Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Thời điểm Gia Cát Thanh Hư nhìn thấy phiến hoang dã này, khuôn mặt lập tức suy sụp.

Phiến đất khô cằn này vẫn còn độ ấm, mặt đất đều bị đốt cháy đen.

Người có thể làm được đến một bước này cũng không nhiều.

Bởi vì như vậy, cho nên càng khiến cho suy đoán trước đó của bọn hắn càng thêm chắc chắn.

Tên xung phong nhận việc lên núi, rất có thể chính là Diệp Viễn!

Nghĩ đến đây, Gia Cát Thanh Hư cảm thấy khó chịu giống như ăn phải ruồi.

"Nguyên hỏa của Diệp Viễn là Tịnh Đàn Thánh Hỏa, hơn nữa đã sinh ra nguyên linh, uy lực không phải chuyện đùa. Sợ rằng nơi này chính là do hắn làm ra!” Hàn lão đầu nhìn Gia Cát Thanh Hư một cách thâm ý sâu sắc, nói:

“Tất nhiên bổn tọa biết rõ, không cần ngươi lắm miệng! Chờ bổn tọa đuổi theo hắn, sẽ khiến cho hắn bị băm thây thành vạn đoạn!”

Gia Cát Thanh Hư hừ lạnh một tiếng, nhìn Hàn lão đầu một cách bất thiện.

Hàn lão đầu nhếch miệng cười, thái độ lơ đễnh với Gia Cát Thanh Hư, tiếp tục nói: “Phiến địa vực này tự nhiên biến thành một phiến không gian, có lẽ là do cường giả thần đạo dùng đại thần thông mở ra. Ở đây, chỉ sợ có không ít thứ tốt.”

Sắc mặt Gia Cát Thanh Hư trầm xuống, tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.

Diệp Viễn tiến vào đây ngay dưới mi mắt của hắn, hiện tại đã có thể chiếm được tiên cơ.

“Hừ! Tông môn thần đạo của thời Thái Cổ cũng không phải là thứ hắn muốn thế nào thì được cái đó! Hắn cho rằng đến trước là có thể chiếm được tiên cơ hay sao, đừng để đến lúc đó chết rồi cũng không biết mình chết như thế nào!” Gia Cát Thanh Hư nói.

"Ồ? Ngươi biết cái tông môn này?” Hàn lão đầu hiếu kỳ hỏi.

“Luyện Hồn Tông của thời Thái Cổ chính là tông môn cường đại cùng thời với Thiên Nhất Tông. Nghe nói tông chủ của bọn hắn cũng là một tuyệt đỉnh thiên tài, một thân tu luyện công pháp tà đạo đến cực hạn, là một cường giả Khuy Thiên Thần Cảnh đỉnh phong. Chỉ tiếc, người hắn đụng phải là Tuyệt Thiên!”

Thánh Thành là thế lực có truyền thừa lâu đời nhất hiện nay rồi, nhìn thấy cái tên Luyện Hồn Tông thì rất nhanh cũng nhớ tới lai lịch của nó.

Chỉ là trên ghi chép của tông môn thì cái tông môn này đã bị Tuyệt Thiên tiêu diệt, không nghĩ tới vẫn còn di tích xuất hiện ở Thần Vẫn Sơn Mạch.

Nhưng mà có một điểm có thể khẳng định, tông môn này không dễ chọc.

"Nói như vậy thì Diệp Viễn đi vào chưa hẳn lấy được thứ tốt. Sơ sẩy một cái, nói không chừng hắn sẽ thật sự góp thân vào đó. Ca Nặc đại nhân đã nói, việc Diệp Viễn tiến vào Thần Vẫn Sơn Mạch, thiên cơ đã bị che đậy. Cho nên nơi này là chỗ tốt nhất để giết hắn. Có khi hắn tự mình chơi đến chết cũng nói không chừng.” Hai mắt Hàn lão đầu tỏa sáng nói.

Nói đến đây, rốt cuộc sắc mặt Gia Cát Thanh Hư mới hòa hoãn được vài phần, trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt nói: “Chúng ta đi vào trong thôi, hi vọng Diệp Viễn chưa bị đùa chơi đến chết mới tốt.”

...

Trước đó, bọn người Diệp Viễn dưới sự dẫn dắt của Quỷ Phù đã tiến vào bên trong mộ.

Nấm mồ ở trong một không gian riêng, giống như là một cái lăng tẩm cực lớn của đế vương.

Bên trong lăng tẩm có rất nhiều thông đạo, cũng có vô số cơ quan.

