Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

“Tông chủ, phía đông có người của Triều Thiên Cung đã đuổi đến nơi! Hình như đầu lĩnh chính là cung chủ Tần Thiên Nam của bọn hắn!”

“Tông chủ, phía tây cũng có người đuổi tới! Hình như là người của Tử Vi Tông!”

“Tông chủ...”

Tin tức xấu cứ từng tin từng tin truyền đến, Tông chủ Lữ Tử Chính của Phiêu Miểu Tông chưa bao giờ có cảm giác tuyệt vọng đến như vậy.

Thế lực của tám đại siêu cấp thánh địa, trong nháy mắt chỉ còn lại một mình bọn họ!

Trước đó, Phiêu Miểu Tông vẫn còn cùng Thất Tuyệt Thành, Triều Thiên Cung ở chung một chỗ, tranh đoạt địa bàn do Dược Vương Điện bị hủy diệt lưu lại.

Nào biết được chỉ trong nháy mắt mà bốn đại siêu cấp Thánh Địa đã hoàn toàn biến thành địa bàn của Ma tộc!

Nghe tin tức truyền đến, sau lưng Lữ Tử Chính tuôn ra mồ hôi lạnh.

Bởi vì thánh chủ của bốn đại siêu cấp Thánh Địa đã trở thành ma nô của Ma tộc, trở thành chó săn trong tay Ma tộc!

Bốn đại thánh chủ lại mang theo cường giả của tông môn đánh giết đến Phiêu Miểu Tông từ bốn phương tám hướng.

Cũng nhờ hắn thấy được thời cơ nhanh chóng, trực tiếp bỏ qua cơ nghiệp mới thoát được vòng vây của bốn đại siêu cấp Thánh Địa.

Nội tình như thế nào, con át chủ bài ra sao thì ở trước mặt thực lực tuyệt đối, đều không đáng giá để nhắc tới!

Nhưng mà lúc này, bốn đại Thánh Địa đã đuổi theo tới nơi, hơn nữa đều là thánh chủ tự mình ra trận.

Một mình hắn không thể nào ứng phó được, hắn làm sao có thể là đối thủ của bốn đại thánh chủ được?

"Rốt cuộc Hứa gia bên kia có thái độ như thế nào, đã đến lúc này rồi chẳng lẽ bọn hắn còn muốn tiếp tục sống lánh đời hay sao?” Lữ Tử Chính giận dữ hét lên.

Lửa giận đã sắp đốt tới tận trời rồi.

Nhìn quanh Thần Vực, đúng là đã không còn đường cho hắn lui nữa rồi!

Sau khi rút lui khỏi tông môn, hắn chỉ còn có hai nơi có thể đi.

Một là Yêu vực, một chỗ khác nữa là lãnh địa của bốn đại thế gia lánh đời!

Suy đi ngẫm lại, Lữ Tử Chính vẫn là quyết định lui về lãnh địa của Hứa gia, một trong bốn đại thế gia lánh đời.

Không phải người cùng tộc, tâm người tất có dị.

Từ trước đến nay Nhân tộc cùng Yêu tộc không có bao nhiêu lần xuất hiện cùng nhau, vào lúc này, hiển nhiên Nhân tộc càng đáng tin cậy hơn một chút.

Đâu nào ngờ, bọn họ đã phái vài nhóm người đi Hứa gia, nhưng mà thái độ của Hứa gia vẫn một mực mập mờ, không hề đưa ra một câu trả lời xác nhận rõ ràng.

Thường xuyên truyền tin qua lại khiến cho thời cơ đào tẩu tốt nhất của bọn họ bị trễ nải.

Mắt thấy đại quân của bốn đại Thánh Địa sắp lôi bọn chúng ra làm hoành thánh rồi.

Lữ Tử Chính nằm mơ cũng không nghĩ tới, đã đến giây phút sinh tử tồn vong trước mắt rồi mà Hứa gia vẫn thấy chết không cứu!

Chẳng lẽ bọn hắn thật sự cho rằng, tự thân bọn họ có thể tự lo hay sao?

