Diệp Viền cung kính thi lê một cái rồi nói: “Vãn bối cáo từ.”
Một dải Thất Thải Lộ quanh co trút xuống, giống như là một đường câu vồng vô cùng xinh đẹp.
Đầy chính là Thanh Hồng Lộ!
Thanh Hồng Lộ, trong lịch sứ tại toàn bộ Học Viện Đan Vũ của Tần quốc, cũng chỉ xuất hiện qua năm lần!
Mà lần này, là lần thứ sáu
! “Mau nhìn! Là Thanh Hồng Lộ! Trời ơi, Diệp Viễn hắn thật sự thành công rồi!”
“Nguyên Khí cảnh tầng sáu vượt qua Cửu Thiên Lộ, gia hỏa này thật là đáng sợ!”
“Xin người, hắn đã Nguyên Khí cánh tầng chín đỉnh phong rồi được không?”
“Khi hắn vừa mới xông cứa chắng lẽ không phải Nguyên Khí cảnh tầng sáu? Hơn nữa ải thứ nhất, là hắn dựa vào thực lực cúa Nguyên Khí cảnh tầng sáu xòng qua đấy!”
“Nói cũng phải, gia hỏa này căn bản không phái là người. Lần này thì vui rồi, mặt Tô trưởng lão bị Diệp Viễn đánh cho vang dội rồi!”
“Ngươi không nhắc tới Tô trưởng lão ta cũng quên, trước đó không phải Diệp Viền còn nổi trong vòng một năm lấy mạng của hắn sao? Lúc ấy chúng ta chầng qua đều chỉ coi là một chuyện cười tới nghe, thế nhưng bây giờ…”
“… Tốc độ tiến bộ của Diệp Viễn quá kinh người, yêu nghiệt như vậy, có lẽ phải cùng những thiên tài cúa u vân Tông tranh cao thấp một hồi đi. Đan VQ Học Viện… Sợ rằng sẽ không giữ được hân.”
“Đúng vậy, theo tốc độ này, sợ rằng hân vượt qua Long sư huynh là chuyên tối đa cũng chỉ hai ba tháng mả thôi.”
Không nghi ngờ chút nào, Diệp Viên xông Cửu Thiên Lộ thành công, đã đưa tới oanh động cực lớn trong đám đệ tử và lão sư.
Ngàn năm qua hân chính là người thứ nhất đấy!
Từ trên Thanh Hồng Lộ xuống tới, cô cháu Hô Diên Dũng, Phong Nhược Tinh tiến lên đón trước tiên.
“Ha ha ha, tiểu tử tốt, đúng là làm cho ta mớ rộng tầm mắt mà! Một ít người trăm phương ngàn kế muốn mưu hại ngươi, nhưng bị ngươi làm cho mặt mày xám xịt rồi! Bây giờ ngươi xông qua Cửu Thiên Lộ, xem những người đó còn làm được trò gì!”
Hô Diên Dũng nói chuyện không cố kỵ gì, trước mặt nhiều người như vậy, mặc dù không chỉ mặt gọi tên, nhưng ai cũng biết hắn đang nói đến Tô Vũ Bách.
Nhưng hần nói cũng không sai, lần này Tô Vũ Bách không biết giấu mặt đi đâu rồi.
Giày vò bao lâu, vừa là đánh lén vừa là trường lão hội, không chỉnh chết được một tẻn tiếu tứ như Diệp Viền, ngược lại đế hắn xông qua Cửu Thiên Lộ.
Xông qua cứu Thiên Lộ, thì đồng nghĩa với Diệp Viễn có thân phận và đặc quyên là đệ tử nòng cốt của u Vân Tông, Tò Vũ Bách còn muốn quang minh chính đại giết Diệp Viên, đã không thế nào nữa.
“Diệp Viên, chúc mừng ngươi xỏng qua Cửu Thiên Lộ.” Phong Nhược Tinh vẩn dịu dàng trang nhã như vậy, chỉ đi lên nhàn nhạt chúc mừng.
“Ha ha, may mân thành công.” Trước mặt nhiều người như vậy, Diệp Viến cũng không muốn nói thêm cái gì, chỉ cười ha ha.
Phong Chỉ Nhu ớ sau lưng Phong Nhược Tinh nhìn Diệp Viễn, mặt lộ vẻ phức tạp.
Lúc trước nàng tùy tiện ra một chiêu kiếm để cho Diệp Viễn hoảng hốt thất thố, không nghĩ tới chí trong một thời gian ngán, Diệp Viễn kéo khoảng cách xuống chỉ còn chênh lệch nhỏ như vậy.
Mặc dù hiện tại nàng vần mạnh hơn Diệp Viên một chút nhưng bị Diệp Viễn đuối kịp, thậm chí vượt qua cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
“Được rồi, nếu Diệp Viễn không việc gì, chúng ta trở về rồi nói.” Hô Diên Dũng nói.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!