Sơ sẩy một cái thì sẽ có kết cục thân tử đạo tiêu.

Nhưng mà Diệp Viễn đã lục soát trí nhớ của Quỷ Phù, cho nên thuộc lòng nơi này như lòng bàn tay.

Có hắn dẫn đầu, tất nhiên cả đoàn người đều rất thuận lợi.

"Sau cánh cửa này chính là một viên Thủy Tinh Không Gian?” Diệp Viễn hỏi.

Phía trước là một cánh cửa lớn, dựa theo trí nhớ của Quỷ Phù, sau cánh cửa lớn sẽ có một viên Thủy Tinh Không Gian.

Thủy Tinh Không Gian kia chính là cơ sở của mảnh không gian này.

Điều khiển được Thủy Tinh Không Gian thì Diệp Viễn có thể tùy tiện khống chế cả ngôi mộ này.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Lý Khôi không bị thức tỉnh.

“Đúng vậy, chủ nhân! Chỉ là trên cánh cổng này có cấm chế vô cùng lợi hại, đó chính là thứ mà năm đó tông chủ Lý Khôi tự mình bố trí, chuyên dùng để nhắm vào thần hồn. Sợ rằng ngay cả cường giả Động Huyền Thần Cảnh ở đây cũng khó kháng trụ.” Quỷ Phù nhắc nhở.

Luyện Hồn Tông dùng “Hồn” để lập tông, sở thích luyện hóa thần hồn, cho nên một đạo thần hồn cũng cực kỳ lợi hại.

Lý Khôi chính là người tiến xa nhất trong Luyện Hồn Tông, tu vi lúc này cũng đã đạt đến Khuy Thiên Thần Cảnh đỉnh phong.

Thân thủ của hắn bố trí xuống cấm chế thì uy lực có thể tưởng tượng được.

Cho dù đã trải qua trăm vạn năm nhưng cũng tuyệt đối không phải là thứ mà một võ giả Đạo Huyền Cảnh có thể chống cự.

Trên đường đi, mọi người sớm đã quen với sự tồn tại của Quỷ Phù rồi.

Theo yêu cầu của Diệp Viễn, Quỷ Phù làm bí pháp, hiện hình ra.

Hiện tại Quỷ Phù đã bị Diệp Viễn khống chế, tự nhiên hắn sẽ lo lắng đến sự an nguy của Diệp Viễn.

"Cấm chế nhằm vào thần hồn?”

Khóe miệng Diệp Viễn hơi vểnh lên, lộ ra thần sắc vô cùng khinh thường, trực tiếp thò tay đẩy cánh cửa kia ra.

Quỷ Phù thấy thế thì lắp bắp kinh hãi, vội vàng nói: “Chủ nhân coi chừng!”

Thời điểm tay Diệp Viễn đụng phải cánh cửa, một đạo lực lượng cấm chế khiến cho tim của tất cả mọi người đều đập nhanh, lập tức xâm nhập vào thức hải của Diệp Viễn.

“Đại nhân cẩn thận!”

“Đại nhân!”

...

Nguyên một đám bọn hắn lên tiếng kinh hô, nhắc nhở Diệp Viễn.

Dù sao, Diệp Viễn bây giờ cũng là hi vọng duy nhất của bọn hắn.

Không có Diệp Viễn thì bọn hắn sẽ phải chết ở chỗ này, không có khả năng khác xảy ra.

Nhưng mà, Diệp Viễn giống như không hề có việc gì, bàn tay trực tiếp đặt trên cánh cửa.

Sau đó... đẩy cửa ra.

Tròng mắt của tất cả mọi người đều trợn tròn, bộ dáng giống như gặp quỷ.

Chỉ có ba người Nguyệt Mộng Ly mới có biểu cảm đương nhiên, bọn họ đều biết Diệp Viễn miễn dịch đối với tất cả các loại công kích thần hồn.

Nếu là cấm chế nguyên lực cường đại gì đó thì Diệp Viễn không thể không phí một phen tay chân.

Thế nhưng, cấm chế nhằm vào thần hồn... thật sự quá không có tính khiêu chiến rồi.

Quỷ Phù cảm thấy, chủ nhân mà mình mới nhận này mới thật sự là “Quỷ”.

"Thủ đoạn của chủ nhân, quả nhiên không thể tưởng tượng được!” Quỷ Phù cảm thán nói.

“Két...”

Cửa đá bị Diệp Viễn đẩy ra một cách nhẹ nhàng, một cảnh sắc như mộng như ảo xuất hiện trước mặt mọi người.