“Tông chủ, Phùng phó tông chủ trở về từ Hứa gia rồi!” Bỗng nhiên, có người tiến lên bẩm báo, nói.

Lữ Tử Chính vui vẻ, vội vàng nói: “Nhanh, nhanh dẫn hắn tới! Chậm đã, ta tự mình đi!”

Lữ Tử Chính làm sao có thể chờ được nữa, bước một cái thì đã chạy ra đến bên ngoài.

Nhìn thấy phó tông chủ Phùng Đào, Lữ Tử Chính lập tức vội vàng hỏi: “Thế nào, Hứa gia nói như thế nào?”

Sắc mặt Phùng Đào khó coi vô cùng, khó xử nói: “Hứa gia nói, lánh nạn thì có thể, nhưng từ nay về sau Phiêu Miểu Tông phải bị xoá tên đầu nhập vào Hứa gia, trở thành người của Hứa gia!”

“Cái gì! Bọn hắn… bọn hắn khinh người quá đáng!”

Lữ Tử Chính tức giận tới mức giơ chân, ngày tháng như nước chảy mây trôi, sớm đã bị hắn ném lên chín tầng mây.

Đây chính là kiểu nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!

Dựa theo điều kiện của Hứa gia thì đạo thống của Phiêu Miểu Tông cứ như vậy mà bị diệt vong.

Hơn nữa, vị trí tông chủ này của hắn, chỉ sợ sau này sớm muộn gì cũng sẽ bị Hứa gia nuốt mất.

Tính toán thật là hay!

“Tông chủ, không tốt rồi, tất cả đường lui của chúng ta đều đã bị cắt đứt! Hiện tại, chúng ta chỉ có một con đường có thể đi là Hứa gia mà thôi!” Bỗng nhiên, một thủ hạ đi lên bẩm báo.

Sắc mặt Lữ Tử Chính trắng bệch như tờ giấy, cắn răng một cái, nói: “Đi, trước tiên cứ đáp ứng điều kiện của Hứa gia, đi vào rồi nói sau!”

Lúc này, cường giả của bốn đại siêu cấp Thánh Địa đã đánh giết tới đây rồi, Lữ Tử Chính dưới tình huống bất đắc dĩ, đành phải vừa đánh vừa rút lui.

Tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, trong lòng Lữ Tử Chính như đang nhỏ máu.

Trong lòng của hắn suy nghĩ, chờ kiếp nạn hôm nay qua đi, nhất định phải tìm Hứa gia để tính toán khoản sổ sách này!

Lúc này, Hứa gia cũng đã chuẩn bị trận địa sẵn sàng để đón quân địch.

Dù sao thì cường giả của bốn đại siêu cấp Thánh Địa cũng không phải trò đùa.

Không riêng gì Hứa gia, cường giả của ba đại gia tộc khác cũng đã hội tụ đến nơi này.

“Hứa Quang Ấn, bổn tọa đáp ứng điều kiện của ngươi! Mau mở đại trận trấn tộc ra để chúng ta tiến vào!” Lữ Tử Chính cất cao giọng nói.

Gia chủ của Hứa gia Hứa Quang Ấn, là cường giả Hư Huyền đã chạm đến pháp tắc thần đạo.

Hắn cất cao giọng nói: “Ngươi phát lời thề Thiên Đạo trước, nếu như vi phạm thì trên dưới Phiêu Miểu Tông của ngươi đều sẽ chết không yên lành!”

Lữ Tử Chính nghe xong lời này thì máu nóng xông lên đầu, thiếu chút nữa là hôn mê bất tỉnh.

Tên gia hỏa này, thật đúng là chưa xác định được mục tiêu thì sẽ không hành động mà!

Căn bản chính là bọn họ vừa ý truyền thừa của Phiêu Miểu Tông, làm gì có việc cứu người chứ?

