàng nói ra một đống lớn linh dược, sau đó lập tức bế quan.”
Dương Duệ cau mày nói: “Những linh dược hắn nói ra là gì?”
Tô chưởng quỹ nói: “Lần này số linh dược hắn lấy đi còn nhiều hơn so với lần trước, chỉ là chủng loại có đến mấy chục. Cụ thể để làm gì, thật sự không dễ phán đoán.”
Dương Duệ trầm ngâm một chút, bỗng nhiên ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Tô chưởng quỹ nói: “Ngươi nói xem, có khi nào... là hắn muốn luyện chế ra Nhất Tinh Thiên Văn Đan?”
Con ngươi Tô chưởng quỹ co rụt lại, trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi, bật thốt lên: “Không thể nào? Nhất Tinh Thiên Văn Đan, ngay cả Đan Thần nhị tinh cũng không có được mấy người có thể luyện chế ra! Nhưng mà... nghe ngươi nói như thế, thật sự là có khả năng đó! Thần hải của hắn bị tổn hại, chỉ có Nhất Tinh Thiên Văn Đan mới có thể chữa trị thần hải!”
Đột nhiên Dương Duệ cảm thấy việc mình nhận Diệp Viễn chính là một hành động cực kỳ anh minh.
Hiện tại, ngay cả bản thân hắn đều có chút bội phục mình.
Nếu như Diệp Viễn thật sự có thể luyện chế ra Nhất Tinh Thiên Văn Đan, vậy thì sẽ có ý nghĩa rất lớn đối với Vạn Bảo Lâu!
Tuy rằng Vạn Bảo Lâu vang danh toàn Thông Thiên Giới, thế nhưng Côi Sơn Thành không phải cương vực của Vạn Bảo Thiên Đế, Vạn Bảo Lâu cũng không phải ngăn nắp như vẻ bề ngoài.
Nếu ở cương vực của những Thiên Đế khác mở Vạn Bảo Lâu, hiển nhiên là phải gánh chịu một phần thuế má tương ứng.
Có cái gọi là cường long không ép nổi địa đầu xà, các thế lực trên địa phương cho dù vô tình hay cố ý đều sẽ đánh ép Vạn Bảo Lâu.
Cứ lấy Côi Sơn Thành ra mà nói, địa vị ngang bằng với Vạn Bảo Lâu thì có Vương gia, Lâm gia cùng với Lục gia.
Cho tới thế lực nhỏ như Lương gia cũng nhiều vô số, không dưới mười mấy nhà.
Những thế lực nhỏ này đại thể đều phụ thuộc vào ba nhà kia, nhưng Vạn Bảo Lâu thì lại không có ai để nương nhờ vào.
Vì lẽ đó Vạn Bảo Lâu hoàn toàn là dựa vào biển chữ vàng này mới có thể sừng sững ở Côi Sơn Thành mà không ngã.
Vạn Bảo Lâu là một cái đế quốc thương mại khổng lồ, nhưng mà cụ thể khi đến Côi Sơn Thành thì chỉ là một cái phân bộ bé nhỏ không đáng kể, căn bản cao tầng sẽ không coi trọng.
Dương Duệ có thể duy trì được Vạn Bảo Lâu cũng là hao hết tâm cơ.
Nếu không, hắn làm sao có thể để ý đến một tên nho nhỏ như Diệp Viễn.
Dù sao, hắn quá thiếu khát nhân tài.
Thực lực của Phong Bình không tồi, thế nhưng cũng không phải tài năng xuất chúng ở Côi Sơn Thành.
Thậm chí thủ tịch luyện dược sư của ba đại thế gia đều có thực lực mạnh hơn Phong Bình một đường.
Trận đạo luyện đan của Diệp Viễn mang đến cho Dương Duệ ánh rạng đông, vì lẽ đó mà hắn mới để La Kiếm ra tay, thậm chí không tiếc đắc tội Vương gia.
“Trước tiên cứ mặc kệ hắn! Hắn cần cái gì, lập tức cung cấp cho hắn cái đó, cho dù lãng phí linh dược cùng Thần Nguyên Thạch cũng không tiếc!” Dương Duệ nói.
Tô chưởng quỹ nghe vậy liền cười khổ nói: “Lâu chủ, cung cấp linh dược cùng Thần Nguyên Thạch cho Diệp Viễn kỳ thực là kiếm lời cho chúng ta! Hiệu suất của tiểu tử này quá cao, quả thực không thể tưởng tượng nổi!”
Dương Duệ sững sờ, bật cười nói: “Náo loạn cả nửa ngày lại thành ra chúng ta đang nợ hắn?”
Tô chưởng quỹ gật đầu nói: “Chỉ với một đống lớn Thần Nguyên Đan thiên phẩm cũng đã gấp trăm lần lợi nhuận, có giá trị mấy trăm ngàn Thần Nguyên Thạch hạ phẩm! Tiểu tử kia cũng cũng rất hào phóng, không lấy một xu tiền nào, hoàn toàn trả lại cho chúng ta. Mà thứ chúng ta cung cấp, cùng lắm cũng chỉ là một viên đan dược thành phẩm có giá trị mười Thần Nguyên Thạch hạ phẩm. Còn có, phẩm chất Cực phẩm cùng Thần Nguyên Đan thiên phẩm mà hắn luyện chế ra đều vô cùng tốt!”
Dương Duệ chấn động toàn thân, kinh ngạc nói: “Lợi nhuận lớn như vậy?”
Tô chưởng quỹ cười nói: “Ha ha, đây chỉ mới là những Thần Nguyên Đan thiên phẩm mà thôi. Chúng ta kiểm kê lại phòng tu luyện của hắn một chút thì có Giải Độc Đan thiên phẩm cùng Thần Nguyên Đan gộp lại được số lượng là năm trăm, đan dược Cực phẩm cùng Thượng phẩm thì có hơn một nghìn viên! Ngài nói, tính gộp những thứ này lại thì sẽ có bao nhiêu lợi nhuận?”
Dương Duệ hít vào một ngụm khí lạnh, tâm tình vừa bình phục lại thì đã trở nên không bình tĩnh lần thứ hai.
Trước đó Tô chưởng quỹ đã nói, nhưng hắn cũng không hề để ý, sự chú ý của hắn đều đặt vào việc Diệp Viễn luyện chế ra Giải Độc Đan thần phẩm.
Hiện tại hắn mới biết, tên Diệp Viễn này vốn là một cái máy luyện đan, hiệu suất này quả thực quá đáng sợ!
Theo lý thuyết, Diệp Viễn giúp Vạn Bảo Lâu luyện chế nhiều đan dược như vậy, hẳn là được trích phần trăm.
Nhưng mà, một xu hắn cũng không lấy, đều đưa hết cho Vạn Bảo Lâu!
Cứ như vậy, Vạn Bảo Lâu đã kiếm được một mớ rồi!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!