Đây là một chốn hư không, bên trong bày biện nhiều thứ sắc màu sặc sỡ, đẹp đẽ và tráng lệ.

Trong hư không có một khối Thủy Tinh màu trắng lơ lửng, tản ra chấn động cực mạnh.

“Lực lượng không gian thật cường đại! Không nghĩ tới, Thần Vực vẫn còn có vật thần kỳ như thế!”

Diệp Viễn nhìn thấy Thủy Tinh Không Gian này cũng tán thưởng không thôi.

Từ khi thần đạo tàn lụi, vốn dĩ sức mạnh đã tách khỏi trần tục cũng dần dần biến mất khỏi dòng sông lịch sử, khó có thể tìm kiếm được dấu vết.

Cái Thủy Tinh Không Gian này hiển nhiên cũng chính là một trong số đó.

Có thể chèo chống mảnh không gian này bất diệt đến trăm vạn năm thì năng lượng của Thủy Tinh Không Gian này mạnh bao nhiêu cũng có thể tưởng tượng được.

Đương nhiên, có thể lợi dụng Thủy Tinh Không Gian để mở ra mảnh không gian này thì thực lực của Lý Khôi cũng khó mà tưởng tượng.

"Không gian trong Thần Vẫn Sơn Mạch cực kỳ không ổn định, năm đó Lý Khôi lợi dụng Thủy Tinh Không Gian mở ra không gian cho Luyện Hồn Tông tại tọa độ này mới tránh khỏi tai mắt của Tuyệt Thiên. Nhưng trăm vạn năm sau, lực lượng không gian của Thủy Tinh Không Gian đã suy yếu rất nhiều, không cách nào độc lập với hư không bên ngoài nữa, cho nên sau này mới xuất hiện ở bên trong Thần Vẫn Sơn Mạch.” Quỷ Phù nói.

Diệp Viễn cảm thán nói: “Xem ra, thủ đoạn của cường giả thần đạo quả nhiên là thứ mà chúng ta không có cách nào để tưởng tượng được! Nếu không phải là vì đối phó với Ca Nặc thì sự hấp dẫn của Thần Cảnh cũng không phải thứ mà cả đời ta có thể ngăn cản.”

Thời điểm Gia Cát Thanh Hư nhìn thấy phiến hoang dã này, khuôn mặt lập tức suy sụp.

Phiến đất khô cằn này vẫn còn độ ấm, mặt đất đều bị đốt cháy đen.

Người có thể làm được đến một bước này cũng không nhiều.

Bởi vì như vậy, cho nên càng khiến cho suy đoán trước đó của bọn hắn càng thêm chắc chắn.

Tên xung phong nhận việc lên núi, rất có thể chính là Diệp Viễn!

Nghĩ đến đây, Gia Cát Thanh Hư cảm thấy khó chịu giống như ăn phải ruồi.

"Nguyên hỏa của Diệp Viễn là Tịnh Đàn Thánh Hỏa, hơn nữa đã sinh ra nguyên linh, uy lực không phải chuyện đùa. Sợ rằng nơi này chính là do hắn làm ra!” Hàn lão đầu nhìn Gia Cát Thanh Hư một cách thâm ý sâu sắc, nói:

“Tất nhiên bổn tọa biết rõ, không cần ngươi lắm miệng! Chờ bổn tọa đuổi theo hắn, sẽ khiến cho hắn bị băm thây thành vạn đoạn!”

Gia Cát Thanh Hư hừ lạnh một tiếng, nhìn Hàn lão đầu một cách bất thiện.

Hàn lão đầu nhếch miệng cười, thái độ lơ đễnh với Gia Cát Thanh Hư, tiếp tục nói: “Phiến địa vực này tự nhiên biến thành một phiến không gian, có lẽ là do cường giả thần đạo dùng đại thần thông mở ra. Ở đây, chỉ sợ có không ít thứ tốt.”

Sắc mặt Gia Cát Thanh Hư trầm xuống, tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.

Diệp Viễn tiến vào đây ngay dưới mi mắt của hắn, hiện tại đã có thể chiếm được tiên cơ.

“Hừ! Tông môn thần đạo của thời Thái Cổ cũng không phải là thứ hắn muốn thế nào thì được cái đó! Hắn cho rằng đến trước là có thể chiếm được tiên cơ hay sao, đừng để đến lúc đó chết rồi cũng không biết mình chết như thế nào!” Gia Cát Thanh Hư nói.