“Hứa Quang Ấn, thứ chết tiệt nhà ngươi! Ngươi... ngươi sẽ chết không yên lành! Hôm nay Phiêu Miểu Tông chúng ta, cho dù có toàn quân bị diệt, cũng sẽ không cầu xin sự nhân nhượng từ ngươi! Ta ngược lại muốn nhìn xem, Hứa gia các ngươi sẽ ăn nói như thế nào với võ giả của Thần Vực!”

Lữ Tử Chính tức giận đến mức phun ra một búng máu tươi.

Hứa Quang Ấn lại cười lạnh một tiếng, nói: “Cái đó không cần đến ngươi nhọc lòng quan tâm! Thời điểm tám đại siêu cấp Thánh Địa các ngươi làm mưa làm gió, có từng nghĩ đến bốn đại thế gia chúng ta hay không? Hôm nay gặp rủi ro, lại tìm chúng ta lánh nạn? Ha ha, làm gì có chuyện tốt đẹp bực này?”

Hàm răng Lữ Tử Chính khẽ cắn, quát to: "Chúng đệ tử của Phiêu Miểu Tông nghe lệnh! Hứa gia bất nhân bất nghĩa, bỏ đá xuống giếng, thấy chết mà không cứu! Hôm nay, chúng ta thà chết trận trước cửa bọn hắn để dùng vong hồn của chúng ta nguyền rủa bọn hắn chết không yên lành!”

Lúc này đại quân của Phiêu Miểu Tông đã bị buộc vào đường cùng, nguyên một đám đều giống như có chung mối thù.

Thiên hạ to lớn, đã không chỗ cho bọn hắn dung thân nữa rồi.

Dường như, ngoại trừ một còn đường chết trận ra thì bọn hắn đã không đường nào có thể đi!

“Chiến!”

“Chiến!”

“Chiến!”

Thú vật lâm vào đường cùng còn ngoan cố chiến đấu, huống gì là con người?

Các cường giả của Phiêu Miểu Tông, nguyên một đám lệ khí trùng thiên, giết ngược trở lại!

“Ha ha ha... Lữ Tử Chính, ta khuyên ngươi thúc thủ chịu trói, trở thành ma nô của Ma Thần đại nhân! Ma Thần đại nhân sẽ cho ngươi vô số thứ tốt!” Cung chủ Triều Thiên Cung, Tần Thiên Nam cười to nói.

“Lữ Tử Chính, bây giờ ngươi quay đầu lại vẫn còn kịp!” Tông chủ Tử Vi Tông nói.

Sắc mặt Lữ Tử Chính âm trầm bất định, bị một màn trước mắt làm cho sợ ngây người.

Mấy tên này lại có thể sa đọa đến mức như vậy!

Hắn cũng không muốn biến thành cái xác không hồn, tinh thần cùng thể xác đều bị bắt làm nô lệ như thế này!

Biến thành như vậy thì hắn tình nguyện thà chết còn hơn!

“Giết!”

Lữ Tử Chính không chút do dự nào trực tiếp giết tới.

Thế nhưng một khi giao thủ thì Lữ Tử Chính liền phát hiện có chỗ không bình thường.

Đối thủ của hắn là Tần Thiên Nam, thế nhưng thực lực của Tần Thiên Nam mạnh hơn so với trước kia đâu chỉ một bậc!

Thực lực của hắn bây giờ, chỉ sợ không thua Thập Đại Thần Vương bao nhiêu rồi!

“Phanh!”

Tần Thiên Nam đưa tay đánh ra một chưởng, trực tiếp đập bay Lữ Tử Chính.

“Ha ha ha, đồ con sâu cái kiến! Thấy thế nào? Hiện tại đầu hàng Ma Thần đại nhân thì ta vẫn còn có thể cho ngươi cơ hội!” Tần Thiên Nam cười to nói.

Lữ Tử Chính cắn răng nói: “Ngươi nằm mơ đi! Để ta biến thành giống như ngươi thế này thì ta thà tình nguyện chết!”

Trong mắt Tần Thiên Nam không hề có chút thương cảm nào, thản nhiên nói: “Đã như vậy thì ngươi có thể đi chết rồi!”