"Ồ? Ngươi biết cái tông môn này?” Hàn lão đầu hiếu kỳ hỏi.

“Luyện Hồn Tông của thời Thái Cổ chính là tông môn cường đại cùng thời với Thiên Nhất Tông. Nghe nói tông chủ của bọn hắn cũng là một tuyệt đỉnh thiên tài, một thân tu luyện công pháp tà đạo đến cực hạn, là một cường giả Khuy Thiên Thần Cảnh đỉnh phong. Chỉ tiếc, người hắn đụng phải là Tuyệt Thiên!”

Thánh Thành là thế lực có truyền thừa lâu đời nhất hiện nay rồi, nhìn thấy cái tên Luyện Hồn Tông thì rất nhanh cũng nhớ tới lai lịch của nó.

Chỉ là trên ghi chép của tông môn thì cái tông môn này đã bị Tuyệt Thiên tiêu diệt, không nghĩ tới vẫn còn di tích xuất hiện ở Thần Vẫn Sơn Mạch.

Nhưng mà có một điểm có thể khẳng định, tông môn này không dễ chọc.

"Nói như vậy thì Diệp Viễn đi vào chưa hẳn lấy được thứ tốt. Sơ sẩy một cái, nói không chừng hắn sẽ thật sự góp thân vào đó. Ca Nặc đại nhân đã nói, việc Diệp Viễn tiến vào Thần Vẫn Sơn Mạch, thiên cơ đã bị che đậy. Cho nên nơi này là chỗ tốt nhất để giết hắn. Có khi hắn tự mình chơi đến chết cũng nói không chừng.” Hai mắt Hàn lão đầu tỏa sáng nói.

Nói đến đây, rốt cuộc sắc mặt Gia Cát Thanh Hư mới hòa hoãn được vài phần, trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt nói: “Chúng ta đi vào trong thôi, hi vọng Diệp Viễn chưa bị đùa chơi đến chết mới tốt.”

...

Trước đó, bọn người Diệp Viễn dưới sự dẫn dắt của Quỷ Phù đã tiến vào bên trong mộ.

Nấm mồ ở trong một không gian riêng, giống như là một cái lăng tẩm cực lớn của đế vương.

Bên trong lăng tẩm có rất nhiều thông đạo, cũng có vô số cơ quan.

Sơ sẩy một cái thì sẽ có kết cục thân tử đạo tiêu.

Nhưng mà Diệp Viễn đã lục soát trí nhớ của Quỷ Phù, cho nên thuộc lòng nơi này như lòng bàn tay.

Có hắn dẫn đầu, tất nhiên cả đoàn người đều rất thuận lợi.

"Sau cánh cửa này chính là một viên Thủy Tinh Không Gian?” Diệp Viễn hỏi.

Phía trước là một cánh cửa lớn, dựa theo trí nhớ của Quỷ Phù, sau cánh cửa lớn sẽ có một viên Thủy Tinh Không Gian.

Thủy Tinh Không Gian kia chính là cơ sở của mảnh không gian này.

Điều khiển được Thủy Tinh Không Gian thì Diệp Viễn có thể tùy tiện khống chế cả ngôi mộ này.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Lý Khôi không bị thức tỉnh.

“Đúng vậy, chủ nhân! Chỉ là trên cánh cổng này có cấm chế vô cùng lợi hại, đó chính là thứ mà năm đó tông chủ Lý Khôi tự mình bố trí, chuyên dùng để nhắm vào thần hồn. Sợ rằng ngay cả cường giả Động Huyền Thần Cảnh ở đây cũng khó kháng trụ.” Quỷ Phù nhắc nhở.

Luyện Hồn Tông dùng “Hồn” để lập tông, sở thích luyện hóa thần hồn, cho nên một đạo thần hồn cũng cực kỳ lợi hại.

Lý Khôi chính là người tiến xa nhất trong Luyện Hồn Tông, tu vi lúc này cũng đã đạt đến Khuy Thiên Thần Cảnh đỉnh phong.

Thân thủ của hắn bố trí xuống cấm chế thì uy lực có thể tưởng tượng được.

Cho dù đã trải qua trăm vạn năm nhưng cũng tuyệt đối không phải là thứ mà một võ giả Đạo Huyền Cảnh có thể chống cự.

Trên đường đi, mọi người sớm đã quen với sự tồn tại của Quỷ Phù rồi.

Theo yêu cầu của Diệp Viễn, Quỷ Phù làm bí pháp, hiện hình ra.