“Tông chủ, phía đông có người của Triều Thiên Cung đã đuổi đến nơi! Hình như đầu lĩnh chính là cung chủ Tần Thiên Nam của bọn hắn!”

“Tông chủ, phía tây cũng có người đuổi tới! Hình như là người của Tử Vi Tông!”

“Tông chủ...”

Tin tức xấu cứ từng tin từng tin truyền đến, Tông chủ Lữ Tử Chính của Phiêu Miểu Tông chưa bao giờ có cảm giác tuyệt vọng đến như vậy.

Thế lực của tám đại siêu cấp thánh địa, trong nháy mắt chỉ còn lại một mình bọn họ!

Trước đó, Phiêu Miểu Tông vẫn còn cùng Thất Tuyệt Thành, Triều Thiên Cung ở chung một chỗ, tranh đoạt địa bàn do Dược Vương Điện bị hủy diệt lưu lại.

Nào biết được chỉ trong nháy mắt mà bốn đại siêu cấp Thánh Địa đã hoàn toàn biến thành địa bàn của Ma tộc!

Nghe tin tức truyền đến, sau lưng Lữ Tử Chính tuôn ra mồ hôi lạnh.

Bởi vì thánh chủ của bốn đại siêu cấp Thánh Địa đã trở thành ma nô của Ma tộc, trở thành chó săn trong tay Ma tộc!

Bốn đại thánh chủ lại mang theo cường giả của tông môn đánh giết đến Phiêu Miểu Tông từ bốn phương tám hướng.

Cũng nhờ hắn thấy được thời cơ nhanh chóng, trực tiếp bỏ qua cơ nghiệp mới thoát được vòng vây của bốn đại siêu cấp Thánh Địa.

Nội tình như thế nào, con át chủ bài ra sao thì ở trước mặt thực lực tuyệt đối, đều không đáng giá để nhắc tới!

Nhưng mà lúc này, bốn đại Thánh Địa đã đuổi theo tới nơi, hơn nữa đều là thánh chủ tự mình ra trận.

Một mình hắn không thể nào ứng phó được, hắn làm sao có thể là đối thủ của bốn đại thánh chủ được?

"Rốt cuộc Hứa gia bên kia có thái độ như thế nào, đã đến lúc này rồi chẳng lẽ bọn hắn còn muốn tiếp tục sống lánh đời hay sao?” Lữ Tử Chính giận dữ hét lên.

Lửa giận đã sắp đốt tới tận trời rồi.

Nhìn quanh Thần Vực, đúng là đã không còn đường cho hắn lui nữa rồi!

Sau khi rút lui khỏi tông môn, hắn chỉ còn có hai nơi có thể đi.

Một là Yêu vực, một chỗ khác nữa là lãnh địa của bốn đại thế gia lánh đời!

Suy đi ngẫm lại, Lữ Tử Chính vẫn là quyết định lui về lãnh địa của Hứa gia, một trong bốn đại thế gia lánh đời.

Không phải người cùng tộc, tâm người tất có dị.

Từ trước đến nay Nhân tộc cùng Yêu tộc không có bao nhiêu lần xuất hiện cùng nhau, vào lúc này, hiển nhiên Nhân tộc càng đáng tin cậy hơn một chút.

Đâu nào ngờ, bọn họ đã phái vài nhóm người đi Hứa gia, nhưng mà thái độ của Hứa gia vẫn một mực mập mờ, không hề đưa ra một câu trả lời xác nhận rõ ràng.

Thường xuyên truyền tin qua lại khiến cho thời cơ đào tẩu tốt nhất của bọn họ bị trễ nải.

Mắt thấy đại quân của bốn đại Thánh Địa sắp lôi bọn chúng ra làm hoành thánh rồi.

Lữ Tử Chính nằm mơ cũng không nghĩ tới, đã đến giây phút sinh tử tồn vong trước mắt rồi mà Hứa gia vẫn thấy chết không cứu!

Chẳng lẽ bọn hắn thật sự cho rằng, tự thân bọn họ có thể tự lo hay sao?