Hiện tại Quỷ Phù đã bị Diệp Viễn khống chế, tự nhiên hắn sẽ lo lắng đến sự an nguy của Diệp Viễn.

"Cấm chế nhằm vào thần hồn?”

Khóe miệng Diệp Viễn hơi vểnh lên, lộ ra thần sắc vô cùng khinh thường, trực tiếp thò tay đẩy cánh cửa kia ra.

Quỷ Phù thấy thế thì lắp bắp kinh hãi, vội vàng nói: “Chủ nhân coi chừng!”

Thời điểm tay Diệp Viễn đụng phải cánh cửa, một đạo lực lượng cấm chế khiến cho tim của tất cả mọi người đều đập nhanh, lập tức xâm nhập vào thức hải của Diệp Viễn.

“Đại nhân cẩn thận!”

“Đại nhân!”

...

Nguyên một đám bọn hắn lên tiếng kinh hô, nhắc nhở Diệp Viễn.

Dù sao, Diệp Viễn bây giờ cũng là hi vọng duy nhất của bọn hắn.

Không có Diệp Viễn thì bọn hắn sẽ phải chết ở chỗ này, không có khả năng khác xảy ra.

Nhưng mà, Diệp Viễn giống như không hề có việc gì, bàn tay trực tiếp đặt trên cánh cửa.

Sau đó... đẩy cửa ra.

Tròng mắt của tất cả mọi người đều trợn tròn, bộ dáng giống như gặp quỷ.

Chỉ có ba người Nguyệt Mộng Ly mới có biểu cảm đương nhiên, bọn họ đều biết Diệp Viễn miễn dịch đối với tất cả các loại công kích thần hồn.

Nếu là cấm chế nguyên lực cường đại gì đó thì Diệp Viễn không thể không phí một phen tay chân.

Thế nhưng, cấm chế nhằm vào thần hồn... thật sự quá không có tính khiêu chiến rồi.

Quỷ Phù cảm thấy, chủ nhân mà mình mới nhận này mới thật sự là “Quỷ”.

"Thủ đoạn của chủ nhân, quả nhiên không thể tưởng tượng được!” Quỷ Phù cảm thán nói.

“Két...”

Cửa đá bị Diệp Viễn đẩy ra một cách nhẹ nhàng, một cảnh sắc như mộng như ảo xuất hiện trước mặt mọi người.

Đây là một chốn hư không, bên trong bày biện nhiều thứ sắc màu sặc sỡ, đẹp đẽ và tráng lệ.

Trong hư không có một khối Thủy Tinh màu trắng lơ lửng, tản ra chấn động cực mạnh.

“Lực lượng không gian thật cường đại! Không nghĩ tới, Thần Vực vẫn còn có vật thần kỳ như thế!”

Diệp Viễn nhìn thấy Thủy Tinh Không Gian này cũng tán thưởng không thôi.

Từ khi thần đạo tàn lụi, vốn dĩ sức mạnh đã tách khỏi trần tục cũng dần dần biến mất khỏi dòng sông lịch sử, khó có thể tìm kiếm được dấu vết.

Cái Thủy Tinh Không Gian này hiển nhiên cũng chính là một trong số đó.

Có thể chèo chống mảnh không gian này bất diệt đến trăm vạn năm thì năng lượng của Thủy Tinh Không Gian này mạnh bao nhiêu cũng có thể tưởng tượng được.

Đương nhiên, có thể lợi dụng Thủy Tinh Không Gian để mở ra mảnh không gian này thì thực lực của Lý Khôi cũng khó mà tưởng tượng.

"Không gian trong Thần Vẫn Sơn Mạch cực kỳ không ổn định, năm đó Lý Khôi lợi dụng Thủy Tinh Không Gian mở ra không gian cho Luyện Hồn Tông tại tọa độ này mới tránh khỏi tai mắt của Tuyệt Thiên. Nhưng trăm vạn năm sau, lực lượng không gian của Thủy Tinh Không Gian đã suy yếu rất nhiều, không cách nào độc lập với hư không bên ngoài nữa, cho nên sau này mới xuất hiện ở bên trong Thần Vẫn Sơn Mạch.” Quỷ Phù nói.

Diệp Viễn cảm thán nói: “Xem ra, thủ đoạn của cường giả thần đạo quả nhiên là thứ mà chúng ta không có cách nào để tưởng tượng được! Nếu không phải là vì đối phó với Ca Nặc thì sự hấp dẫn của Thần Cảnh cũng không phải thứ mà cả đời ta có thể ngăn cản.”

Nhấn Mở Bình Luận