“Tông chủ, Phùng phó tông chủ trở về từ Hứa gia rồi!” Bỗng nhiên, có người tiến lên bẩm báo, nói.

Lữ Tử Chính vui vẻ, vội vàng nói: “Nhanh, nhanh dẫn hắn tới! Chậm đã, ta tự mình đi!”

Lữ Tử Chính làm sao có thể chờ được nữa, bước một cái thì đã chạy ra đến bên ngoài.

Nhìn thấy phó tông chủ Phùng Đào, Lữ Tử Chính lập tức vội vàng hỏi: “Thế nào, Hứa gia nói như thế nào?”

Sắc mặt Phùng Đào khó coi vô cùng, khó xử nói: “Hứa gia nói, lánh nạn thì có thể, nhưng từ nay về sau Phiêu Miểu Tông phải bị xoá tên đầu nhập vào Hứa gia, trở thành người của Hứa gia!”

“Cái gì! Bọn hắn… bọn hắn khinh người quá đáng!”

Lữ Tử Chính tức giận tới mức giơ chân, ngày tháng như nước chảy mây trôi, sớm đã bị hắn ném lên chín tầng mây.

Đây chính là kiểu nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!

Dựa theo điều kiện của Hứa gia thì đạo thống của Phiêu Miểu Tông cứ như vậy mà bị diệt vong.

Hơn nữa, vị trí tông chủ này của hắn, chỉ sợ sau này sớm muộn gì cũng sẽ bị Hứa gia nuốt mất.

Tính toán thật là hay!

“Tông chủ, không tốt rồi, tất cả đường lui của chúng ta đều đã bị cắt đứt! Hiện tại, chúng ta chỉ có một con đường có thể đi là Hứa gia mà thôi!” Bỗng nhiên, một thủ hạ đi lên bẩm báo.

Sắc mặt Lữ Tử Chính trắng bệch như tờ giấy, cắn răng một cái, nói: “Đi, trước tiên cứ đáp ứng điều kiện của Hứa gia, đi vào rồi nói sau!”

Lúc này, cường giả của bốn đại siêu cấp Thánh Địa đã đánh giết tới đây rồi, Lữ Tử Chính dưới tình huống bất đắc dĩ, đành phải vừa đánh vừa rút lui.

Tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, trong lòng Lữ Tử Chính như đang nhỏ máu.

Trong lòng của hắn suy nghĩ, chờ kiếp nạn hôm nay qua đi, nhất định phải tìm Hứa gia để tính toán khoản sổ sách này!

Lúc này, Hứa gia cũng đã chuẩn bị trận địa sẵn sàng để đón quân địch.

Dù sao thì cường giả của bốn đại siêu cấp Thánh Địa cũng không phải trò đùa.

Không riêng gì Hứa gia, cường giả của ba đại gia tộc khác cũng đã hội tụ đến nơi này.

“Hứa Quang Ấn, bổn tọa đáp ứng điều kiện của ngươi! Mau mở đại trận trấn tộc ra để chúng ta tiến vào!” Lữ Tử Chính cất cao giọng nói.

Gia chủ của Hứa gia Hứa Quang Ấn, là cường giả Hư Huyền đã chạm đến pháp tắc thần đạo.

Hắn cất cao giọng nói: “Ngươi phát lời thề Thiên Đạo trước, nếu như vi phạm thì trên dưới Phiêu Miểu Tông của ngươi đều sẽ chết không yên lành!”

Lữ Tử Chính nghe xong lời này thì máu nóng xông lên đầu, thiếu chút nữa là hôn mê bất tỉnh.

Tên gia hỏa này, thật đúng là chưa xác định được mục tiêu thì sẽ không hành động mà!

Căn bản chính là bọn họ vừa ý truyền thừa của Phiêu Miểu Tông, làm gì có việc cứu người chứ?

“Hứa Quang Ấn, thứ chết tiệt nhà ngươi! Ngươi... ngươi sẽ chết không yên lành! Hôm nay Phiêu Miểu Tông chúng ta, cho dù có toàn quân bị diệt, cũng sẽ không cầu xin sự nhân nhượng từ ngươi! Ta ngược lại muốn nhìn xem, Hứa gia các ngươi sẽ ăn nói như thế nào với võ giả của Thần Vực!”

Lữ Tử Chính tức giận đến mức phun ra một búng máu tươi.

Hứa Quang Ấn lại cười lạnh một tiếng, nói: “Cái đó không cần đến ngươi nhọc lòng quan tâm! Thời điểm tám đại siêu cấp Thánh Địa các ngươi làm mưa làm gió, có từng nghĩ đến bốn đại thế gia chúng ta hay không? Hôm nay gặp rủi ro, lại tìm chúng ta lánh nạn? Ha ha, làm gì có chuyện tốt đẹp bực này?”

Hàm răng Lữ Tử Chính khẽ cắn, quát to: "Chúng đệ tử của Phiêu Miểu Tông nghe lệnh! Hứa gia bất nhân bất nghĩa, bỏ đá xuống giếng, thấy chết mà không cứu! Hôm nay, chúng ta thà chết trận trước cửa bọn hắn để dùng vong hồn của chúng ta nguyền rủa bọn hắn chết không yên lành!”

Lúc này đại quân của Phiêu Miểu Tông đã bị buộc vào đường cùng, nguyên một đám đều giống như có chung mối thù.

Thiên hạ to lớn, đã không chỗ cho bọn hắn dung thân nữa rồi.

Dường như, ngoại trừ một còn đường chết trận ra thì bọn hắn đã không đường nào có thể đi!

“Chiến!”

“Chiến!”

“Chiến!”

Thú vật lâm vào đường cùng còn ngoan cố chiến đấu, huống gì là con người?

Các cường giả của Phiêu Miểu Tông, nguyên một đám lệ khí trùng thiên, giết ngược trở lại!

“Ha ha ha... Lữ Tử Chính, ta khuyên ngươi thúc thủ chịu trói, trở thành ma nô của Ma Thần đại nhân! Ma Thần đại nhân sẽ cho ngươi vô số thứ tốt!” Cung chủ Triều Thiên Cung, Tần Thiên Nam cười to nói.

“Lữ Tử Chính, bây giờ ngươi quay đầu lại vẫn còn kịp!” Tông chủ Tử Vi Tông nói.

Sắc mặt Lữ Tử Chính âm trầm bất định, bị một màn trước mắt làm cho sợ ngây người.

Mấy tên này lại có thể sa đọa đến mức như vậy!

Hắn cũng không muốn biến thành cái xác không hồn, tinh thần cùng thể xác đều bị bắt làm nô lệ như thế này!

Biến thành như vậy thì hắn tình nguyện thà chết còn hơn!

“Giết!”

Lữ Tử Chính không chút do dự nào trực tiếp giết tới.

Thế nhưng một khi giao thủ thì Lữ Tử Chính liền phát hiện có chỗ không bình thường.

Đối thủ của hắn là Tần Thiên Nam, thế nhưng thực lực của Tần Thiên Nam mạnh hơn so với trước kia đâu chỉ một bậc!

Thực lực của hắn bây giờ, chỉ sợ không thua Thập Đại Thần Vương bao nhiêu rồi!

“Phanh!”

Tần Thiên Nam đưa tay đánh ra một chưởng, trực tiếp đập bay Lữ Tử Chính.

“Ha ha ha, đồ con sâu cái kiến! Thấy thế nào? Hiện tại đầu hàng Ma Thần đại nhân thì ta vẫn còn có thể cho ngươi cơ hội!” Tần Thiên Nam cười to nói.

Lữ Tử Chính cắn răng nói: “Ngươi nằm mơ đi! Để ta biến thành giống như ngươi thế này thì ta thà tình nguyện chết!”

Trong mắt Tần Thiên Nam không hề có chút thương cảm nào, thản nhiên nói: “Đã như vậy thì ngươi có thể đi chết rồi!”

Nhấn Mở Bình Luận